Thơ: Phác thảo về hạnh phúc
Thuở xa xưa khi nảy sinh sự sống Thân xác con người cũng tách làm đôi Bay lang thang đi khắp đất trời Với khát vọng nhập vào nhau thành một Để thắp sáng Ngọn lửa của Tình Yêu bất diệt! Em là một nửa sự tồn tại của tôi Trong cuộc đời, thế giới này dữ ...
Kiếp nhân sinh lạc bước trong mê lộ, chốn bình yên sẽ dẫn lối ta về
Như ánh bình minh xua tan đêm tối, Mỗi chúng ta đều rạng rỡ khi cười, Có đôi khi vội vã giữa dòng đời, Ta quên đi những niềm vui thuở nhỏ. Như nét đẹp trong muôn ngàn hoa cỏ, Những nụ cười sưởi ấm cả ngày đông, Là niềm tin vượt qua bão giông, Ta tồn ...
Ai sẽ đi một mình qua công viên, để nhận ra những tháng ngày sống vội?
Hai em bé tung tăng trong công viên Hoa lá cỏ cây ngây thơ sắc lạ Ban mai nắng bỗng hồng trên đôi má Ngày sang trang mở giữa chốn thần tiên Đôi trai gái bên nhau trong công viên Một thế giới lạ lùng ngay bên cạnh Mắt trong mắt, tay trong tay ...
Nhắn ai trong kiếp đoạn trường…
Kiếp đoạn trường, kiếp đoạn trường! Gió mưa vần vũ bất thường tiết Xuân Hán Hồ đen kịt khí âm Tai ương bùng phát chính tâm kê đồ Thông tin bưng bít mê hồ Bao người vong mạng trước cơ hiểm nghèo Chỉ mành lắt lẻo chuông treo Khắp nơi tức tưởi dân nghèo khóc than Bịt bùng ...
Tâm đố kỵ: Hủy đi công đức thiên thu, ghét ghen người cũng bằng như hại mình!
Tâm đố kỵ tựa như rắn độc Dễ hại người, tổn gốc đức nhân Tích xưa Công Báo diệt thân Rắp tâm hãm hại bao lần Tử Nha Thuở Đức Phật Thích Ca giảng Pháp Cũng có phường gian ác xỏ xiên Vu oan giá họa khắp miền Những mong phá hoại uy nghiêm của Ngài Rồi hòa ...
Hồ Bắc ơi, giờ vĩnh viễn xa xăm, nhiễm dịch nặng bao người đang ngã xuống…
Kể từ ngày Vũ Xương thành Vũ Hán Hoàng Hạc Lâu bị đập nát ven sông? Chữ phồn thể mất hồn ra giản thể Bầy quạ đen che hết bóng hạc vàng? Khói sóng sông được thay bằng khí độc Mèo trắng đen chỉ ăn thịt loài mèo? Đến vi rút cũng luyện thành chiến sĩ Diệt ...
Thơ: Chuyện cái khẩu trang thấy được lương tâm con người
Khi dịch bệnh bất ngờ Bùng lên nơi góc phố, Vũ Hán che miệng chợ, Sân bay lưa thưa người... Khi dịch bệnh phơi mặt Lương tâm của thế gian Hiện hình sau mặt nạ Qua một cái khẩu trang? Nghe nói ở Hà Nội Có kẻ bán khẩu trang Cao gấp mười giá cũ Tức một nghìn phần trăm! May ...
Dám đâu tiếng bảo lời khuyên, mấy dòng chia sẻ hàn huyên cùng người…
Chớ ham nón tốt dột mưa Chớ ham người đẹp mà thưa răn mình (*) Trong nhân thế hữu tình khó bỏ Chữ Thần truyền 'sắc' có thêm 'đao' (**) Kể gì cây cả bóng cao Anh hùng lắm kẻ lao đao vì tình! Chớ dại dột đuổi hình bắt bóng Đừng u mê buông lỏng tu ...
