Gột rửa bụi trần, ta thả hồn phiêu lãng khúc Thu ngân
Thu về trong vắt một dòng sông Bờ đê mướt gió, áng mây hồng Nâng cánh diều nâng chiều thanh thoát Xanh sóng, xanh đồng, xanh thinh không. Thu về gột rửa mọi bụi trần Thả hồn phiêu lãng khúc Thu ngân Nắm tay cùng bước trong hương gió Chuyện đời buông bỏ, hết quanh co. Ta với ...
Chắc chẳng riêng mình xao động trước mùa thu
Chắc chẳng riêng mình xao động trước mùa thu Khi gió bâng khuâng con đường xao xác lá Nắng dịu dàng hơn và trời xanh đến lạ Đâu đó nồng nàn cốm mới dâng hương. Ai nữa cùng mình trước khoảng trời tha phương Đêm trong veo thắp ngàn sao xa tắp Mỗi ngôi sao là ...
Thơ: Nghe nhạc Thiên quốc
Chân trời nhì nhằng sáng Bốn phía mây xạm đen Đoàn người áo xanh ngọc Vẫn bước đều một, hai Có chấm mát trên vai Có chấm mát trên mặt Có gió lùa kẽ tóc Nhuộm xanh chốn Thiên Thai. Trời oi nồng, im gió Nhạc xung vút vút lên Trống kèn lừng tha thiết Mây đen cứ tản dần. Ơ ...
Thơ: Làng trong thành phố
Hà Nội vào thu, sợi nắng óng vàng Như lụa Hà Đông em chuốt đường tơ mỏng Heo may mơn man trên đường rộng Mễ Trì Thượng - Hạ nối nhau. Lạ chưa! Làng ngay giữa phố Thủ đô ôm ấp làng quê Đi đến gốc đa to là rẽ lối về Tôi như giữa quê mình ...
Hương sắc Việt Nam: Mùa về trên cánh đồng của Mẹ, chỉ mong lưu giữ cho các con bản quán quê hương?
Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Văn hóa-Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời ...
Thơ: Chầm chậm thu
Chầm chậm thu đi qua ngõ Thoảng hương trái chín đầu mùa Chùm ổi vàng giấu trong kẽ lá Giật mình! Thương thuở xa xưa. Trời cứ xanh, gió lại vô tình Nước trong veo như mắt người thiếu nữ Sen trong hồ khép cánh nhung mơ ngủ Xanh thơ ngây hạt cốm đầu mùa. Vườn mẹ đung ...
Sen chờ mùa thu
Cầm búp sen mùa Hạ Đi dọc suốt mùa Thu Qua Mai, Đào nở rộ Ghé thăm Đông cuối mùa Bông sen vẫn tươi nụ Ta bước vào thinh không Dập dờn những đợt nắng Tỏa quang quanh Mặt Trời Sen từng cánh mở lời Soi Mặt Trăng lóng lánh Rời cõi Người nóng lạnh Ta ngồi trên tòa sen. Mọi tầng ...
Thơ: Heo may
Se se heo may về ngoài hiên Sương đọng cánh sen, thoáng ưu phiền Lá vàng, lá vàng rơi nhiều quá Người đi… vơi đầy nỗi truân chuyên. Mùa của lứa đôi, của cơ duyên Hồng mọng, cốm thơm, nắng vương thềm Mắt trong, hồ gợn làn sóng nhẹ Xa cách ơi! Giông bão bến bình yên! Ai ...
Thơ: Chiều quê
Trời sang chiều Sắc nắng vẫn vàng mơ Nắng dát vàng ươm khắp ngõ Lúa đồng đang chín bông hạt trĩu Cánh cò chao nghiêng lối em về. Ta cùng tri âm bước trên đường Gió nhẹ đưa chân, hoa đưa hương Chuông chùa thong thả ngân nga điểm Bếp nhà ai hồng, xanh khói lam. Đã nghe dậy ...
Thơ: Phượng nhớ
Buổi sáng nay có gì khác lạ Trời trong xanh nắng vàng rực rỡ Gió mơn man thủ thỉ bao điều Bát ngát sân trường dàn hợp xướng ve kêu Phượng cuống quýt đơm từng chùm hoa lửa Bằng lăng tím xốn xang niềm thương nhớ. Thoáng đấy thôi mà ...
Hoa tím bằng lăng
Sáng hè lạc bước đến một miền Bằng lăng nở, không gian tràn sắc tím Bỗng thấy dâng trào niềm thương mến Hết mình, bằng lăng nhuộm cả ta! Tím mơ màng màu tím thiết tha Tím ngăn ngắt đợi chờ hàng thế kỉ Tím nhẹ nhàng tà áo dài xứ Huế Tím bàng hoàng cho những ...
Đọc “Độc Tiểu Thanh ký”: Nghiệp duyên phong vận trách nhầm trời xanh
Viếng Người, người viếng Tiểu Thanh, Sáu trăm năm lại bội phần xót xa. Văn chương đâu, mệnh trời mà, Hận cổ kim cõi Ta-bà hỏi ai. "Đồng thanh" oan lạ tâm tài, Đời là bể khổ lạc loài chính nhân. Khóc Người hay khóc cõi trần, Thơ hoang lạnh giữa nhân quần cô liêu. ...
