Nhớ em Tây Bắc thư từng cánh, điệp trùng nỗi nhớ, điệp trùng thương
Núi xoè dáng núi, sông lượn nhánh Mây mỏng cánh ban, gió dẫn đường Nhớ em Tây Bắc thư từng cánh Điệp trùng nỗi nhớ, điệp trùng thương Tây Bắc là lửa đêm xòe hội Tây Bắc là cơm thơm bàn tay Tây Bắc là rượu từng giọt mắt Tây Bắc là xanh của ngàn cây Núi cao ...
Sen và liễu hồ Tây: Tháng ngày dài sen trốn nơi đâu, để cây liễu ngóng tìm xuôi ngược
Bông sen vàng thơm ngát hồ Tây Sương đậu cánh khoe cầu vồng lóng lánh Suốt bình minh những ngày thu yên lành Hồ Tây mình lộng lẫy như tranh. Heo may kéo về đánh ghen với hoa Sen ngần ngại không muốn mình nhỏ mọn Tránh bon chen chẳng xấu mặt nào Vắng sen rồi, cây ...
Màu hoa vàng cho ta quên đỏ lửa, của phượng xưa rạch vỡ ánh mặt trời…
Xanh đâu rồi những nõn búp xanh? Những bông lửa tháng ba, hoa gạo đỏ, Đường làng vẫn trơn, Vết chân trâu thành vũng nhỏ, Chú Niềng Niễng con lặn ngụp đến bao giờ? Tháng Năm mùa thi, Cuống quít dòng lưu bút, Vòm Phượng reo cười, Ran rát tiếng ve Ngân... Ta quên mùa, nhớ mãi một đêm xuân, Hoa ...
Thăm cảnh Chùa Hương: Nơi cội nguồn tiên tổ, toà sen Phật mỉm cười
Bởi trăm voi ngăn lối (*) Nên suối phải đưa đường Thuyền trẩy về cửa phật Chống gậy lên chùa Hương. Cả Một vùng sông núi Nơi muôn loài sinh sôi Nơi cội nguồn tiên tổ Nơi đất gặp được trời. Không ai nghĩ điều ác Đâu dám đùa trêu em Hoa gạo vừa rơi đấy! Em ngoái lại mà ...
Truyện ngắn ‘Dòng đời’: Sau tất cả, chỉ còn lại tình yêu
"Dòng đời" là câu chuyện về hai cặp vợ chồng Hạnh - Quang, Hằng - Minh, họ là hàng xóm tốt của nhau, tuy nhiên trong đó vẫn ẩn chứa những sóng ngầm. Điều này bắt nguồn từ mối quan hệ giữa Hạnh - Minh trong quá khứ. Làm thế ...
Thương đá vọng phu: Chơ vơ đá tựa sườn non, phải người hóa đá bồng con đợi chồng
Chơ vơ đá tựa sườn non Phải người hóa đá bồng con đợi chồng Xa xăm bóng núi chập chùng Lao xao sóng vỗ - ngập ngừng thương ai? Chinh phu ruổi vó câu hoài Có bao giờ xót cho người năm xưa? Đã bao năm tháng gió mưa Sắt son đá vẫn trông chờ người đi! Từ ...
Cội nguồn: Tiếng trống đồng vạn cổ, âm vang hồn Văn Lang
Phong Châu ngời đất Tổ Chim Lạc Việt về nguồn Tiếng trống đồng vạn cổ Âm vang hồn Văn Lang Trước ngực ôm biển cả Sóng – Giao Long – trập trùng Trên lưng gùi rừng núi Gió - Hoàng Hạc - mênh mông. Minh Dũng Clip hay:
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 36): Xôn xao chốn cung đình
Trong khi những thế lực siêu nhiên dự báo về ngày tận thế đang đến gần thì con người dường như vẫn không nhận ra. Cuộc sống vẫn trôi chảy như vốn có. Thanh Trúc, người con của đại tướng quân Đình Trung thi đỗ Trạng Nguyên. Trong buổi chầu ...
