Biết bao kỷ niệm trường xưa, tháng năm nắng hạ chông chênh bão lòng
Đường xưa lối cũ còn đây Người đâu chẳng thấy... phượng gầy dáng mong Mái trường năm tháng rêu phong Còn đây ký ức vẫn chưa xa rời Bao năm kỷ niệm trường xưa Tháng năm nắng hạ chông chênh bão lòng Phượng đỏ lặng lẽ hoa rơi Bao năm gắn bó đến ngày ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 40): Dãy núi Tử Thần
Hành trình giải cứu các linh hồn người-tiên của dân tộc Hòa Bình mỗi lúc một khó khăn. Ở chương này, Tiểu Minh cùng nàng tiên Leni đi đến dãy núi Tử Thần, nơi ngăn cách thế giới yên bình của loài người với miền đất đang bị quỷ dữ ...
Tan học rồi, giấu kỷ niệm vào tim, cánh phượng hồng soi mình trong mắt biếc
Tan học rồi, giấu kỷ niệm vào tim Cánh phượng hồng soi mình trong mắt biếc Rộn hành lang tiếng cười vui tíu tít Buổi học cuối cùng, ai nhớ, ai quên... Mới hôm nào tiết học đầu tiên Ngây ngố, rụt rè từng bước chân bỡ ngỡ. Nắng lửa trưa hè giọt mồ hôi thấm ...
Có những buổi chiều hè vắng tiếng ve…
Chiều hè nắng Vắng tiếng ve Sóng gọi hè Vỗ bờ cát Cơn gió hát Bản trùng khơi Mây rong chơi Trôi lờ lững Con thả những Ước mơ xanh Biển trĩu cành Nâng khát vọng. Biển mênh mông bát ngát Mây hững hờ buông lơi Mặt trời ngả vàng tươi Xuống cát vàng êm mịn. Gió biển chiều bịn rịn Con và sóng cùng chơi Khuôn mặt ...
Tiếng ve nửa khúc đoạn trường, cài lên thân phượng sân trường biệt ly
Vạt nắng vọng về cố xứ Bên đồi lữ thứ chim di Bơ vơ một chén cô liêu Nhặt sầu nắng hạ, chia ly thuở nào Lá nhớ xanh xao đỉnh núi Rớt vài sợi tủi hàn sương Tiếng ve nửa khúc đoạn trường Cài lên thân phượng sân trường biệt ly Nắng ...
Ta đến rồi rời nơi quán trọ, vui sống sao cho khỏi thẹn lòng…
Ta đến rồi rời nơi quán trọ Bình an tự tại với tấm lòng Giàu sang cũng chỉ đời tạm bợ Phú quý vinh quyền vẫn số không Tình người đậm sâu nào giữ mãi Yêu Thương Giận Ghét chỉ nhất thời Hạnh phúc ở đời rồi sẽ mất Miệt mài ngày tháng mệt tấm thân Trăm năm ...
Đường trần sương khói, tựa chiêm bao, dừng chân bến cũ, ngỡ hôm nào…
Ảo mộng tàn phai hết tháng ngày. Người xưa bến cũ khuất trời mây. Đường đời muôn nẻo vạn chông gai Về thăm chốn cũ, khúc bi sầu. Lối cũ chơi vơi hồn lữ khách. Xao xác lá vàng, bến quạnh hiu. Chạnh buồn, nhớ buổi chia ly ấy. Nâng chén rượu sầu, lệ ướt mi. Đường trần ...
Kỷ niệm tháng Năm: Thầm đếm từng ngày, ước được rời cặp sách…
Ve vẫn kêu ran, Trong vòm phượng xanh me. Màu đỏ chói , Hắt nắng trời bức bối. Nhân Gian đợi, Cơn mưa ngàn năm tuổi. Bạch Vân kia , Một đóa tụ ngang trời... Tháng Năm ngỡ ngàng, Nhớ năm học đầu tiên, Thầm đếm từng ngày, Ước được rời cặp sách... Chân cũn cỡn , áo quần cũn cỡn, Cùng bạn ...
