Vòng quay cát bụi lòng vòng, trăm năm để một tấm lòng xót xa…
Trông lên chẳng thấy có ai Trông xuống dù chỉ một người cũng không Trông ngang điệp điệp trùng trùng Đất trời bề bộn một vùng nhân gian Hiền lành xen với gian tham Giàu sang cứu nổi cơ hàn được chăng Người thảm bại kẻ vinh thăng Bao nhiêu cơ nghiệp có bằng hư vô? Bao giờ ...
Mong manh cũng một kiếp người…
Người tìm chốn lạ Đông Đoài Ta đang du ngoạn cửa ngoài Tử Sinh Người vui đón biển bình minh Hoàng Hôn thời Mạt, ta nhìn mà đau Chữ Tình gỡ mãi trong nhau Bức tranh nhân thế, kiếp sau đâu còn Người tìm hạnh phúc vuông tròn Kim tiền choáng lộn, thỏi son không màu Ta nhìn ...
Chiều Tây Bắc, mẹ gùi vầng trăng về bản, nụ cười bên bếp tỏa hương…
Dốc, dốc khuất vào bóng núi Quanh co con đường trong mây Phía xa nhà sàn om khói Chiều hoang ngọn gió heo may. Lưng đồi rừng cây rụng lá Nghiêng bậc thang nhớ ruộng xanh. Sau mùa chim tìm gốc rạ Đàn trâu nằm nhai nắng hanh. Chợt nghe tròng trành câu hát Gọi nhau rạo rực đêm ...
Tháng Tư ơi!
Loa kèn lại về rồi hở tháng Tư? Lắc lỉu một giàn Trumpet Các nghệ sỹ tí hon Đang ướp hương tráng mật Từng nốt lặng thinh Trong bản nhạc xanh màu... Loa kèn lắc lư, Hẹn tối nay, Ở một không gian xa lắc xa lư, Chỉ hai ta, Hớp chút hương hoa, Nhạc Thiên Đình tấu nổi, Vang động ...
Ướt mi, lặng lẽ nơi này, phôi pha nghe những tàn phai ngậm ngùi!
Như cánh vạc bay vào Hạ trắng Tôi đi tìm màu Nắng thủy tinh Mưa hồng, từng giọt lung linh Qua tầng tháp cổ mơ tình Diễm xưa! Ru em, Tình xót xa vừa Rừng xưa đã khép - bốn mùa gọi tên Em còn nhớ hay em đã quên? Tình xa, nhưng Vẫn có em bên ...
Vun trồng thêm duyên thiện, được làm làn mây bay…
Đôi khi vui, quên hết Chạnh nhớ ra lại buồn Đời đôi lần mỏi mệt Muốn ngủ rồi... ngủ luôn! Đôi khi ngồi mà tiếc Giá chưa sinh kiếp này Vun trồng thêm duyên thiện Được làm làn mây bay... Đôi khi cười: vớ vẩn! Rồi nghĩ thầm: hay hay... Mấy khi được lẩn thẩn Mấy khi mà say say... Chỉ đôi ...
‘Lệ mai’ của Trịnh Công Sơn và sự đồng cảm sâu sắc trong bài thơ đối đáp của Khánh Ly
Trịnh Công Sơn là một trong những người nhạc sĩ nổi tiếng nhất Việt Nam thời hiện đại, những sáng tác của ông giàu triết lý, thấm đẫm suy tư, thơ và nhạc như hòa lẫn với nhau. Dưới đây là bài thơ Lệ mai do Trịnh Công Sơn sáng tác: Từ ...
Tôi nay ở trọ trần gian, trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
Con chim ở đậu cành tre Con cá ở trọ trong khe nước nguồn Tôi nay ở trọ trần gian Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời Xưa kia ở đậu miền xa Cơn gió ở trọ bao la đất trời Nhân gian về trọ nhiều nơi Bâng khuâng vì những ...