Quê tôi đến gió cũng gầy, khói quanh quẩn bếp quen bay từ từ…
Quê tôi đến gió cũng gầy Khói quanh quẩn bếp quen bay từ từ? Nhà tôi cây bưởi lắc lư Bao nhiêu là trái trầm tư như người? Tháng năm cho đến tháng mười Con trâu sún hết răng cười kiếp trâu? Mặt ruộng quê nếp nhăn sâu Mấy con sông cứ rủ nhau bé dần? Làng ...
Hãy thử thay đổi cách nhìn, cách nghĩ, có thể niềm vui đang ở đâu đây?
Bên này là nỗi buồn hôm qua Buồn hôm nay vẫn còn nguyên đó Cái nỗi buồn nhỏ to nhà cửa Chỗ vợ nằm lúc nắng lúc mưa... Bên này là nỗi buồn ban trưa Qua buổi chiều buồn thành vết cứa Củi, gạo hết, tiền còn rất ít Sữa cho con nửa hộp cũng chưa... Bên này ...
Lòng hào hiệp của cha, nét tảo tần của mẹ, em là niềm vui suốt năm tháng không cùng
Anh nhận chân giá trị thật của đời Dù cay đắng vẫn tin vào hạnh phúc Anh yêu em không thể nào khác được Em đây rồi - anh không có quyền buông rơi! Lẽ ra anh cần đến sớm hơn Nhưng lúc này chưa hẳn là đã muộn Cây đời xanh, hoa kết thành trái ...
Ta tin tưởng một ngày mai sán lạn, tâm sạch trong, người hết bệnh, bình an…
Thần sẽ hiện qua người tới Vũ Hán Chỉ dẫn chúng sinh chống vi rút corona Thần sẽ qua người bốc thuốc kê toa Sẽ trợ sức cho những người nhiễm bệnh Thần sẽ đứng trong từng phòng thí nghiệm Giúp con người nhanh tìm được vắc xin Thần giao cho người trí huệ, niềm ...
Thơ: Buồn con chim sáo
Đêm khuya trăng rớt mặt sông Chiều nay em đã theo chồng về dinh Con chim sáo đậu sân đình Sáo bay sao nỡ tội tình bỏ tôi? Lục bình líu ríu mãi trôi Sông quê bên lở bên bồi có nhau Suốt đời mưa nắng dãi dầu Nước ròng nước lớn nào đâu quản gì! Bây giờ ...
Thơ: Lời khuyên thời đại dịch
Đại dịch viêm phổi cấp Đang hoành hành khắp nơi Ổ dịch từ Hồ Bắc Vi rút phát tán ra Để tránh bị nhiễm bệnh Các bạn nên tránh xa Những chỗ đông tụ tập Như lễ hội, nhà ga... Nếu phải đi đâu xa Chuẩn bị đồ phòng hộ Miệng khẩu trang y tế Mắt nhớ ...
Bởi trái đất có Thánh Thần hiện diện, nhân gian sau kiếp nạn lại bình yên…
Trời Vũ Hán hàng ngàn con quạ đen Bay rợp đất giữa tóc tang còn mất Vi rút Corona đã lan trên mặt đất Hỡi con người, hãy tự cứu lấy nhau! Hỡi con người, nhân loại lắm nỗi đau Những nỗi đau do quỷ ma độc ác Những nỗi đau khiến đất trời nổi giận ...
Nói cùng én trời xuân
Nào có hẹn gì nhau Giữa sắc trời xuân ấy Lòng anh như lửa cháy Khát khao gọi én về! Cánh én nơi đồng quê Chao mình trong phố nhỏ Đậu nghiêng nhìn cửa sổ Em nghĩ gì én ơi? Sao én không trả lời Lại lao vào trong gió Để riêng anh trăn trở Thơ thức hoài đêm đêm Đất trời ...
