Phật ân hạo đãng
Thuở đạo đức trượt dài chân dốcKhiến Thần sầu quỷ khốc cõi nhânNgười thì trọng Đạo tu tâmKẻ thì bất nghĩa báng Thần, thờ ma Sùng danh lợi - ắt là khó ngộTrọng kim tiền - nan độ thoát mêMấy ai còn nhớ Cố quêMấy ai tỉnh mộng quay về bản ...
Vô danh thiển đàm
Ngẫm:'Vô danh' cũng chỉ là tênĐể người ta gọi cho thêm tiện bề…Nếu còn chấp niệm khen chêVô danh kia lại trở về hữu danh. Hữu danh, kìa chẳng màng danh:Tuy mang danh lại vô danh mới tàiTu tâm sửa tính luyện màiMới mong thoát khỏi ra ngoài chữ danh.… Lại ngẫm:Ai ...
Mong đừng ai đểu cáng
Cụm từ: 'Đồ đểu cáng'Xuất tích từ nghề xưaGánh gồng thuê gọi: 'Đểu'Kiệu thuê gọi: 'Cáng người' Thuở ấy, rất lâu rồiChưa sẵn về phương tiệnTừ chợ quê phố huyệnĐến tỉnh lộ, kinh thành… Người ta muốn đi nhanhThường phải thuê Đểu, CángHòng sớt chia gánh nặngĐỡ gian khổ dặm trường… Công việc ...
Cảm tác – II
Thương chiếc lá rơi chiếc lá rơiMiền xanh xanh lắm ở bên đờiDư âm phiêu phất về thanh tịnhMột dải mây bay nhẹ cuối trời… Thương cánh én xuân cánh én xuânDu ca siêu thoát nẻo phong trầnHoa mai se sắt niềm ly biệtTừng giọt sương khuya nhỏ trắng ngần! Mong khắp ...
Cảm tác
Quay về nơi của ta thôiPhù vân xin trả cho đời phù vânBao phen xuôi ngược phong trầnBấy phen cám cảnh trầm luân kiếp người!… Ơ kìa một chiếc lá rơiCũng như nhắc nhở cái tôi vô thường!Nơi nào mới thực Cố Hương?Ấy nơi sinh mệnh cội nguồn tiên thiên. Vô danh ...
Nhân sinh như mộng – II
'Đừng khinh nhau lúc cơ hànĐến khi cờ tàn tốt lại đuổi xe'(*)…Trần gian là một bến mêNước đi càng thắng lối về càng thua Hiếm khi có Phật ở chùaChớ nên mặc cả bán mua với ThầnChỉ cần xét một chữ TâmẮt hay phúc họa xa gần đến đâu Xem kìa ...
Tự hối
Những nàng tiên nữ đọa phàm gianCứ ngỡ thiên đàng lạc nhân gianNuôi mộng dệt nên thiên tình sửNào ngờ dệt mãi vẫn lỡ làng Thế gian mạng tình giăng kín lốiYêu giận hận sầu vần vũ trôiDằn vặt tư tâm tơ trăm mốiCuộc tình mộng tưởng... mãi xa vời Lỗi là ...
Vô thường
Sinh mệnh như sương sớmNgưng đọng rồi vụt tanCứ long lanh trong sángNhững ngày nơi nhân gian Tương phùng không đoán trướcBiệt ly chẳng do mìnhĐến đi như lá cỏMé nào chẳng tử sinh Một mai mi khép lạiTan vào giữa đất trờiHành lý nơi trần thếThứ gì là của tôi? Tác giả: ...
Tặng con gái
"Mẹ ơi con nuôi vịtĐi học về con chămCho ăn rồi tắm rửaLót ổ cho vịt nằm" Mẹ cười bảo, con ơiNuôi vịt đơn giản vậy?Ai lụi hụi sớm tốiChăn vịt, dọn chất thải? Ảnh: Pixabay Bé bỏng con nào biếtĐể bên cạnh một aiDù là chú vịt nhỏĐâu phải chuyện khôi hài Đẹp ...
Vỡ lẽ
Tôi từng nuôi mộng lên Đà LạtNhà gỗ nhỏ xinh trong sương tanRau xanh vài luống, hoa mấy độMèo lim dim ngủ dưới chân bàn Xum xuê cây trái ngồi hong nắngĐọc sách thêu thùa ngắm con chơiTrà thơm mỗi sớm vài chiếc bánhNgồi nghe đất thở gọi mây trời Đà Lạt. ...