Quán Thế Âm ơi! Nước Cam Lồ đã cạn, cành dương xanh vẫy mãi đã vàng khô…
Chỉ động Niệm nhẹ như làn khói Nghiệp sẽ thành Nhân cho ta Quả sau này Chỉ động Niệm chẳng cần cái chỉ tay Phật từ bi sinh tầng tầng thế giới Nghiệp cuộn Nghiệp đỏ ngầu sông suối Giọt nước mắt Từ Bi Biển mặn chát luân hồi... Địa Tạng ơi! Địa Ngục ấy đầy người, Bao giờ ...
Tản mạn tháng tư: Học trò nôn nao khó tả, mùa thi đến gần rồi!
Tháng Tư ùa về vội vã Mùa xuân nỡ bỏ ta đi Đất trời giao mùa lặng lẽ Khiến hồn ta rẽ làm đôi Nửa nhung nhớ rét nàng Bân đã hết Nửa mong hè về nắng gắt, mưa xa Ta vừa đi qua những đêm mưa phùn gió bấc Để đến bên nắng tháng tư ấm ...
Thác Bản Giốc như một thiên bi tráng, thả mông lung vực thẳm xuống trần ai
Vốn là vậy, Cao Bằng cao và gió Những nẻo đường đèo dốc lượn quanh co Những mái ngói âm dương dầu dãi Càng lên cao càng hun hút sương mờ Tưởng không núi lữ hành thành đơn độc Đá dựng ngang trời, ẩn hiện ngang mây Thác Bản Giốc như một thiên bi tráng Thả mông ...
Truyền thuyết hoa Quỳnh: Muốn dâng trọn nhụy mình, cho giọt sương thanh khiết?
Giữa dòng đời bon chen Trăm hoa đua hương sắc Có hoa tím, hoa hường Có hoa xanh, hoa trắng Có hoa theo ánh nắng Như là hoa hướng dương Có hoa mở giữa đầm Vẫn giữ mình thanh khiết Nhưng nhiều người chưa biết Hoa Quỳnh đẹp chỗ nào? Quỳnh không thích ồn ào Quỳnh không thích phô diễn Mấy ai ...
Hoài niệm ánh trăng đêm ấy…
Trăng vàng ươm như bánh, Mẹ vừa rán chiều nay, Dễ chừng đã cả tháng Ba phần cơm độn khoai... Nhìn mâm cơm cà pháo, Như cục muối sượng sần, Ăn hết chỉ nửa quả, Thấy mắt mẹ hoe dần ... Bữa cơm thời chiến tranh, Chỉ nâu nâu vài hạt Một chút xương cá trích, Cũng nhấm nhai ngọt bùi ...
Thăm chùa Hương: Lòng trần trút vợi bao phiền muộn, đất Phật cây hoa đượm vị thiền…
Khe Yến mưa xuân, cánh én chao, Suối trong như ngọc, biếc rong rêu. Núi xô cửa động. Hoa tìm bướm, Chim ẩn tầng cây ríu rít chào. Chín mươi chín ngọn núi nghiêng nghiêng. Đất Phật: cây, hoa đượm vị thiền, Thung mơ khoe đất và khoe quả, Thiên hình vạn trạng, xứ thần tiên. Đã suối ...
Ai về đốt nến làm thơ, nghĩ đời một thoáng bao nhiêu nỗi buồn…
Nhớ sao là nhớ chao ôi Thương sao xóm nhỏ cuối trời ngẩn ngơ Ai về đốt nến làm thơ Gom tròn chung thủy thơm bờ suối hoa Lênh đênh giữa cõi người ta Bâng khuâng lòng giấy, nhạt nhòa giấc xưa Nơi nào chỉ nắng không mưa Phương tôi gió nổi sầu đưa tháng gầy Nghĩ đời ...
Tháng Ba ơi xin tháng Ba ở lại, thắp ngọn lửa hồng cháy sáng mãi ngàn xuân!
Có gì đắm sâu trong câu hát ngày xuân Làm chín mọng những chùm quả ngọt Có gì bồi hồi trong tiếng chim đương hót Tươi mát ngọt ngào hương sắc Thuận Vi. Vườn tiếp vườn, màu xanh dắt ta đi Dưới vòm cây ngọn gió nào bối rối Ơi cái gió ngàn năm không có ...
Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung…
Giữa biển xanh ta nghe lời sông suối, Uống no nê cơn khát mặn chốn rừng, Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, Nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung... Nước chẳng muốn lên non, Chẳng muốn quay trở lại, Đá trơ rừng, xơ xác chẳng còn rêu... Khe suối uốn lưng đèo, Trơ choèn con lạch ...
Tuổi đá buồn: Đời người chỉ phút chốc, sao hiểu đá nỗi niềm?
Gặp đá hỏi: Buồn không? Cả nghìn năm một chỗ Hỏi cây: Bao nắng gió Có làm cây bạc đầu? Đá im lìm tĩnh lặng Cây đung đưa nhẹ nhàng Lão ông ngồi kế cạnh Buông vài lời chen ngang: "Mệt thì cứ ngồi nghỉ Khi khỏe rồi, lại đi Những câu vô định vậy Hỏi ra để làm gì?". Bên suối ...
Trời nhỏ lệ thương đau, lo cho loài người mê mải…
Thời gian vô thủy vô chung, Không gian vô hạn, mãi vô cùng Những kỷ niệm, những luyến lưu không thật, Mất tăm trong cuồn cuộn thác phù dung... Ai cũng giữ cho mình những kỷ niệm tháng năm đã từng thề thốt Những mỹ từ, những uyển ngữ bờ môi dịu ngọt Người ta nói, trong ...
Mơ về cõi xưa: Đâu là giả tạm, đâu ngàn hương xưa?
Tần ngần con hẻm Tân Canh Cánh cổng gỗ hẹp buông mành Cõi Xưa Rì rào như những chấm mưa Nhạc Trịnh khoan nhặt, lưa thưa cõi người Không gian, ơi. Ới thời gian Đâu là Giả tạm? Đâu ngàn hương xưa? Yêu thương tưởng bấy là vừa Miệt mài suối nhạc, ai thưa thớt về... Tay thon, ...
Trăng giãi ngoài rèm buông bóng trúc, tâm sự bát ngát thấu trời xanh
Đêm tỉnh giấc mơ ngọn gió Thoảng hương ngàn dặm ba canh Trăng giãi ngoài rèm, bóng trúc Tâm sự bát ngát trời xanh Đêm thanh rơi hoa, rụng lá Khẽ khàng thao thức canh khuya Nao lòng tản mác hương hoa Vợi dần tài nguyên quý giá Chợt buồn tưởng điều ...
Lựa chọn trong đời: Hoa đẹp chỉ bề ngoài, làm sao mà vĩnh viễn?
Lẫn trong ngày hội hoa Bao người say sưa chọn Tôi nâng lên đặt xuống Phân vân, sao vẫn nhầm. Phút lơ đãng xiêu lòng Trước những lời mời gọi Bỏ qua bông hoa đẹp Cầm lên bông sắp tàn. Chẳng có gì vội vàng Mà vẫn vô tình thế Để bây giờ bông héo Làm nhạt nhòa ...
Cánh diều ngày thơ bé, thương nhớ hoài triền đê…
Vật mất đã bao năm Giờ lại về với chủ Đò trôi dạt sông Mê Đã tìm về bến cũ. Tâm trí khi lạc lối U mê nẻo đường về Cánh diều ngày thơ bé Thương nhớ hoài triền đê... Ánh Tuyết
Xuân về từ mắt mẹ: Dòng sông và biển lúa, mắt mẹ nhìn thiết tha…
Kính tặng Mẹ Con nhìn vào mắt mẹ Thấy mùa xuân đang về Màu xanh mượt ven đê Lúa đồng mình tốt quá! Con nhìn trong sắc lá Chỉ thấy màu xanh thôi Nắng đọng ngang lưng trời Chui vào hoa mới nở. Nhìn vào từng trang vở Con thấy đất trời hiền Sóng xô bờ sông Diêm Dẫn thuyền đi tìm ...