Chợ quê: Lời quê thật đến đáy lòng, lành như cây lúa tròn bông tháng mười
Chợ quê đã ngắn dọc hành Đã gầy quả mướp lại xanh trái đào Mớ cần cắt vội ngoài ao Giỏ thưa tép nhảy lào rào giữa phiên Lọ kẹo bột miếng đường phên Con gà sống cưỡng gáy trên nóc lồng Chợ quê đã bé múi bòng Già đanh mớ cải cỗ lòng lại ôi Chợ quê ...
Cảm nhận Shen Yun: Kiếp người lột xác thành tiên, thân tâm tục lụy rời miền khổ đau
Mềm như nước, nhẹ hơn mây Chân nương trên đất, tay bay lên trời. Vốn Chân, Thiện, Nhẫn dưỡng người Thăng hoa cùng vũ trụ trôi bồng bềnh... Kiếp người lột xác thành tiên Thân tâm tục lụy rời miền khổ đau? Áo xiêm lụa lướt cùng nhau Lượn che rợp đất nhuốm màu biếc xanh... Đường ...
Viết cho con: Lời mẹ cất ru hời, giữa cuộc đời dâu bể
Ngày mẹ sinh ra con Búp chồi non của mẹ Giữa mùa xuân yên bình Con bé nhỏ xinh xinh Con vầng trăng lung linh Nở nụ cười hoa ngọc Mẹ quên bao khó nhọc Khi có con trên đời Lời mẹ cất ru hời Giữa cuộc đời dâu bể Con an lành giấc ngủ Bấy nhiêu thôi đủ rồi! Con bi ...
Ôi trăng mơ, trăng huyền diệu thuở nào, kiếp phù sinh ta quên lời nguyện ước
Ba giờ rồi, Ta len lén nhìn qua song. Trăng dầu dãi, suốt cõi người vẫn đợi. Trằn trọc mãi, ta đến cùng ngời ngợi Ôi trăng mơ, trăng huyền diệu thuở nào. Vẫn sóng lụa vàng mềm mây trắng, Vẫn xôn xao sột soạt áo da trời, Xanh mấy tầng, Xanh thấu cõi xanh ơi... Ta len lén nhìn gương ...
Rêu phong: Người gánh sầu muôn thuở, cố nhân còn đó không?
Đầu đã hai thứ tóc Mắt mang thêm đôi tròng Sao còn sầu cô độc? Sao vẫn buồn long đong? Trải biết mấy Thu Đông Trong hồn Xuân đã úa Người gánh sầu muôn thuở Cố nhân còn đó không? Xin xoá dấu lưu vong Dâng niềm riêng vạn cổ Chim mỏi cánh tang bồng Gượng bay trong nắng gió Lật những ...
Tưởng chừng trời đất nhẹ tênh, mây ngang Tam Đảo bồng bềnh về đâu?
Tưởng chừng trời đất nhẹ tênh Mây ngang Tam Đảo bồng bềnh về đâu? Nắng dưới chân gió trên đầu Còn em đằm thắm giữa màu thông xanh Đền thiêng em dắt tay anh Cầu cho mình sống yên lành vì nhau Núi vừa cao núi vừa sâu Vầng mây như thể nhịp cầu chung chiêng Tiếng chim ...
Niềm vui của mẹ
Giản dị thôi niềm vui của mẹ Là mỗi ngày được nhìn thấy con yêu Đứng trước gương so bì cao thấp Không giấu nổi niềm vui rất thật... Là một ngày tan trường mỏi mệt Nhìn thấy con đứng đợi trước hiên nhà Nghe con kể bạn bè, bài vở Mẹ nhìn thấy thơ ấu đã ...
Đường đời cứ trớ trêu xanh, vô duyên phận mỏng… cũng đành biết sao
Ngày xưa đường ấy tôi qua Không em… chỉ thấy toàn là gió thôi Bây giờ đường ấy… không tôi Em qua… chỉ gặp lá rơi bão cành Đường đời cứ trớ trêu xanh Vô duyên phận mỏng… cũng đành biết sao Nhớ thương còn chút gửi trao Đắng cay hãy chắt ngọt ngào cho nhau Tim nào ...
