Ly hương: Buồn trông lá biếc trời sao rụng, một thoáng u hoài, một bước chân
Con đường nắng gắt gió phân vân Nẻo ấy hồn xưa mưa trở trăn Buồn trông lá biếc trời sao rụng Một thoáng u hoài, một bước chân. Phía trước hững hờ mây bóng lẻ Trời xa dìu dịu nhạt mưa dầm Vẳng một tiếng gà trong quạnh quẽ Bàng gieo lá mỏng vèo qua sân. Mang mang ...
Lưng còng mái tóc phai sương, bậc thềm mòn vẹt, mẹ ngồi ngóng trông…
Trái tim mẹ rộng bao la Làm con của mẹ mãi là bé thơ Lo con đêm nắng ngày mơ Giữa đời chật chội bơ vơ cuối đường Lưng còng mái tóc phai sương Cạn ngày ánh mắt nhìn vương vướng rồi Con đi khắp đất quê người Bậc thềm mòn vẹt, mẹ ngồi ngóng trông... Lành nhường ...
Số phận: Sinh ly tử biệt kiếp người, chốn dừng chân ấy là nơi cuối cùng…
Không ai được chọn mẹ cha Anh em ruột thịt, họ xa, họ gần Quốc gia, tỉnh, huyện, xóm làng Nhà cao cửa rộng, giàu sang, nghèo hèn... Không ai biết bạc biết tiền Biết tình ái, biết uy quyền tận đâu Ai hay chót vót trên cao Mai này lạc xuống đáy sâu cuộc đời Ai hay ...
Bao người truy cầu danh, trèo lên nhau mà tiến, cuối đời hận trời xanh?
Bao người khát khao tình Chìm trong kiếp vô minh Yêu, hận không thoát nổi Lấy dây tự trói mình. Bao người truy cầu danh Coi khinh nghĩa tốt lành Trèo lên nhau mà tiến Cuối đời hận trời xanh. Bao người tìm kiếm lợi Hại người, ích bản thân Anh em còn không nhận Tâm độc ác muôn phần. Bể khổ ...
Đất và Người: Đất đồng chiêm từ ngàn xưa đã vậy, ruộng sình lầy, bùn ngập ngụa bước chân trâu
Nay con về với đất đồng chiêm Cầm nhánh lúa trên tay nghe lòng đau nhoi nhói “Đất quê ta chiêm khê mùa thối” “Cắm đòn xóc đầu bờ...” chưa hẳn được gánh lúa trên vai. Đất và người cùng thức những đêm dài Bao cuộc đời lụi lầm trong đêm ấy Đất đồng chiêm, từ ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 13): Những cơn ác mộng
Chuyên mục Nghệ Thuật của Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới quý độc giả tiểu thuyết “Nước mắt của những vì sao”, tiểu thuyết giả tưởng mang khuynh hướng thần thoại của tác giả Nam Minh, được đăng đều đặn vào thứ 3, thứ 5, thứ 7 hàng tuần. Kính ...
Gió Bấc: Tím bầm môi tái thịt da, trẻ con xỏ tất đến ba đôi liền
Gió từ bắc đổ xuống nam Gió luồn qua ải, cắt ngang sông Hồng Ẩn trong từng lỗ chân lông Rét chia cóng buốt chân ông tay bà Tím bầm môi tái thịt da Trẻ con xỏ tất đến ba đôi liền Gió ù ù thổi qua hiên Tháng Chạp gió lạnh hơn miền gió sinh Mặt ...
Làng gốm Bát Tràng: Nét hoa văn từ tay mẹ, tay em, rực rỡ lại một thời xa tàn úa…
Một dải làng xanh phía ngoài đê Quanh năm nghe sông Hồng sóng hát Lối nhỏ in dấu mảnh sành mảnh bát Từ bao đời còn đến hôm nay. Một dải làng – những lò gốm khói bay Như sương phủ lại như mây ùa tới, Trăng bơi trên sông, trăng vàng trên mái Trăng tròn đầy ...