Sửa mình dời chốn lợi danh, mang theo tâm thiện có ngày bình an
Mải mê theo dòng đời Cuốn vào vòng giành giật Cái gì cũng có thật Cả lợi và cả danh Lợi, nhà cửa tiền bạc Nhiều hơn lá trên cành Danh, chức cao quyền trọng Chỉ thiện lương không còn Rượu uống nhiều, dạ hỏng Đức không tu tự mòn Tâm rơi vào tật đố Thân ốm đau, gầy còm Coi ...
Tôi hát cho ai nghe bên dòng sông, con thuyền xuôi dòng mòn theo năm tháng
Tôi hát cho ai nghe bên dòng sông Con thuyền xuôi dòng mòn theo năm tháng Cánh chim bay ngang qua vườn mây trắng Con cá nào ngược dòng nước cô đơn Tôi hát cho ai nghe bên cánh đồng Mà lúa vàng ươm cúi đầu mùa gặt Một đàn trẻ con gót son ...
Tàn mùa đông, từng đàn chim én về. Xuân đã đợi, mưa nồng nàn đến thế!
Tàn mùa đông Từng đàn chim én về Xa xôi thế Lưng bạc màu gió bấc Cánh chấp chới Bỏ mặc đông cô lẻ Mầm xuân xanh Nhú khẽ giữa tim người Tình năm mới Nắng đầu xuân mới hé Cuối trời xa Chim chấp chới cánh vui Xuân đã đợi Mưa nồng nàn đến thế Vũ trụ xoay Qua cánh én kiếp ...
Ôi! Tên gọi của em đồng âm với mùa xuân, cả tuổi trẻ tôi sẵn lòng chờ đợi…
Ôi! Tên gọi của em đồng âm với mùa xuân Là nghĩa của thời gian vận động và không gian giãn nở Là chan chứa yêu thương, là nỗi nhớ Sau trước một lòng tin tuyệt đối vững bền! Những câu thơ tôi khẽ đọc đêm đêm Sẽ dát nổi tên em bằng ánh sáng Sự ...
Những giấc mơ xuân
Tôi mơ một sớm mai mưa phùn Lộc non biếc long lanh sương xứ sở Lúa đợi sấm tháng ba nuôi đòng sớm Ngút ngát xanh thăm thẳm những khu rừng Tôi mơ trưa mai nắng rưng rưng Em vui quá tôi cũng mừng quá thể Đất nước khơi xa cánh chim cửa bể Người thương ...
Đọc thơ cho thầy nghe
Tết, tôi qua Biên Hòa đọc thơ cho thầy nghe Thầy đang ốm rũ chăn ngồi phắt dậy Trước mặt thầy đứa học trò nhỏ bé Tóc thời gian cũng đã trắng như mây Tôi đọc "Hồn quê" thời gian khổ ấy "Nhớ rét" rưng rưng một thuở xuân gầy "Tết lạ quen", "Giao thừa", "Đêm ...
Thơ: Ngày xuân viết cho em
Sau bao nắng mưa, sương gió của đời Hồn dày dạn, thơ đòi bật mở Anh lại sống những phút giờ bỡ ngỡ Em - tình anh ký ước với mùa xuân! Không phải bão dông, không thể lắng trầm Không êm ái mượt mà nhung lụa Bởi chân thật cao hơn nhiều mỹ tự Và thủy ...
Mưa đêm giao thừa: Hình như mưa tỏ ý trời, người ngang trái cạn ly đời trái ngang…
Nào, ta uống rượu chan mưa! Uống sấm pha sét, uống trưa pha chiều, Uống xuôi ngược, uống ít nhiều Uống chân, uống thật, uống điêu, uống tàn... Đá cao xanh lạnh lâu tan Uống ngày cho tháng, uống năm cho đời, Uống đứng lại, uống đổi dời Uống tê tái cả thế thời trắng đen... Uống ...