Câu ca dao mẹ hát: Như là dòng suối mát, chảy vào lòng cằn khô
Tôi yêu khúc dân ca Ngọt ngào lời mẹ hát Con cò trắng bay qua Cánh đồng xanh bát ngát Câu ca dao mẹ hát Cả một đời ru con Như từng giọt nước mát Ngấm vào lòng núi non Tôi vào đời lớn khôn Vẫn còn vương câu hát Trong bao nỗi vui buồn Cả một niềm khao khát Để nghe ...
Có ai dò thấu nỗi buồn nông sâu, thôi cứ giữ cho riêng mình, em nhé!
Chẳng thể trách trời không trong xanh mãi Bởi lòng em cũng lúc tạnh lúc mưa... Có ngày buồn, buồn biết mấy cho vừa Những lúc vui, vui như chưa từng vậy! Sông Hương ơi! Dấu chi trong dòng chảy? Man mác sầu, gieo mấy có vừa đâu? Có ai dò thấu được nỗi nông sâu Thôi ...
Được mất thế gian tựa mây khói, bao nhiêu danh lợi… công dã tràng
Kiếp sống trần gian kể cũng buồn Vui trong một lúc, lệ lại tuôn Gió thu buổi sớm, sương lạnh lẽo Hát xong mấy khúc, đàn khẽ buông Lang thang sớm tối, đời phiêu lãng Sinh lão bệnh tử, ai khóc thương? Mộng về quê cũ còn xa lắm Lưu lạc hồng trần, hồn vấn vương Được mất ...
Nhớ chợ Cầu: Cha mẹ bắt cá, mò cua, đem ra chợ bán nuôi con học hành
Chợ Cầu quê anh có tự thuở nào Lớp ông bà cũng không biết nữa Chợ tấp nập thuyền bè tre nứa Sản vật trăm miền về đây bán - mua. Cha mẹ anh bắt cá, mò cua Đem ra chợ… nuôi con ăn học Nhà bạn anh chuyên đâm bột lọc Kéo sợi miến dài phơi ...
Đêm dạt dào hoa rụng, tiếng lòng gọi mãi ai?
Hương Sầu Riêng thả phấn, Thơm vàng ươm giấc mơ. Có những chú cá nhỏ, Đớp sóng cùng nô đùa .. Hai vợ chồng ngỗng trắng, Trắng phau một góc bờ. Hai chú chó nằm cuộn, Dưới gốc dừa ngu ngơ. Tiếng tắc kè xa vắng, Ngoài vườn xa vọng về. Cứ chín tiếng gửi đi, Bảy tiếng vang đáp lại... Lắc ...
Đường về Phú Yên: trập trùng mây Đèo Cả, Đá Bia còn trăm năm
Đường về quê Phú Yên Đi qua đèo Cù Mông Dừa xếp hàng đứng đợi Biển xanh, xanh vô cùng Đường về quê Phú Yên Đi qua từ hướng Nam Chập chùng mây Đèo Cả Đá Bia còn trăm năm Ở giữa hai đỉnh núi Là chung một tấm lòng Ở giữa hai bờ sông Là nơi ta hò hẹn Chiều đứng ...
Đừng than khóc vì cuộc đời là thế, vui chưa qua sầu khổ đã đến rồi
Có đôi lúc ta thấy mình bất hạnh Bao lụy phiền cứ mãi đuổi theo ta Nhìn bốn phía, một màn đêm cô quạnh Mở con tròng là thấy nỗi buồn xa Vì mộng tưởng nên cái nhìn ảo tưởng Chân chưa đi mà đã ngại đường xa Hãy rẽ lối rồi tự mình cất bước Hết ...
Buồn vui chẳng biết đi vòng, bạc đầu con sóng vẫn không hiểu mình
Núi ngồi ngắm biển ngàn năm Sóng ầm ầm sóng, núi thầm thầm xanh. Gió ngàn thu, tuổi mong manh Mất rồi lại có, trong lành như không. Buồn vui chẳng biết đi vòng Bạc đầu con sóng vẫn không hiểu mình. Núi ngồi chăm chút màu xanh Cây cao, bóng cũng xoay quanh gốc tròn. Chùa xa ...