Duyên đến duyên đi định sẵn rồi, chỉ cần tâm thiện sẽ an vui
Quanh năm quay cuồng với cuộc sống Danh lợi làm ta hạnh phúc không? Đêm khuya nghe gió thổi ngõ vắng Ngẫm lại đời người buồn mông lung Bao nhiêu yêu thương thời bong bóng Nhân duyên trần thế ai biết chăng? Đời người giống như là quán trọ Tá túc vài hôm phút chạnh lòng Tiền ...
Có những ngày xuân nắng ấm không về, em ngơ ngác giữa bộn bề nỗi nhớ
Có những ngày đông gió lạnh không về Em ngơ ngác giữa bốn bề nắng ấm Có nỗi nhớ len vào hồn chầm chậm Ngày tháng mười sao cứ vội vàng trôi. Có những ngày xuân nắng ấm không về Em ngơ ngác giữa bộn bề nỗi nhớ Bước chông chênh lang thang buồn trên phố Ngỡ ...
Kỷ niệm tuổi thơ có bao giờ trở lại, bông khế nhìn gợi nhớ đến quê hương
Ngày còn nhỏ khi mỗi lần đi học Đứng tần ngần nhìn hoa khế ngoài sân Chẳng thơm tho hay đẹp đẽ vô ngần Nhưng sao đỗi muôn phần ta yêu quý Màu sắc thắm xinh tươi mà giản dị Rất thanh tao đầy thi vị ngọt ngào Tím sắc hồng như thể một cánh sao Đã ...
Dưới cơn mưa phố phường sao trống vắng, nhớ ngày xưa tay nắm ấm cõi lòng
Ở đó mùa này mưa xối xả Những hạt mưa rơi giăng giăng màn Mưa ở phố phường sao trống vắng Lòng đường quang đãng gió mênh mang Gió chướng trái mùa tung cửa sổ Trời chiều hai đứa chạy trong mưa Ai gọi tên ai mãi nô đùa Vui giỡn với trời mưa chẳng sợ Mưa có ...
Sông Hồng với thuyền trăng cùng thức, cầu Long Biên vầng bán nguyệt thênh thang
Gió liu riu lăn trên mái phố Hà Nội quàng cổ chiếc khăn len Mảng rêu xanh xanh chiều nắng quái Sông Hồng nghiêng nghiêng chiếc thuyền trăng Góc phố Tràng Thi sóng sánh chén chè xanh Cầu Thê Húc đỏ Hồ Gươm đang ngái ngủ Tôi, em từ cách nhau nửa vòng trái đất Khúc khích ...
Đào nay vẫn nở đều đều, vườn xinh chẳng thấy người xưa năm nào
Một năm trở lại làng đào Lối đê còn nhớ ngõ vào đã quên Vườn xưa cây mới đua chen Hoa xưa rơi rụng bậc thềm mãi đâu Tường nhà để ngấn mưa ngâu Lang thang mây trắng lìa nhau trên đồng Đào phai bởi gió lạnh lùng Tình phai vừa sửa môi hồng đã phai Tay đâu ...
Trời gió lạnh mà lòng vẫn ấm, lời mẹ khuyên còn thấm mãi trong tôi
Một buổi chiều tôi về quê mẹ Hồn lâng lâng nhè nhẹ bước đi Bâng khuâng cảm xúc lạ kỳ Bao nhiêu thương nhớ lấy gì cân đong Trời gió lạnh mà lòng vẫn ấm Lời mẹ khuyên còn thấm trong tôi Lớn khôn con nhé! Bằng người Đừng chơi vơi giữa biển đời bao la Những năm ...
Nhân gian cõi mộng ai có biết, ngày tháng vơi theo ly rượu buồn
Hư ảo tháng giêng Cành khô lá bật Nụ đơm bông Thắm đất thắm trời... Hư ảo quá Hoa tàn hoa lay lắt Hoa rời hoa Rắc nước mắt xuống đời... Tháng giêng vui Hư ảo cả nụ cười Người gặp gỡ Rồi lại người xa cách... Hư ảo vai mềm Ảo hư ...
