Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao,…
"Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ Người khôn người đến chốn lao xao"(*) Xưa nay trèo vống ngã đau Giữ bền gốc đức sợ đâu gãy cành Người khốn bởi hám danh hám lợi Chim sa vì tham miếng tham mồi Giang sơn kia dễ đổi dời Nhân sinh ai dễ nhất thời thoát mê? Thánh nhân ...
Tản văn: Ngược dòng tìm một mom sông
Chúng tôi đã đứng ngẩn ngơ bên mom sông lộng gió. Mấy cô gái Vị Khê quang gánh rau đã bán hết đang chờ đò ngang... Tôi nhìn họ, chợt nhớ những vần thơ Tú Xương đã xui mình lặn lội từ thành phố Hồ Chí Minh về đây: Quanh ...
Sương sớm Sa Pa hồn của núi, chợ tình khăn gió ướt sương bay…
Sương sớm Sa Pa sương trắng quá Tháp nhà thờ đá thở ra mây Thấp thoáng Hàm Rồng hoa mờ ảo Chợ tình khăn gió ướt sương bay... Sương sớm Sa Pa sương quen lạ Long lanh điểm ngọc lá Mường Hoa Thung lũng Tình Yêu mờ suối nhỏ Cầu mây Tả Vạn thả khói mơ... Sương sớm ...
Bao thương đau, nghịch lý dân tộc tôi, triệu người chết vẫn còn nuôi người sống
Hết chiến tranh, con lại về với mẹ Chỉ chú hai giỏi giang nhất không về Dáng hình chú hóa nước non Quảng Trị Trong nhà ta, chú ở cạnh ông bà... Trong nhà ta, hàng tháng chú vẫn về Chú ẩn hiện trong món lương tử tuất Chú hiếu đễ bởi trong từng nắm đất Cũng ...
‘Em gái một nhà văn’ – Cuộc hành trình cứu vớt một con người sa ngã
'Em gái một nhà văn' là truyện ngắn kể về hành trình đưa người anh từ một kẻ nát rượu thành người sống có ích cho xã hội của một người em gái. Câu chuyện thấm đẫm tinh thần nhân văn và có tính giáo dục cao. Cứu một người ...
Truyện ngắn “Thuật câu cá” và lời nhắn nhủ sâu sắc của bố
Cuối tháng tám, bèo sen vẫn còn phủ xanh mặt ao. Hai bố con lấy cần câu gẩy bèo ra bốn phía, tạo được hai khoảng tròn bằng cái mẹt, bỏ một ít cám nếp rang vàng xuống nhử cá, rồi mắc mồi giun vào lưỡi câu, buông phao. Tiếng ...
Truyện ngắn “Pho tượng”: Chớ nên gắp lửa tay người, cái kim trong bọc có ngày lòi ra
Cho đến bây giờ anh Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh cố ngủ. Cũng ...
Viết oán thù lên cát, để cho gió cuốn đi…
"Viết oán thù lên cát Để cho gió cuốn đi Và xin hãy khắc ghi Lòng biết ơn lên đá"... Trăm sông dồn biển cả Nhờ biết hạ thấp mình Gió vô ưu vô hình Nhờ buông - không vướng víu Hoa sen thơm dìu dịu Nhờ tâm chẳng vấy bùn Núi muôn thuở trường tồn Nhờ vững vàng kiên định Người ...
Trong kiếp người sâu thẳm bể dâu, sau bi thương vẫn có một nơi để hướng về…
Ở nơi ấy Chiều đi ngang buổi sáng Tối lang thang Gió đêm ngủ muộn màng Ở nơi ấy Mùa đông còn một nửa Nắng non tơ Lá xanh đến bất ngờ Ở nơi ấy Rét nhìn qua khe cửa Lay láy đen Mi mắt một bài thơ Ở nơi ấy Dịu êm hương hoa nở Những khát khao Rụng xuống ...
Con trâu thời thơ ấu – Những ký ức tươi đẹp không bao giờ quên
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình...để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng. ...
Tản văn: Nơi quê cha đất tổ
Sau ngày đất nước liền một dải, u tôi nhận được tin chú tôi còn sống, hiện cư ngụ ở Sài Gòn. Tôi, một Việt kiều Pháp, đã trở về Việt Nam tìm chú, và từ đó đến nay, tôi đã về nước bốn lần. Song cho mãi tới lần ...
Chợ tình Khâu Vai: Ô xòe e ấp nụ cười, lỡ duyên suối chảy về nơi cuối trời!
Chợ tình năm họp một phiên Không tiền ai vẫn dư tình đấy anh! Người từ Quản Bạ người sang Em xuôi từ nẻo Đồng Văn em về... Chợ tình chưa họp đã mê Khâu Vai vẫn rách lời thề ngày xưa! Ai người vá sáng vào trưa Để em nợ gió với mưa một đời? Người yêu ...
Đói cho sạch, rách cho thơm: Câu chuyện cảm động về hai bà cháu bán vé số
Khi ba Ly mất, bà nội ôm lấy Ly, nước mắt trào ra từ hai hố mắt sâu thẳm, mờ đục. Vai Ly đẫm nước, lạnh toát. Thế là hết! Hỡi lá xanh rụng trước lá vàng! Má Ly mất lúc Ly tròn ba tuổi, ba Ly ở vậy nuôi ...