Có mấy người ngước nhìn thế gian mà lệ tuôn trào?
Mùa Giác Ngộ , Sen nở đầy khắp nơi Hương thơm xao Lay thức tháng Năm về Ve vẫn kêu Phượng vẫn nở Mùa vẫn thi Thế giới kim, tiền vẫn sùng sục cõi Mê Sen cứ hồn nhiên Vẫn rạt rào tinh khiết thế Có mấy người dương thế Ngước nhìn thế gian mà lệ tuôn trào? Sen ...
Mẹ tôi: Có bà lão thắp nhang trong ráng đỏ, Vọng Cung chiều, lơ lửng tiếng chuông khua…
Có bà lão áo the thâm, tóc trắng Răng nhuộm đen chiếc mất, chiếc còn Theo nhịp mõ, bước lên chùa: Mô Phật! Nắm hương hồng một sắc ước mong... Đi theo sau ba bốn đứa bé con Níu vạt áo, lon ton hớn hở A di mô đà Phật, tôi cầu Cho nước non thanh ...
‘Tiết phụ ngâm’ của Trương Tịch, tuyệt tác thơ Đường lưu truyền hậu thế
Trương Tịch (766 - 830), tự Văn Xương; thế nhân gọi ông là Trương Tư Nghiệp hay Trương Thủy Bộ. Thơ ca của ông thường phản ánh xã hội thực tế đương thời. "Tiết phụ ngâm" là một bài thơ Đường ẩn dụ đặc sắc, nói về lòng trung thành ...
Hoa sen cửa Phật
Ngày em đến Hoa sen tràn cửa Phật Từ bi lòng ta Của kiếp con người Thơ tôi nhắc Chân người không vội Xin về đây Mây trắng nắng trên môi... Ngày người nhắc Để chiều nay san nửa... Chút hương sen Tịnh độ của trăm năm Tay ta nắm Vòng luân hồi sinh sắc Sông núi em qua Cũng chẳng hư không Ngày người đến Đàn ...
Cõi trần sao hiểu ý mưa ngâu, phủi bụi ngàn năm khúc vọng sầu
Cõi trần sao hiểu kiếp nhân sinh Mênh mông sương phủ che chân thực Vắng lặng không gian thu bất diệt Sỏi đá lăn trầm bụi tẻ khô Cõi trần sao hiểu ý mưa ngâu Phủi bụi ngàn năm khúc vọng sầu Vó ngựa ngàn năm kiếp rong ruổi Mây đọng sâu dày nguyệt ...
Quen ai chẳng gọn tình duyên, chờ ai mà thấy ưu phiền thời gian…
Suy tư trôi dạt bên lề Mùi thơm màu sắc trôi đi trước mùa Số hoa sao có thiệt thua Số người nhiều lúc trời đùa nặng mang Buồn buồn nhiều lúc đêm sang Hôm nay gió lộng hồn lang thang buồn Quen ai chẳng gọn tình duyên Chờ ai mà thấy ưu phiền thời gian Hạ ...
Cuộc đời tựa áng mây trôi, cùng bay theo gió giữa trời phân vân
Cuộc đời tựa áng mây trôi Cùng bay theo gió giữa trời phân vân Bao giờ cùng gió dừng chân Chắc đời chẳng có những vần thơ yêu. Tình người vui được bao nhiêu Mà trong đáy mắt có nhiều ưu tư Hồn thơ nói hết nghĩa từ Tình là mộng ...
Nghe biển kể chuyện vạn điều, sóng đùa bên gió sớm chiều hân hoan
Bên biển thoả sức rong chơi Chân trần dạo bước rạng ngời tim yêu Nghe biển kể chuyện vạn điều Sóng đùa bên gió sớm chiều hân hoan. Nhẹ nhàng những ngón tay ngoan Khoả vào cát, sóng - lo toan đẩy lùi Hờn ghen xưa vẫn tới lui Nay gửi vào biển chôn vùi khơi xa. Riêng ...