Ngẫm thời gian ta xót xa tự hỏi, thoáng thôi mà đã mấy mươi?
Thời gian không là của cải Để cho ta mãi kiếm tìm Hết rồi làm ra sẽ có Thời gian không là hoa trái Xanh rồi sẽ chín tự nhiên Thời gian tựa như cánh chim Bay đi xa hoài xa mãi... Thời gian sẽ không dừng lại Mặc ta tha thiết đón mời Mặc ta xót xa tự ...
Rung rinh đất trời trên đôi cánh, cả nhân gian bỗng hóa mật ngọt ngào…
Những dòng sông hoa, trôi về đâu Có cánh ong bay theo mải miết Ngời ngời sắc hoa ủ giấc mơ đọng mật Cánh nhỏ yêu thương tin cậy ngợp vào. Những lặng thầm sâu thẳm xôn xao Ngập hồn phút giây chạm vào nhau hút mật Những vị đắng khẩn cầu xin được ngọt Những hương ...
Xuân quê ấm áp như lòng mẹ, da diết bồi hồi ký ức xưa
Ta lại bồi hồi đón mùa xuân Cây đàn vũ trụ triệu tơ ngân Biển xanh dào dạt muôn cung bậc Đất trời rực rỡ buổi thanh tân Ta lại về ta thưở bé thơ Đầu trần, chân đất chạy dưới mưa Xuân quê ấm áp như lòng mẹ Da diết bồi hồi ký ức xưa Ta muốn ...
Sông Thương nước chảy đôi dòng, bên trong bên đục nặng lòng quê hương
Ai về qua bến sông Thương Vẳng nghe giọng hát vấn vương tình đời Câu ca quan họ chơi vơi “Người ơi, người ở…” những lời nước non Vầng trăng nay khuyết mai tròn Xương giang cố lý vẫn còn thấm sâu Mối tình Tiên Lục ban đầu Duyên xưa bến cũ đượm màu thủy chung Đã lâu ...
Tiếng chuông Tây Hồ chiều vang vọng, bến đông bừng tỉnh khách văn chương
Chiều - phủ Tây Hồ vẳng tiếng chuông Màn đêm lan tỏa nhẹ nhàng buông Gà còn chưa gáy nơi am vắng Mõ đã khua rền chốn khói hương Chùa vắng chập chờn người cõi mộng Bến đông bừng tỉnh khách văn chương Mới hay tài tử tìm tri ngộ Xá kể gì đâu bóng tịch dương Hoàng ...
Hà Nội trong mưa bụi, xuân đã tới đây rồi
Hà Nội mờ trong mưa bụi Mùa xuân đã tới đây rồi Chồi non cựa mình thức giấc Lặng nghe từng hạt mưa rơi. Đất trời như tranh thủy mặc Gần xa như thực như hư Chỉ đợi tao nhân mặc khách Phất tay đề một câu thơ. Chậu mai vàng em gửi Từ phương Nam nắng vàng Nơi đất ...
Đâu cả rồi kỷ niệm xa xưa ơi, vĩnh viễn bay đi như cánh diều thủa nhỏ
Tôi trở lại nơi xưa, giữa buổi trưa đầy nắng Con đường trải sỏi vàng im ắng Trời trung du bình lặng Nỗi nhớ tuổi thơ náo nức tràn về. Không gian pha lê, tiếng chim lanh lảnh Lá trẩu rực vàng rơi đầy bãi vắng Cơn gió đầu đông thoảng lạnh Lay động triền hoa lau ...
Thế gian buồn vui trong một thoáng, lưu luyến làm chi chút chạnh lòng?
Người xuống đây lớp lớp Khoác bộ áo trần ai Người sau rồi người trước Từng vai diễn trên đài Trong bi thương sầu muộn Hỉ lạc lẫn hân hoan Vui cũng là một chốc Buồn khi chiều mênh mang Người chìm trong ảo vọng Hưởng lạc thú trên đời Người mang nhiều nghiệp nợ Đêm đếm giọt lệ rơi. Nhưng khi ...
