Sông trôi: Ngàn vạn điều bí mật, sâu trong vũ trụ này… tất cả như lắng lại…
Một đêm yên tĩnh đến nôn nao, Đêm của nhung huyền giăng khắp chốn. Trong phòng nhỏ khẽ khàng, Ta đếm những vòm sao... Có tiếng vỗ bờ, Những con sóng lao xao. Gió chướng cũng dịu êm, Ngủ tím ngọn lục bình, Dạt phù sa Dừa Nước... Phòng vắng, đêm vắng, Ngời ngợi sao trời, Ngời ngợi gặp mắt ai, Long ...
Ước một đêm trăng trời nồng không gió
Nhớ ngày xưa Tú Xương Ra đứng mom sông Nhìn nước xoáy đò đầy mà hoảng hốt Lang thang quãng vắng bờ đê Nhìn ai chân thấp chân cao Quang quang gánh gánh Vạc kêu sạt cả đêm khuya Cánh cò trắng sà đen mặt nước Hết đông rồi vẫn bức sốt áo ...
Đợi: Như Lai Ngài đã đến đây, Ưu Đàm rộ nở chốn này lặng thinh
"Trăm năm còn có gì đâu Chẳng qua một nấm cổ khâu xanh rì"... Nghìn năm bao cuộc phân li Người về trên ấy, kẻ thì kiếp sau Luân hồi, sinh mệnh nát nhàu Súc sinh, cây cỏ; được đâu thân người? Thác sinh tảng đá bên trời Vạn năm phong hóa đổi dời vạn năm Nhân ơi, ...
Mẫu đơn tri kỷ cùng thi nhân: Khoe rằng vẻ đẹp không đâu sánh, đệ nhất nhân gian một thứ hương (P.4)
Mẫu Đơn và những nỗi lòng thi nhân… Trong bài "Mẫu Đơn hồng", niềm trắc ẩn nào đã khiến Vương Duy ngậm ngùi khi biết nỗi đoạn trường của hoa: "Nhàn tĩnh khoe vẻ lục, Đậm tươi sắc áo hồng. Tâm hoa sầu đứt ruột, Chúa Xuân có hay không?" Đọc" Mẫu đơn hoa" của La ...
Lối cũ ta về: Thơ bé có mỗi trái tim, lớn lên ba nổi bảy chìm bể dâu
Thơ bé, có mỗi trái tim Lớn lên, ba nổi bảy chìm, bể dâu Nỗi đau tích góp nỗi đau Danh, Lợi, Tình đổi bạc đầu chúng sinh. Trăm năm, tay trắng, một mình Tâm xưa đã mất, Sắc hình là Không Ôi mênh mông! Hỡi mênh mông! Con về lối cũ, lọt lòng Mẹ ru.. Anh Vũ
Tìm thang mây: Thang trời còn đó, trống trơn kiếp người
Niềm xưa nghĩ đến mà đau Đi về phía ấy, bạc màu mây tuôn Nhớ nhung một thuở vuông tròn Thang trời còn đó, trống trơn kiếp người Còn gặp nhau, cuộc luân hồi? Tìm thang mây? Gió cuốn lời, trống trơn… La Vinh
Mẫu đơn tri kỷ cùng thi nhân: Khoe rằng vẻ đẹp không đâu sánh, đệ nhất nhân gian một thứ hương
Mẫu Đơn và những nỗi lòng thi nhân... Chân thi Bạch Cư Dị và "Đêm tiếc hồng phai thắp nến xem" Trù trướng giai tiền hồng mẫu đơn, Vãn lai duy hữu lưỡng chi tàn. Minh triêu phong khởi ưng xuy tận, Dạ tích suy hồng bả hoả khan. Bản dịch của Điệp Luyến Hoa Buồn rũ ...
Tinh thần Hai Bà Trưng, niềm kiêu hãnh của dân tộc Việt mà Tổng thống Trump nhắc đến cụ thể là gì?
Trong bài phát biểu trước lãnh đạo và doanh nhân các nền kinh tế thành viên tại Hội nghị thượng đỉnh doanh nghiệp APEC (CEO Summit) ngày 11/11/2017, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã nhắc đến tinh thần Hai Bà Trưng trong niềm kiêu hãnh dân tộc Việt. Ông nhấn ...
Quốc sắc thiên hương: Vì sao hoa Mẫu Đơn gắn với nhan sắc nàng Kiều và Dương Quý Phi?
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy chính là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều ...
Nguồn gốc của ‘quốc sắc thiên hương’ và vì sao chỉ có Mẫu Đơn mới xứng là hoa trong thiên hạ?
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy chính là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều ...
Thời gian của người xưa: Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh, nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm…
Giờ đã trở thành một thói quen là mỗi buổi sáng thức giấc, tôi lại dành những quãng lặng nhớ lại những gì đã trôi qua. Cứ y như thời gian vẫn còn đấy. Những gì của ngày qua, những gì đã qua, đang tới và sẽ tới chẳng phải ...
Hương sắc Việt Nam: Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người…
Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật thời báo Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với ...
Kiệt tác Đường thi: Khi quá khứ không ngủ yên, tôi lặng lẽ tìm thời gian đã mất…
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng. Nó như một gương mặt bè bạn bất chợt gợi ta nhớ thuở bắt cào ...