Ta nhớ mùa rét năm nao, chim bay chấp chới giữa chiều mông lung
Gió hun hút Những con đường lá rụng Lòng ta run Như giẽ lội ven đầm... Chỉ khói bếp Gió bấc giờ hiếm khói Chim ngói bay chấp chới Giữa chiều râm... Ta nhớ rét Nhớ chăn bông người đắp Ấm được đầu Thì lại lạnh ở chân... Ta nhớ rét Ta nhớ về rơm rạ Rét thổi ...
Trường xưa: Rong rêu cũ đâu rồi, dấu gạch xưa nào thấy
Rong rêu cũ đâu rồi Dấu gạch xưa nào thấy Cổ thụ già run rẩy Đón trò xưa ghé về. Trường giờ thơm gạch mới Trò nay như hoa xuân Thầy cô, người còn, mất Theo thời gian...thưa dần. Mải tìm rong rêu cũ Chuông chiều một tiếng ngân Nắng đã về xế lắm Ký ức xưa nhòa dần. Tìm dấu Xưa, ...
Sông quê in dấu bao kỷ niệm, chiều không uống rượu mà say
Lâu lắm lại về thị xã Chiều không uống rượu mà say Chân trần buông trên dặm cỏ Tên mình ai gọi sau cây? Sông làm một tấm gương soi Bóng mình lung linh trong nước Trôi đi biền biệt tháng ngày Hiện về những gì đã mất Con đường ngày xưa đi học Gốc bàng đứng mỏi chờ ...
Trở về thăm mái trường xưa nắng đỏ, lá vàng rơi như đếm tháng ngày qua…
Có một không gian luôn vẫy gọi Trường cũ, ta về một sớm xanh tươi. Ta kiếm tìm tháng ngày rười rượi, Những cỏ cây, hoa lá một thời! Nắng trải mật vàng trên sân trường lộng gió Lá vàng rơi như đếm tháng ngày qua! Không gian xôn xao, lòng người lắng lại, Gốc xà cừ ...
Tâm sự người giáo viên: Tôi biết viết gì cho ngày mai?
Tôi đã trải hơn hai mươi năm trên cõi đời Và tôi biết dòng đời luôn cuộn sóng Học sinh là những trang giấy trắng Các em có biết cuộc đời là gì đâu! Đứng trước các em, tôi biết phải làm sao đây? Xây dựng cho các em những ước mơ ...
Là chung thủy đi theo cùng khắp, bè bạn ta giờ chỉ có trăng
Ta thả đi từng bước trong sân Trăng chạy theo quấn quýt đôi chân Trăng mềm mại lung linh huyền ảo Như sợi tơ trời bọc lấy thân. Ta đến nơi này hơn một năm Bè bạn ta giờ chỉ có trăng Là chung thủy đi theo cùng khắp Ôi còn gì hơn và quý bằng! Cảm ơn ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 12): Khu rừng nguy hiểm đầy cạm bẫy, mỗi một bước chân một gian nan
Chuyên mục Nghệ Thuật của Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới quý độc giả tiểu thuyết “Nước mắt của những vì sao”, tiểu thuyết giả tưởng mang khuynh hướng thần thoại của tác giả Nam Minh, được đăng đều đặn vào thứ 3, thứ 5, thứ 7 hàng tuần. Kính ...
Làng Hoa: Khi cái nghèo biết vì cái đẹp, hoa không phụ người nuôi những đứa trẻ lớn khôn
Thuở xa xôi là một bãi lầy, Rồi dầu dãi tha ma, nghĩa địa, Rồi thành cánh đồng rau, đồng lúa, Đỡ đói nghèo, giờ là cánh đồng hoa. Niềm vui gần che chở ước mơ xa, Đóa hoa chúc mừng không so đo bằng thóc, Khi cái nghèo biết vì ...