Thăm Văn Miếu: Tiền nhân văn cao đức trọng, ngàn năm bia đá còn ghi
Như đi ngược dòng thời gian Dạo chơi trong trang huyền sử Dấu xưa còn rêu phong phủ Hồn xưa hương khói mênh mang Hồn xưa lưu Khuê Văn Các Hiền tài luận ngữ bình văn Áng thơ uy nghi tỏa sáng Xứng danh hào khí Thăng Long Hồ Văn rêu xanh sóng gợn Nhật nguyệt soi từ ngàn ...
Vội vàng nhớ, vội vàng thương, một mình thấm lạnh phố phường mưa sa…
Bay lất phất, rắc lay phay Buồn không chạm đất nên rây ẩm người Mưa hờn chi thế đêm ơi Để Hà Nội phố dìm tôi vào buồn Vàng đèn huyền ảo Hồ Gươm Vòng đi sao hết chữ thương câu chờ Trầm mặc phố, thẫn thờ thơ Ngẩn ngơ tôi giữa bất ngờ buồn rây Mai xa ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 26): Hành trình vô định
Sau những ngày trăn trở suy nghĩ, Tiểu Minh đã quyết định đeo lên tay chiếc nhẫn ràng buộc mà nữ thần Ánh Trăng đã trao cho cậu. Một cuộc hành trình để tìm câu trả lời cho những bí ẩn của con người cậu bấy lâu nay: Hoàng tử ...
Chiều nay gió lạnh lại về, sương buồn phủ thẫm thôi đê mờ mờ
Chiều nay gió lạnh lại về Sương buồn phủ thẫm thôi đê mờ mờ Tình riêng gửi một tứ thơ Lòng xao xác rụng chồi mơ thẹn thùng Ai đi đò xuống đi cùng Có người toan, lại ngập ngừng… rồi thôi Vô tình đò lắm đò ơi Để câu thơ với nụ cười chung riêng. Minh Thiệu
Hồng trần xưa nay nhiều cám dỗ, thiên quốc xa xôi hãy nhớ về!
Trăng trôi lênh đênh ngang vòm trời Trăng rơi trên sương, trên cành lá Trăng rơi trên hoa, trên mặt hồ Rơi trên sông thơ, trên non xa. Trăng trên cây đa bên đầu làng Trăng rơi thênh thang phố thị hoa Dung dăng vui ca Trăng đèn mầu Trăng thơm lâng lâng bên vạt ngâu. Đầu non ...
Viết cho ngày tháng đã xa, những người bạn cũ bây giờ nơi đâu?
Bao năm mình cùng học Bạn giờ phương trời nào Đời như căn phòng hẹp Không đủ niềm vui chung. Có số phận thật không Bao lần tôi tự hỏi Người ta hằng mong đợi Vẫn vắng trên đường đời. Tôi và bạn, và ai Những người chưa kịp đến Những người chưa kịp biết Có ngóng tìm về nhau? Hoa phượng ...
Bể dâu số phận con người, lênh đênh sóng nước kiếp người về đâu?
Những người già ngỡ không thể già hơn Tóc bạc, da mồi, chòm râu trắng cước… Các cụ ngồi lặng lẽ, lâu lâu Hiu hiu gió và mơ mơ nắng Ấy là lúc tâm người thanh thản Với cỏ cây, hoa lá, mây trời. Mắt nheo nheo, tai cố lắng theo Những âm sắc ngoài kia náo ...
Nhớ Hà Nội từ độ tôi xa, hàng lộc vừng bao lần thay lá
Hà Nội từ độ tôi xa Lộc vừng bao lần thay lá Phượng vĩ bao mùa trổ hoa Tóc xanh phai dần xuân sắc Mà niềm nhớ chẳng phôi pha Ấp ủ trong tôi đầy bao nỗi nhớ Một Tháp Rùa cổ kính giữa Hồ Gươm Một trầm mặc thiêng liêng Văn Miếu Một mái chùa Trấn Quốc ...