Muôn sắc hoa, muôn sắc cuộc đời: Như trái tim lửng lơ nhỏ lệ, trĩu nặng hồng hoa gượng cùng nhân thế…
Anh Đào mong manh, Hoa Chuông trắng ngần Giai điệu thanh khiết Ướp vào lá xanh Tigon trái tim Lửng lơ nhỏ lệ Nặng trĩu màu hồng Gượng cùng nhân thế. Hải Đường kiêu sa Tràn căng, lộng lẫy Anh Túc run rẩy Trên đỉnh rét gào Cánh mong manh vậy Mơ ước, khát khao Trong nắng rì rào Trong gió xôn xao Khiến hồn nhân ...
Trân quý sinh mệnh: Vì sao tự tử là có tội?
Có một hòa thượng đã cứu sống một người tự sát. Người đó từ từ tỉnh lại, nói với vị hòa thượng rằng: “Cảm tạ đại sư, nhưng ngài không cần thiết phải tốn hơi sức để cứu tôi làm gì, tôi đã hạ quyết tâm là sẽ không sống ...
Bao nhân đức ngàn xưa của Bà dồn cho Mẹ, Mẹ dồn hết cho con hưởng trọn ngày nắng ấm…
Con đã lên xe buýt Đến Xa Cảng Miền Tây Cả rừng người nhòe nhoẹt Có ai khom, bóng gầy. Cả một thời con gái Nuôi chồng khám Chí Hòa Về móc mương, hái trái Lo từng bữa một, hai. Một thân, một bươn bả Xăm xăm trên đường dài Bắp chân chằng gân máu Cắn răng nén thở dài. Ngày tháng ...
Ai ơi sực tỉnh đi thôi, Đại Giác Giả dưới trần gian đang đợi. Vì cứu độ chúng sinh, Ngài đã đến rồi!
Bệnh là tìm đến thuốc Đau là vào nhà thương Kém sức khỏe - thể dục Luống cuống tìm con đường Đời: sinh, lão, bệnh, tử Tứ khổ đế, lẽ thường Đã rớt xuống cõi tục Là lầm lụi xót thương. Trời đã bắt con người Nương náu thân giả tạm Số phong trần: hạt bụi Nhìn thanh cao mà ham. Cùng ...
Kiệt tác Đường thi: Lời vô thanh của gió hay chính nỗi lòng mình?
Dương Cự Nguyên (楊巨源) tự Cảnh Sơn (景山), người Hà Trung, đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 5 (790) đời Đường. Ông đã cùng nhiều thi nhân xưa đóng góp cho nền văn hóa truyền thống nhiều tác phẩm hay, những kiệt tác Đường thi với “ý tại ngôn ...
Nhớ Nguyễn Du: Những nốt đàn quần quật trong nỗi đau ngổn ngang, sao đã đứt nẩy dây đàn?
Ngồi bến sông La Nhìn nước, nhìn trời ... Nhìn một con đò gọi ngọn triều sóng bạc Đen rầm biển khơi Gọi mây đen ùn kín những chân trời. Đêm xuống dần, Trăng in bãi cát, Tiếng vạc nào trong vẻo Rạn chuông ngân? Đám mây nào "Du Du Thiên Tải", đã nghìn năm? Con ngồi đếm, những mùa rằm bạc tóc. Ba trăm ...
Thôi bà đi bà nhé, để con cháu nụ cười, để ánh mắt thật lạ xa xăm thời hai mươi…
Bà mất mùa mưa bão Những cơn giông dầm dề Mưa thối trời ngập đất Mây xám dài lê thê Ngoài biển Đông siêu bão Dồn nước lên thượng nguồn Rừng hết cây trơ trọi Nước truy bức kiếp người ... Mưa trắng đất miền Trung Miền Nam cơn tầm tã Miền Tây mưa xối xả Miền Đông nước réo gào.. Đêm ...
Từ chuyện Khaisilk ngẫm về thăng trầm lụa Việt: Đâu rồi kẽo kẹt con thoi, em ngồi dệt cửi bàn tay thoắt mềm?
‘‘Đâu rồi kẽo kẹt tiếng con thoi, em ngồi dệt cửi bàn tay thoắt mềm’’. Lụa Việt Nam với những thăng trầm của lịch sử, chưa bao giờ mất đi giá trị từ đôi bàn tay khéo léo thủ công. Nhưng, ai trả lại danh tiếng cho lụa Việt Nam? ...
Luyến lưu chi? Ta sẽ trở về nhà, theo địa chỉ những khúc hoan ca…
Nắng trải nhẹ, Ngàn me non mở mắt. Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời. Một vạt nắng, Vài ba vạt nắng, Mờ dần đi, Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi, Ào ạt rơi, rơi... Vườn hoa nhỏ, Sàn nhà không mái, Chỉ cho hoa, Không chỗ trú cho người, Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi! Đâu cũng ...
Nỗi niềm ngày tái ngộ: Người ở lại với mảnh vườn, người thành đạt chốn thương trường cạnh tranh…
Đường xưa, lổn nhổn, đá xanh Ngóng đèn phố thị, cũng thành ước mơ. Con sông Tiên Thủy bao giờ, Mười hai bến nước, ai chờ đục trong? Thương cây dừa nước, bên sông Lục bình mắc cạn, tím trông tháng ngày... Ngỡ ngàng ,nhìn mãi chân mây, Vẫn trắng ấy, vẫn xanh này, trời xanh… Hai lăm ...
Hương sắc Việt Nam: Thời ấu thơ mang áo tơi đi bắt dam, kéo tép, quần quật gió Lào lượm từng lá chuối khô…
Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời gian… Cả ...