Riêng chung: Ai cho đi một khoảng trời, đời ban riêng đủ một người để yêu!
Trên đời vạn vật của chung Thành riêng bởi một người dùng mà thôi! Một người riêng với một người Hai người có thể nên đôi vợ chồng? Cho mây, nắng uốn cầu vồng Cho mưa, trời hóa cánh đồng biếc xanh? Yêu mình, em nhận ra anh Thương người, anh nhận ra mình đang ...
Trần gian chỉ là nơi quán trọ, tá túc vài hôm phút chạnh lòng
Truyền thuyết kể rằng, sinh mệnh nguyên sơ của con người đến từ các thiên quốc tươi đẹp. Vì một lí do nào đó mà hạ thế xuống nhân gian. Có thể là bị đánh hạ, cũng có thể là vì một sứ mệnh cao cả. Chính vì thế, nhân ...
Mưa hạ: Cuộc đời lắm đận mưa sa, bao nhiêu nước mắt hóa ra mây trời?
Mồ hôi cha đổ xuống đồng Lúa chiêm ăn sấm bông cong trĩu vàng? Mồ hôi mẹ giọt mái tranh Uống sông nước nhuốm sắc xanh da trời? Mồ hôi em lúc chơi vơi Rửa lấm láp cát bụi đời cho anh? Mồ hôi lắc rắc trống canh Biển anh sóng lặng yên lành vì em? Mưa ban ...
Áo dài Việt Nam: Vẻ đẹp thanh khiết sững sờ, mượt mà dải lụa trắng ngần tinh khôi
Em mặc chiếc áo Việt Nam Áo dài tha thướt vẫn làm đắm say Nhẹ nhàng, hiền dịu đong đầy Thiết tha kỷ niệm, tỏ bày ý thơ Vẻ đẹp thanh khiết sững sờ Mượt mà dải lụa màu trắng tinh khôi Bình minh rực rỡ dặm đường Lung linh giọt nước vô thường áo em Trần Minh ...
Nhân sinh dài ngắn bao năm, cơ duyên vạn cổ một lần này thôi!
Dạo chơi tưởng một đôi ngày Phù du mộng ảo đắm say mấy đời Trong vòng chìm nổi khóc cười Lênh đênh như sóng ngoài khơi mịt mù Niềm vui thiếu nỗi đau thừa Trầm luân bể khổ mãi chưa thấy bờ Chợt hồi chuông gõ tỉnh mơ Ngàn năm mòn mỏi ngóng chờ là đây Đắc ...
Người lái đò suốt một đời đưa đón khách qua sông…
Suốt một đời đưa đón khách qua sông... Ai còn nhớ người lái đò thầm lặng? Vẫn ngược xuôi, dù gió mưa hay nắng! Tiễn người đi... biền biệt chẳng về thăm?. Dẫu thời gian... có làm bạc mái đầu... Miền ký ức chẳng bao giờ phai nhạt! Bỗng trong lòng một nỗi buồn man mác, Giữa ...
Chuông lành dõng nhẹ điểm thinh không, rũ sạch bi ai để giấc nồng
Chuông lành dõng nhẹ điểm thinh không Rũ sạch bi ai để giấc nồng Ngõ quế Lê vừa đơm mấy nụ Hiên hoè Mận đã trổ vài bông Âm thầm nguyệt phủ lên nhành Liễu Lặng lẽ sương gieo xuống ngọn Hồng Phiến lá Me rơi cài liếp cửa Tâm hồn ở lại giữa tầng không ! Khánh ...
Nước mắt của những vì sao – Chương 43: Chú ngựa trung thành
Tiểu Minh một cậu bé ốm yếu và nhút nhát, phải gánh vác trên vai sứ mệnh nặng nề, giải cứu linh hồn dân tộc Hòa Bình khỏi cõi trần trước ngày tận thế. Trong cuộc hành trình đầy nguy hiểm và đau thương, cậu liên tiếp mất đi những ...
