Thơ: Im lặng…
Khi một người im lặng Cuộc đời có bình an Nắng vẫn còn bầu bạn Bát cơm mưa chưa chan? Khi một làng im lặng Ác giả vai thiện lương Lúa non nhổ rao bán Thu mua cả lương tâm! Một quốc gia im lặng Kẻ bán nước lộng hành Tất cả dân nô lệ Trâu bò ...
Danh tác ‘Giang phàm lâu các đồ’ của bậc thầy vẽ tranh ‘thanh lục sơn thủy’ Lý Tư Huấn
Quay ngược thời gian về triều đại nhà Đường, Trung Hoa, hoàng đế Đường Huyền Tông triệu kiến Lý Tư Huấn - một bậc thầy trong vẽ tranh thanh lục sơn thủy, yêu cầu ông vẽ một bức bích họa và bình phong cho đại điện của mình. Khoảng một ...
Thơ: Trở về trường xưa
Có một không gian luôn luôn vẫy gọi Trường cũ, ta về một sớm hè tươi. Ta kiếm tìm tháng ngày xanh rười rượi, Những cỏ cây, hoa lá một thời tươi! Nắng trải mật vàng trên sân trường lộng gió Lá vàng rơi, rơi như đếm tháng ngày qua! Không gian xôn xao, lòng người ...
Bài hát ‘Uyên ương hồ điệp mộng’ – ý nghĩa sâu xa về tình yêu và triết lý sống
Thế hệ người Việt 9x trở về trước hầu như không ai không biết đến bộ phim kinh điển “Bao Thanh Thiên” cùng hài hát “Uyên ương hồ điệp mộng” được phát khi kết thúc mỗi tập phim. Với giai điệu nhẹ nhàng da diết, ca từ tràn đầy ý ...
Thơ: Lục bát quê
Chiều tà bóng ngả đường đê Theo câu lục bát con về quê hương Ngày xưa con bước lên đường Dòng sông in bóng vấn vương con đò Nhớ hồi gà gáy tinh mơ Tiếng chim rộn rã tuổi thơ nắng hồng Tiếng diều sáo thổi chiều đông Cơn mưa kéo đến cánh đồng xa xa Con cò ...
Thơ: Nhật nguyệt
Trăng vằng vặc tấm gương trời Ta soi ta lại thấy người ta soi Người soi ta thấy mặt người Mặt đời soi chiếc gương đời với trăng Thoát thai từ biển trầm luân Khuôn trăng dịu nét thiên thần từ bi Đốt bao nhiêu kiếp sân si Mặt trời nuôi nắng muôn vì sao ...
Mái vòm giáo đường với hội họa tuyệt mỹ và thần thánh của họa sĩ Antonio Correggio
Bức tranh trần "Thánh mẫu thăng thiên" được sáng tác trong khoảng giữa năm 1526 và 1530; có thể nói đây là tác phẩm nổi tiếng nhất của Correggio. Nó có cùng một cách thiết kế và góc nhìn tương tự với bức "Sự thăng thiên của Chúa Cứu Thế". ...
Mong người hạnh phúc trăm năm, còn ta rau dại xa xăm phận đời
Vì ai ta lại sầu đêm Ngó qua khe cửa ngoài thềm trăng rơi Mơ màng đàn gọi lả lơi Cung trầm cung bổng chơi vơi đượm buồn Yêu chi phải bận tâm hồn Lỡ làng duyên phận dại khôn cũng đành Người là phận gái nữ thanh Còn ta rau dại không danh chẳng bề Ngày xưa ...
Mau mau trở về nhà…
Trường lớp không học trò Lá me rơi vàng phố Hàng ngày các em nhỏ Ở nhà với ông bà Lác đác trên sân ga Lại qua dăm hành khách Đoàn tàu về quê cũ Vài ba người trong toa Tan sở người vội vã Phăm phăm đi về nhà Đàn ông không đi nhậu Đàn bà quên spa Ít người tới ...
Thưởng thức tinh tế bộ tứ “Harp” tràn đầy tình yêu cuộc sống của Beethoven
String Quartet No. 10 in E-flat major, Op. 74 là tác phẩm tứ tấu đàn dây số 10 cung Mi giáng trưởng của Beethoven được viết vào năm 1809 và có biệt danh là bộ tứ "Harp". Tác phẩm được sáng tác trong thời kỳ giữa của Beethoven nên sự ...
Đợi…
Đợi tháng giêng đã tháng hai Mưa phùn rây trắng sương vài luống khoai? Đợi như chỉ để đợi ai Trong lòng em vẫn ngóng ai xuân thì? Đợi ai, ai đợi, đợi gì Mây đang đến, nắng vừa đi qua đường? Đợi chi núi mến sông thương Biển chờ con sóng bình thường bởi tin? Đợi ...
Ngẫm…
Người giàu hay người nghèo Người khôn hay người dại Vô danh hay vĩ đại Số phận đều giống nhau Sinh, trụ, hoại rồi diệt? Sinh ra không tự biết Sống chỉ nuôi cái chết Sau đêm là ban ngày Sau dấu chấm là hết Không gian và thời gian! Quý nhất là tính mạng Cũng ...
Soi gương ta rõ ta hơn, soi người ta biết mình tròn hay vuông…
Mình chỉ là bóng mình thôi Hồn mình phơi giữa gương soi mặt mình Chim trời hé mắt trời xanh Đám mây trắng ấy đủ thành gương soi Em ơi, treo ở trên đời Gương người nào đủ sức soi tỏ người Như em riêng tận khóe cười Soi nhòe nước mắt vào trời ...