Truyện ngắn: Cá linh đao và viên tham quan
"Cá Linh Đao và viên tham quan" là truyện ngắn về một nho sinh khi chưa có quyền chức thì sống thanh tao, câu cá linh đao, mỗi con đáng giá một lượng bạc nhưng chàng chỉ câu đủ ăn ngày ba bữa. Vậy mà khi có quyền chức thì ...
Người ta sống để nuôi cái chết, tôi ở đây để chuẩn bị trở về…
Tôi đã thuộc về sinh mệnh này Tôi vẫn trong các thế giới khác Trời cho tôi trăm ngàn đôi mắt Đất tặng tôi hàng ngàn đôi tay Mắt tôi sáng nhìn thấu vũ trụ Tay tôi lành thân ái đó đây Tâm hồn tôi trong đất nước, cỏ cây Thấm vào lửa, lẫn vào mây gió Người ...
Tịnh tâm mở rộng mênh mông, yêu thương là gốc vun trồng đời sau…
Chúa buồn đứng giữa thinh không Đơn phương yêu cả mênh mông loài người Con buồn mà vẫn nói cười Chúa ban sức mạnh làm tươi cho đời. Con đi cùng Chúa, Chúa ơi! Mang nguồn vui đến cho người khổ đau Trần gian dù có thế nào Bước đi là hướng lối vào thiên thu Bỏ qua ...
Sống đạo đức theo “Chân – Thiện – Nhẫn”, lọc sinh mệnh trong vắt giữa thế gian!
Vũ trụ giống như một giấc mộng Các vì sao luân chuyển đến vô cùng? Các nền văn minh lóe lên rồi tắt Dải ngân hà thăm thẳm những hố đen? Các triều đại còn ngắn hơn giấc mộng Những ngai vàng vừa dựng đã nát tan? Ý thức hệ tạo nghiệp, gây thù oán Có khi ...
Tản văn “Bạn của người”: Ai bảo loài mèo thường vô tình?
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh ...
Kon Tum ơi! Nơi núi sông hội tụ, trong tiếng cồng xưa mang âm sắc sương mù…
Ơ! Cái núi Ngọc Linh cao ngất Đỉnh mi có cao bằng tiếng chiêng Ba Na? Ơ! Con sông sâu nông Đắk Bla kỳ lạ Ai bắt hồn ngươi chảy ngược hướng tây? Ai dệt sông thành chiếc khăn lụa Quàng ấm cổ Kon Tum đêm mưa Che Kon Tum những ngày nắng lửa Đựng buồn ...
Muốn ăn rau dớn, tôm chua, về hồ Ba Bể giữa mùa gió nam!
Muốn ăn rau dớn, tôm chua Về hồ Ba Bể giữa mùa gió nam. Nước xanh dát nắng biếc xanh Ao Tiên soi bóng đọt măng đương thì... Trời pha mực viết bài thơ Kín ba tờ giấy, ngẩn ngơ núi rừng. Đảo Bà khói sóng rưng rưng Ghìm cương An Mã anh hùng buông đao? Con ...
Khúc đò đưa sông Nại Hà: Khoan hò khoan… ta rời bến người…
Khoan hò khoan... Ta rời bến người... Con đò này chỉ chở một người thôi Thân lạnh giá trái tim thôi đập Lưu luyến kiếp người linh hồn còn ấm Xin đừng quay mặt lại hồn ơi Khoan dô khoan... Rời đắng rời cay... Con đò này chỉ một người lái đò Hơn hai ngàn năm tóc chưa bạc ...
Suối Bình An tiếng reo mừng muôn lá, gói hồn ta những ngày bước lang thang…
Lành lạnh con suối nhỏ Gọi tên suối Bình An Gói hồn ta trong đó Những ngày bước lang thang. Bỏ sau lưng phiền muộn Quên đi những góc buồn Xa rời bao ước muốn Nhẹ nhàng… khi bỏ buông. Cuộc đời bao sóng gió Tâm tư vẫn an bình Phiêu du cùng đây đó Thiên nhiên thật hữu tình. Qua đồi ...
Ai sang trọng, ai nghèo hèn… mấy mươi năm thắp ngọn đèn khó soi!
Bao nhiêu bạn thành anh hùng? Chiến tranh nham nhở xé từng mảnh da! Bao nhiêu bạn vĩnh viễn xa? Tấm bia trên mộ chỉ là gió thôi! Có bạn gái đợi một người Tuổi hoa bom dội hơn mười năm đau! Yêu nhau mà lúc lấy nhau Trời hành hạ đất cho nhàu mới buông! Bao ...
Ta đã uống hồn sông Son gợn sóng, trưa Quảng Bình xanh biếc sắc núi non
Ta hóa cát lẫn vào cùng cát trắng Tắm lạnh hanh trong hang động Thiên Đường Ta đã uống hồn sông Son gợn sóng Trưa Quảng Bình xanh biếc sắc núi non Ta đã tới ngủ dưới vòm mái lá Vài chiếc chõng tre, bát nước chè tươi Khoai deo khô, sắn bùi, cơm ...