Nhớ ngôi trường cũ nằm xa xóm, trưa vắng ê..a..tiếng đọc bài
Bao năm lưu lạc phương trời lạ Cơm áo oằn vai giữa chợ đời Người hỏi quê nhà tôi có nhớ...? Cho lòng ray rứt chốn xa xôi Nhớ con đường nhỏ về trong xóm Có lũy tre xanh rợp bóng che Có cả dừa nghiêng soi bóng nước Cho tôi uống cạn giữa trưa hè.. Nhớ con ...
Thanh tịnh: Giữ lòng yên ắng vô tư, thân tâm đứng trước phù hư cõi đời
Khi nhắm mắt hồn phiêu du vô định Trả thân về giấc tĩnh lặng an nhiên Trong một ngày những nghịch lý muộn phiền Đều biến mất...hồn yên hơi thở nhẹ... Mắt nhắm khẽ vạn vật như chững lại Hồn thanh tao hơi nhẹ đập êm đều Nhìn thấu nhân sinh kiếp người ân oán Lòng bao ...
Lặng nhìn thế gian
Cỏ theo ta, Xanh theo xuống triền đồi... Chỉ giây phút này thôi, Nhìn rừng thông bạt ngàn gió động, Nhìn xanh non, ngọc khua lá trên cây, Trăng gieo vàng rào rạt, Cuộn mây bay.... Loáng thoáng soi gương liễu xõa tóc, mặt hồ đầy, Ta đã bỏ mọi chữ Tình to nhỏ, Bước phiêu du cho Danh ...
Buông đi cho bớt âu sầu, buông đi để biết nhà đâu mà về
Thấy gì những buổi ban trưa Nắng vàng gay gắt ta đưa giấc mình Hoa sen sóng sánh làm thinh Nở ra những đóa hữu tình nên thơ. Trời còn cho hạt mưa thưa Cho hoa tắm mát thêm đưa hương nồng Ai ơi biết được chữ không Số này bạc mệnh đời này còn chi? Đành rằng ...
Hẹn Trăng vàng óng bãi sông, hẹn con đò nhỏ chờ trong ngày về
Hẹn Trăng vàng óng bãi sông, Hẹn con đò nhỏ chờ trong ngày về. Hẹn mây rừng, sương núi mấy sơn khê... Vồng cải vàng mấy độ, Đò vẫn chờ, Trăng sao lạnh?... Vườn chanh nhà ai trắng nụ, Gió chướng rạp lùm dừa, Dáng đợi quá xa xôi... Ta đã hẹn muôn mặt Trời cùng nở, Triệu hệ tinh ...
Đang chìm trong bể trầm luân, thế giới mới lại một lần sinh ra…
Muôn loài chìm ngập trong mê Khi màn đêm phủ bốn bề không gian Chẳng nhìn thấy lúa chín vàng Rừng xanh, xanh đến ngút ngàn cũng không Tan mơ, chợt tỉnh giấc nồng Khi bình minh rạng phía đông chân trời Chim kêu, hoa nở muôn nơi Như đông tàn, đã rạng ngời sắc xuân Đang chìm ...
Cơn mưa mùa hạ đến đây rồi, tưới mát vườn thơ giữa nắng oi!
Cơn mưa mùa hạ đến đây rồi Tưới mát vườn thơ giữa nắng oi, Thấm ướt áo ai chiều nắng nhạt. Xanh tươi hoa lá, gội đời thôi... Em đến xua tan cái nóng trời, Giọt dài, giọt vắn khắp nơi nơi... Mầm xanh vươn nụ sau cơn khát Vạn vật ...
Hà Nội sương mù
Giời hà hơi vào má đất Sương mờ đuôi mắt Hồ Tây Buổi sáng đang ngồi trước mặt Tưởng như gió đã đến chiều Nào đâu có nắng mà tắt Khói bay mờ ảo bàn tay Mây ôm lưng anh không chặt Em ngỡ sông Hồng đang bay Rập rờn Hà Đông mềm lụa Ba Vì trắng sữa ...