Thơ: Đồng ra, đồng vào
Muốn không ra kẻ không nhà Người ta phải có đồng ra, đồng vào Muốn không thành kẻ tào lao Người ta phải có đồng vào, đồng ra Muốn làm mẹ, muốn làm cha Tất nhiên phải đủ đồng ra, đồng vào Làm con có hiếu, tài cao Không được phép thiếu đồng vào, đồng ra Muốn tình ...
Đời người gió thoảng mây bay. Ai hay thiếu – đủ ở ngay tâm mình?
Ta sẽ đủ những gì ta thấy đủ Nhà cửa, gia đình, bè bạn, ước mơ. Con cái lớn khôn, bạc tiền tàm tạm Có thể làm quan, có thể làm dân. Ta chỉ thiếu những gì ta đã mất Thơ dại, hồn nhiên, trong trắng, thật thà. Cả lòng tốt, cả niềm tin sắt đá Những ...
Bao nhiêu tuổi sóng bạc đầu, nhân gian ai thấy được mầu thời gian?
Quên là nhớ đến tận cùng Nhớ là đến đận quên không còn gì? Chồn chân là sắp trở về Lá khoai nào giữ lời thề nước mưa? Người ơi, đổ sớm vào trưa Đã quên nhau, nhớ cũng thừa thãi thôi? Bao đêm chia khóc cho cười Sẻ quên nuôi nhớ, chỉ người yêu nhau? Bao nhiêu ...
Khi thế gian trượt dốc, có Giác Giả độ nhân…
Tài phú là bình an Giá trị là sinh mệnh Khi thế nhân dịch bệnh Tiền vô ích mà thôi Chớ trách đất oán Trời Thảy đều do tội-nghiệp Luân hồi bao ức kiếp Lầm lỗi tích tụ nhiều Đừng nghe 'nói một chiều' Đừng khinh nhờn Phật Pháp Tránh làm điều tà ác Tránh giả dối, đấu tranh Sinh tử có ...
Thơ: Thanh xuân ai giữ đến già
Ngủ đi em, kẻo trời lạnh suốt đêm Đừng suy nghĩ những chuyện buồn quá khứ Anh biết bởi em còn chưa tha thứ Tình yêu nào mà không có đắng cay Ngủ đi em, ngủ một giấc thật say Mai tỉnh giấc tâm hồn em thấy nhẹ Hãy trang điểm cho cuộc đời em nhé Phụ ...
Tích xưa kể lại: Cõng và buông
Có hai người tu Đạo Vân du chốn bụi hồng Bỗng gặp một mỹ nữ Khóc ơi hời bên sông Hai huynh đệ thăm hỏi, Mỹ nữ trải nỗi lòng: - Mẹ cô giờ hấp hối Cả gia đình chờ mong... Chuyến đò chiều đã lỡ Biết có kịp về không? Buồn đau và sốt ruột Như lửa đốt trong lòng Vị ...
Truyện thơ: Chó ngao và sư tử
Có một con "chó" nọ Lông rụng, đã già đời Gặp con Ngao Tây Tạng Trong một lần dạo chơi Chó Ngao nhìn "chó ghẻ" Mũi phập phồng đánh hơi: - Ơ thằng này đáng ghét Gừ!... Đe dọa hắn thôi! Chủ chó Ngao thấy vậy Tỏ ra mình hơn người Thách thức chủ chó ghẻ, Ta cùng cá cược chơi: - ...
Sẽ lấy được gì ở bên kia thế giới, sao cứ mải mê với hiềm kỵ bon chen?
Giá có thể cưỡi bò giữa phố Ta sẽ che miệng thế gian, ngạo một tiếng cười (1) Ta cứ là ta, ngất ngưởng thế thôi Mặc nhân sinh bon chen trong vũng bùn u tối! Sẽ lấy được gì ở bên kia thế giới Sao cứ mải mê với hiềm kỵ bon chen? Hạnh phúc ...
Cầu siêu thoát sạch não nề, cõi mê rũ hết những gì còn mê
Cầu siêu người thoát kiếp người Về nơi cực lạc, tới nơi vĩnh hằng Cõi tạm dằng dặc trăm năm Ngắn hơn cả một bài văn vần buồn Chẵn trong tiếng mõ gõ dồn Lẻ chân nhang khói chập chờn cõi tiên Người đi giờ chẳng ngồi bên Những người ở lại ngước lên ban thờ Áo ...
Thơ: Múa rìu qua mắt tiều phu
Múa rìu qua mắt tiều phu Liều mình gõ trống trêu đùa Thiên Lôi (1) Xưa nay thói xấu ở đời Là tâm hiển thị chê người khoe ta 'Khôn ngoan chẳng lọ thật thà' (2) Khuếch trương bản sự ấy là 'cái tôi' Đức cao nhờ có đắp bồi Biển khơi dẫu rộng đâu cười trăm ...
Khúc cầm không ly biệt, trà quân tử hẹn người
Tráng sỹ đăng trình vội Chiến bào in dặm trường Ngựa rung bờm chỉnh mỉnh(*) Trăng thượng tuần chơi vơi Khúc cầm không ly bôi Hẹn chén trà quân tử Xuất chiêu đừng do dự Kiếm Đồ Long trảm rồng Cõi hồng trần hư không Danh lợi tình chẳng có Gió mưa là chuyện nhỏ Nhân sinh vốn vô thường Kể từ ...