Hồi ức Hồ Tây mờ trong nắng, tưởng thoáng nghe tiếng rống trâu vàng
Tôi lại đi trên đê Yên Phụ Vào một chiều thu nắng rất tươi Mấy cô thiếu nữ ngồi ăn mía Không biết vui chi khúc khích cười. Dăm chú trâu gặm cỏ rất giòn Bé mục đồng nằm ngủ đến ngon Hồ Tây trải rộng mờ trong nắng Tưởng thoáng nghe tiếng rống trâu vàng. Hỡi cô ...
Tuổi thơ tung tăng đùa bướm lượn, hồn nhiên lòng không vương vấn gì…
Năm xưa tôi còn nhỏ Ngày cắp sách tới trường Tung tăng đùa bướm lượn Lòng không một vấn vương... Những ngày đông Gió mưa rét buốt Không chịu ở nhà Đường trơn chẳng quản đường xa Khóc đòi cho được mẹ già cõng đưa. Ai qua bờ sông Nhuệ Nhà tôi ở mãi cuối thôn Sương chiều lấp lánh hoàng ...
Ai đi đâu? Ai về đâu? Luân hồi một kiếp bao giờ gặp nhau?
Đi là về với chính mình Trời xanh tìm tới trời xanh tận cùng Đi là đến tận vô thường Con đường dài, ngắn con đường bể dâu. Ai đi đâu? Ai về đâu? Luân hồi một kiếp bao giờ gặp nhau? Ai lên cao mấy tầng trời Ai đang day dứt bỏ rơi chính ...
Tháng Mười ở châu Đại Dương: Nơi ấy vẫn mùa xuân
Có một mùa xuân vừa tách vỏ bước ra Tháng Mười xanh ngơ ngác Những xôn xao dịu dàng kết hạt Cài lên tóc mùa xuân. Và cỏ xanh lún phún dưới rêu phong Hoa khe khẽ nở bên cây cổ thụ Con thiên tước áo xanh mỏ đỏ Ngó nghiêng tìm sợi ấm, tìm nhau. Trong ...
Đợi trăng hoa cỏ dỗi hờn, tóc sương vời vợi chập chờn cơn mưa…
Nhìn sông thì nước đầy vơi Nhìn trời mây lửng lơ trôi gió buồn Đợi trăng hoa cỏ dỗi hờn Tóc sương vời vợi... chập chờn cơn mưa... Đợi trăng vắng cả sao thưa Sông nghiêng con sóng giỡn đùa lòng sâu Bỗng trăng chợt hiện bên cầu Hai con bươm bướm vờn nhau dưới trời. Sao Khang
Mấy năm rồi vẫn mang kiếp đi xa, thương cha mẹ lắm nơi quê nhà trở gió
Chiều hôm nay con thấy trời se lạnh Đông lại về bên hiên phải không cha Mấy năm rồi vẫn mang kiếp đi xa Thương cha mẹ lắm nơi quê nhà trở gió. Nhớ làm sao mảnh hồn quê bé nhỏ Gió mùa về xào xạc mái tranh thưa Thân một mình lặn lội dưới cơn ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 11): Võ Trung Đường thí luyện nhập môn, người khắp nơi đổ về như hội
Chuyên mục Nghệ Thuật của Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới quý độc giả tiểu thuyết “Nước mắt của những vì sao”, tiểu thuyết giả tưởng mang khuynh hướng thần thoại của tác giả Nam Minh, được đăng đều đặn vào thứ 3, thứ 5, thứ 7 hàng tuần. Kính ...
Phù hoa mộng mị trôi theo gió, hỏi khách đường xa chốn cổng nhà
Tránh xa đồn đại với thị phi! Tĩnh tâm không động nghĩ suy gì! Ngàn mai gió cuốn chim bay lạc. Vạn lý mây vờn vạn lý bi. Người đã tốt chưa? Ta thì chưa! Oán ưu chi nữa chút tâm thừa? Cửa trời vẫn mở đang dần khép Sao còn chưa tỉnh những cơn mơ? Thu đến ...