Mùa hạ về như nốt lặng ưu tư
Khúc giao mùa như nốt lặng ưu tư Trùng phím nhớ, mỏng manh như sương khói Tháng năm ơi! Bàn tay nào vẫy gọi Xa lắc thời màu áo trắng trinh nguyên Bận phong trần mặc kỷ niệm ngủ yên Giấu tiềm thức cài then lòng thật kỹ Nay bồi hồi đan theo dòng suy nghĩ Chút ...
Lời cha dặn con trước khi bước vào đời
Trở thành đàn ông mới thấu hiểu đàn ông... Càng lặng lẽ... càng thâm trầm sâu sắc... Ẩn đằng sau... bình yên và trầm mặc... Đại dương trào sôi, sục cuộn lớp sóng ngầm... Cha yêu con cũng vậy... cũng âm thầm... Lặng giấu vào đòn roi, lời trách mắng... Vì cha hiểu... Ngoài kia ...
Dù con đi khắp đó đây, sao bằng bên mẹ ngập đầy tình thương?
Một đời xuôi ngược long đong Một đời vai lệch lưng còng vì ai? Một đời mưa nắng sần chai Một đời củ sắn củ khoai, một đời! Môt đời khản tiếng ru hời Một đời không rứt những lời bảo răn Một đời thiếu chiếu thiếu chăn Một đời tóc bạc in hằn thời gian. Một đời ...
Cổ trấn Phượng Hoàng cảm tác
Hoàng hôn nhuộm tím chân trời Dòng xanh mấy lá thuyền bơi lững lờ Đà Giang huyền ảo mộng mơ Lung linh ánh điện đôi bờ chiều buông Rêu phong mái xám soi gương Phượng Hoàng vẫy ánh tà dương Hồng Kiều. Mái cong cao vút phù điêu " Cao sơn lưu thủy" mỹ miều âm giai Bồng ...
Vô tình trăng đã hóa tim ta
Trăng vạn năm quanh quẩn chỉ khuyết tròn Mà xướng hoạ chưa một lần ngưng nghỉ Trong tâm hồn của những người thi sỹ Ai cũng từng hoạ mấy nét về trăng. Những lúc vui nâng chén chúc chị Hằng Vẽ trăng đẹp non tơ như thiếu nữ Những lúc buồn, kìm lòng, khi giận giữ Té ...
Ngày mai! Quy luật đất trời… Ban cho vạn vật, vạn người yêu thương
Ngày mai! nếu có ngày mai... Biết đâu nước mắt trong ai thôi nhoè? Ngày mai! Nếu mở màn the... Biết đâu trời rạng, ai khoe miệng cười? Ngày mai! Nếu gặp mọi người... Biết đâu vui vẻ vẹn mười- vui thay? Ngày mai! Nếu chuyện dở hay... Ở trong quá khứ gió bay- gì bằng? Ngày mai! ...
Nguyện vọng thế nhân minh chân tướng, xả bỏ thân mình vẫn ung dung
Qua hết mùa giông nắng lại lên Chồi xanh đón gió lá đua chen Hoa thơm hé nụ như vẫy gọi Hạnh phúc bình an đến mọi miền Đệ tử Đại Pháp _ mai trong tuyết Chẳng ngại nguy nan , nạn trùng trùng Nguyện vọng thế nhân minh chân tướng Xả bỏ thân mình vẫn ...
Nơi quán trọ không ngào hương chén tạc, gọi ngày đi hoang hoải cánh chim buồn
Nóng lay lắc lòng chẳng tràn ý vị Hũ rượu nồng cô độc buổi hoàng hôn Nơi quán trọ không ngào hương chén tạc Gọi ngày đi hoang hoải cánh chim buồn. Nóng dai dẳng một tuồng ve sầu gội Gọi về đâu xa cách khúc nghê thường Cho mắt hạ chan tình bao sóng mắt Trổi ...