Ngày và đêm
Đêm đổ dần vào nắngCho ngày dịu oi nồngNghỉ ngơi đôi chân mỏiSuốt ngày dài ruổi rong Yên tĩnh vầng trăng sángThao thức gió rong chơiCó gì vừa vụn vỡHay là đêm trong tôi? Buồn lặng như vết nứtEm nhớ thả vào sươngĐừng cất trong mi mắtỨa ra nơi gối hồng Thương mình ...
Tâm an
Có một ngăn ký ứcChứa toàn là mùa đôngNgủ quên trong thinh lặngNơi sâu thẳm cõi lòng Nắng lên rồi mưa xuốngTự nhiên vốn ngàn đờiNên buồn vui yêu ghétLà do tự mình thôi Đời vốn bất như ýĐâu cho ai vẹn toànCớ chi đem sầu muộnKhắc thêm vào nhân gian? Hãy giữ ...
Mẹ
Mẹ gà xòe đôi cánhÔm trọn đàn con thơChỉ còn một nhịp thởQuạ diều cũng đừng mơ Lòng mẹ như biển lớnÔm hết thảy trăm sôngDẫu khổ đau cay đắngThương con đến cháy lòng Mẹ ơi trải năm thángMới thấm nước mắt xuôiXót xa từng sợi bạcMái tóc đen đâu rồi? Đôi bàn ...
Đời hoa
Có chàng trai mùa hèCất vào ngăn khúc khíchBa lô đầy lỉnh kỉnhHoa, nắng và tiếng ve Hoa tím nghiêng mình rụngMắt tròn ngơ ngác trông“Mẹ ơi, mau tàn thế!Chậm chậm hơn được không?” Phượng gom nắng ba mùaĐốt cháy trời xanh nắngSuốt mùa hạ đâu vắngThu chạm sớm còn hồng Bằng lăng ...
Tùy duyên
Nhân gian thường ảo tưởngKỳ vọng đặt lên nhauNên muộn phiền quanh quẩnTan nát cả môi nhàu "Tùy duyên" chỉ hai chữMà học hoài vẫn đauNên đừng trách ai cảChính ta cũng nhuốm màu Tác giả: Lục Diệu
Đừng giấu đêm vào mắt
Đừng giấu đêm vào mắtGiữa mải miết tháng ngàyGiấc mơ còn tím ngắtKhép hờ trên tán cây Nỗi buồn không tên tuổiSinh ra từ vực sâuMột hôm trên đỉnh nắngTan như thể đêm màu Đọc thêm: Bé con của mẹ Tác giả: Lục Diệu
Bé con của mẹ
"Từ khi nào một đứa từng tự ti, dân chuyên văn mà không biết làm thơ, đến một ngày khi cảm xúc dâng trào lên phủ đầy tràn suy nghĩ, tôi viết một mạch 3-4 bài thơ một ngày và giờ số lượng có thể gom được thành một tập ...
Lấy câu hoà ái làm đầu…
Lấy câu hòa ái làm đầu'Con ong nó đốt quả bầu nó sưng'Ai ơi chớ vội ớt gừngCàng cay đắng lắm càng hung hiểm nhiều Đời người dài vắn bao nhiêuSống Chân Thiện Nhẫn(*) thêm nhiều phúc âmNhân gian lắm nẻo mê lầmỞ sao có đức có nhân mới bền Một lời ...
Vương Ác theo sát Tát Thiên Sư báo hận, cuối cùng vì sao lại nhận ông làm thầy?
Trong Đạo giáo có 500 linh quan, Vương linh quan là người đứng đầu trong số họ, ông đã theo học Tát Thủ Kiên Tát Thiên Sư, một trong "Tứ đại thiên sư", mà câu chuyện bái sư ly kỳ của Vương linh quan cũng được lưu truyền rộng rãi. Trong ...
Nhắn người mong mỏi phúc âm – II
"Khách về bỏ dở chung trà nguộiMới biết tri âm được mấy người!"(1)… Buổi mạt thế mạt thời ô trọcTuồng nhân gian dở khóc dở cườiMấy ai trọng Đạo mến đờiMấy ai phản bổn vãng hồi quy Chân?(2) Nhớ điển cố Động Tân(3) hoằng PhápTìm môn đồ nam bắc đông tâyBa năm ...