Tháng Năm này gợi nhớ gợi thương
Tháng Năm Theo thời cuộc ta ly hương thủa ấy Ta nếm trải những thói đời lầm lậy Đối diện tử sinh Ngơ ngác tháng ngày... Những kỷ niệm xưa khổ lắm buồn nhiều Ta chẳng thể nào quên Khi cái chết cận kề bên Ta bật khóc, không một lời trăn trối... Rồi mặt trời sáng bừng lên, Khi ...
Nghe sông núi ngát từ muôn thuở; đất Việt trời Nam, hương quốc chăng?
Hạt cát tiền thân ngủ bến Hằng Nơi này chợt tỉnh: Hội hoa đăng! Nghe sông núi ngát từ muôn thuở; Đất Việt trời Nam, Hương quốc chăng? Sông núi thơm lừng lẫy Chùa lên ngôi thành tên; Cùng Hương giang với Hương Sơn ấy, Vạn thuở Chùa Hương dấu Phật truyền... Ba nén thắp lên cùng nghi ...
Chiều nay con sáo sang sông, phù sa trả lại cải ngồng uốn câu
Giếng làng bèo nhuộm mà xanh Má ai nắng nhuộm mà quanh năm hồng Giếng làng soi mái đình cong Người đi gánh nước cứ vòng đường xa Cầu tre khế thả tím hoa Bống bang ngơ ngác tưởng là chiều rơi Giếng trong như mảnh hồn trời Ngọt như nước giếng đôi lời dân ca Ai thề ...
Đèo Hải Vân: Nhìn cảnh nước non non nước ấy, ngàn xưa dâu bể chạnh lòng đau!
Bước tới đèo Vân cảnh vắng teo Rõ ràng trước mắt bức tranh treo Một vùng bể cả cơn triều dậy Đôi cụm rừng sâu tiếng gió reo. Đường sắt xe quanh còi dậy đất Đầu non ác lặn bóng nghiêng đèo. Xung quanh phong cảnh, mình trơ trọi Văng vẳng lừng xa giọng cuốc kêu. Cuốc kêu ...
Thần đến nhân gian dưới thân người, cứu độ chúng sinh thời kiếp tận
Thần đến nhân gian dưới thân người Truyền ban Đại Pháp khắp nơi nơi Cứu độ chúng sinh thời kiếp tận Hướng đến tương lai đẹp ngời ngời Thế nhân mê đắm trong ảo vọng Vừa nghe tu luyện phá ra cười Tin lời lừa dối còn phỉ báng Thiện ác khó phân được rạch ròi Gặp ...
Càn khôn phủi rũ sạch làu, bụi hồng trần với chuyến tàu thời gian
Đàn vang lên khúc nghê thường Nghe như tiếng vạc kêu sương gọi bầy Nắng mưa riêng bóng thân gầy Lặn ngòi, ngoi nước bấy chầy tháng năm. Tầm tơi nhìn rét căm căm Chỗ lành, chỗ rách, chiếu chăn chẳng vừa Lạc dòng, lẻ khách đón đưa Bước đi dò dẫm vẫn thừa bước chân. Thời gian ...
Chúng sinh trong bể khổ luân hồi, mây bạc phơ thoắt đã nghìn năm tuổi…
Mây ơi, vội vàng chi mà bay vào khe núi? Trắng thế kia, bàng bạc trắng quê nhà. Ta ở phương Nam, Còn mây bạc xa xa... Chiều hoàng hôn, Bến Giang Đình bịn rịn, Tí tách trong veo, một ngọn gió La Lam... Mây bạc phơ đã nghìn năm tuổi, Chẳng theo mưa, theo sông, theo suối, Tuổi thơ ...
Thương nhớ chỉ là nông nổi, còn chữ Tình thì quá mong manh
Ừ, thì thác thời gian, vẫn không thôi chảy mãi... Bọt nước tung, Làm trắng xóa mái đầu... Chút kỷ niệm ngày xưa lơ lửng mãi, Nối vào nhau, rồi chạy lại hai đầu... Như bến bờ như sông Thương lờ lững Dòng đục dòng trong chẳng cầm nổi bàn tay... Tình yêu phù sa nhiều lấm ...