Thơ: Niềng niễng mùa mưa lũ
Bong bóng phập phồng suốt một chiều mưa Tranh mái rạ nuớc nâu rồi nước trắng Ruộng mùa đông nước đồng lạnh vắng Thân cò nào lúi húi giữa xa xa... Núi Yên Mã tắm mưa Ướt lướt thướt những sim, mua Dập dềnh nước leo từng bậc đá Lũ đã về rồi mênh mông nước ...
Thơ: Viết trong ngày giông bão
Biển mặn thế vẫn thèm nước mắt Thừa bão giông còn khát nữa bão giông Vô tâm đến thế chưa dừng Hay chăng bao kẻ khốn cùng biển ơi! Ánh Tuyết Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa – Nghệ thuật Thời báo ...
Thơ: Trí khôn Do Thái
"Những bộ óc lớn thảo luận về những ý tưởng, bộ óc trung bình bàn luận về những sự kiện còn những bộ óc non yếu chỉ nói chuyện về con người." (Socrates) Một chàng trai Do Thái Hỏi giáo sĩ uyên thâm Một cuốn sách trí tuệ Nổi tiếng dân tộc mình. Anh ...
Thơ: Một ngày với Côn Sơn
Hồ Côn Sơn hoàng hôn tĩnh lặng Nắng chiều còn vương đọng những đường hoa Gió thoảng hương quen, lô xô mấy mái nhà Sương lảng bảng, đất ấm nồng ngọn lửa. Côn Sơn ơi, tiếng tâm ta gõ cửa Tiếng rạt rào, cuộn sóng, trào dâng Ta muốn hát giữa núi rừng yên lặng Muốn ...
Thơ: Về Bến Tre, nhớ một thời mực tím
Sông Tiền mênh mang Từ trên cao nhìn xuống lấp loáng nắng chang chang Những thảm dừa Những cù lao Xanh đến mỡ màng. Sóng nước xôn xao một thuở Đợi chờ mòn mỏi chuyến phà sang Hai bờ sông vời vợi nắng vàng Đúc tượng hoàng hôn sân trường sẫm tối. Cả một thời sôi nổi Ngắm lục bình, bông tím tả tơi. Hôm ...
Thơ: Hy vọng
Nửa tàng xanh khô mốc đã lâu rồi... Xanh còn lại, giữa vườn rậm âm u, bóng tối... Những bông Tím lưa thưa, thoảng chút Hồng bối rối... Chúm chím chờ... Chờ tự trên cao... Rót ngọt giọt chim ngân… Phải chăng Nửa Mùa Xuân Và một nửa đã qua rồi, Mãi mãi... Kỷ niệm rượt theo đời ta Còn lại... Hy vọng... Giọng chim nào... Chuốt mượt Chút tương lai... Anh ...
Thơ: Mấy ngàn năm Hoàng Hạc lại bay về?
Bạch Hạc ngàn năm thành Huyền Hạc Ba ngàn năm sau, thân vàng chói mặt trời… Cổng trời mở, từng phiến mây hối hả Tỏa hương lành theo gió khắp nơi nơi... Lầu Hạc Vàng mấy ngàn năm trông đợi Chốn trần gian mãi tranh đấu ngược xuôi Ai vật vã Danh, Lợi, Tình lầy lội Ai ...
Gửi em!… Cô gái hiền lành thủa xưa
Em ơi! Trả hồn nhiên cho mẹ... Trả dịu dàng thỏ thẻ cho cha! Học chi những sự sa đà Hay gì lời lẽ chua ngoa của đời.. Em biết Mẹ buồn rơi nước mắt.. Cha lặng thầm ruột thắt dõi theo? Ông bà dạy dẫu gieo neo Vẫn nên gìn giữ những điều thanh cao! Em hất ...
Thơ: Đoản khúc mưa
Hạt mưa nào nỡ vô tình Câu thơ ướt tự lòng mình ướt ra Khi ta tiễn biệt xót xa Là khi ta đón ngân nga trở về! Hồng Oanh Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa – Nghệ thuật Thời báo Đại ...
Thơ: Hai giọt nước
Tôi và em như hai giọt nước Treo so le, hai cọng rạ, mái tranh nghèo Thấp thỏm lo âu, trận gió buốt, giữa đêm thâu Vài chấm mưa phùn, thêm vào nằng nặng Hai giọt cô đơn, lẳng lặng Giọt trước giọt sau Đâu chờ được nắng bình minh? Trong veo rơi xuống Long lanh tan thành Hạt tròn, ...
Thơ: Niềm tin
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh... Ôi, đâu phải mọi lẽ đời đều vay trả, Đâu phải lúc nào lá cũng thắp màu xanh Vào ban mai, vào bầu trời yên ...
Có một thời con người và Thần đồng thời tồn tại: vì sao Osiris trở thành vị Thần quyền lực nhất của Ai Cập cổ đại?
Có một thời mà Thần và người đồng thời tồn tại trên thế gian, cùng với các phép màu phép lạ... Osiris: cuộc đời trên trần thế của vị thần quyền năng nhất của Ai Cập cổ đại Khi Osiris chào đời, nhiều dấu lạ và phép màu xuất hiện khắp ...