Tịnh Châu mảnh đất tha hương, qua Tang Càn bỗng nhớ thương như nhà
QUA BẾN TANG CÀN Mười năm Tịnh Châu, đất tha hương Đêm ngày, lòng nhớ đất Hàm Dương Một lần qua bến Tang Càn, chợt Ngoảnh ngắm Tịnh Châu như cố hương. Tác giả: Giả Đảo Chuyển ngữ: Lương Bảo Nguyên tác tiếng Hán: 渡桑乾 客捨并州已十霜, 歸心日夜憶咸陽。 無端更渡桑乾水, 卻望并州是故鄉。 Độ Tang Càn (Giả Đảo) Khách xá Tinh Châu dĩ thập sương, Quy tâm nhật dạ ...
Trăng chở mùa thu tím nhớ nhung, lá rơi theo cánh gió vô cùng
Thao thức trong sương một nỗi niềm Trăng ngát hương tình tỏa dịu êm Soi mình bên lối bình yên đó Lặng dấu chân đời, trắng bao đêm Trăng lén nhìn ai dạ mông lung Lá rơi theo cánh gió vô cùng Chở cả nỗi buồn trong tĩnh lặng Đêm thu vắng lạnh chốn mịt mùng Trăng chở ...
Ta về thăm lại quê xưa, nhớ cha nhớ mẹ tim thừa xót xa
Ta về thăm lại quê xưa
Nụ cười em phút giây đầu bối rối, khiến mùa thu lơ đễnh cũng chao nghiêng
Nếu lá buồn xao xác bởi thu qua
Nắng nhạt vàng nhuộm đất trời dịu ngọt, thu đã về êm ả bước thần tiên
Gió nhè nhẹ rung rinh vờn hoa lá
Lời tâm sự mùa Vu Lan: Mẹ ơi, mong mẹ đừng buồn, đứa con gái mẹ lớn khôn rồi mà!
Về nhà sau chặng đường xa Thấy con, mắt mẹ vội nhoà chân chim Con ùa vào chốn bình yên Mà tim nghe ấm nỗi niềm yêu thương! Mẹ ơi, sao mắt mẹ buồn? Đứa con gái mẹ lớn khôn rồi mà! Dẫu rằng lòng mẹ bao la Ngỡ ôm cái ...
Về “Mặt trời xa lắc” của Hồng Oanh: Vì đâu có những áng thơ sâu thẳm và sắc sảo đến thế?
Vài nét sơ lược về tác giả: Nhà văn, nhà thơ Bùi Thị Biên Linh (bút danh Bùi Thị Sóng Biển khi còn nhỏ) sáng tác văn thơ từ khi còn nhỏ, chị là thành viên nhóm “Búp trên cành” –nhóm những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học nghệ ...
Gió như vô tận, tâm tựa núi cao, sống không oán hận, gian khổ tiêu dao
Viết chữ khó, làm người khó, tu luyện càng khó Làm người mấy ai không sợ khổ Ngược dòng vượt thác chẳng sờn tâm Đất bằng nhiều khi đầy giông tố Gồng mình như gánh cả non cao Ngạo cười với sóng gió ba đào Nhân sinh như mộng, tan vào ...
Đời người trôi qua trong chớp mắt, buồn vui thế gian được mấy khi
Thân xác mươi năm là sẽ tan Linh hồn vạn tuổi chẳng phai tàn Người xưa hướng tới điều vĩnh cửu Người nay theo đuổi điều dễ tan Thiên đường không có trên mặt đất Chỉ là ta tự lừa dối nhau Ai ai cũng đều thấm đau khổ Hạnh phúc chỉ như tranh nhạt màu Nơi cõi ...
Gió hạ sang mang nồng nàn hơi thở, vỗ mạn thuyền ngàn lớp sóng tương tư
Ru em gió Hạ sang Mang nồng nàn hơi thở Đắm đuối giữa miền nhớ Thì thầm lời miên man Từng giọt nắng chứa chan Đong đưa theo nhịp võng Đôi tay anh cánh sóng Dìu em giấc bình yên Dập dìu vỗ mạn thuyền Lăn tăn ngàn lớp gọi Lồng ngực ...
Miên man gió lộng hương đòng, nắng mai vụt lóe tấc lòng quyện nhau
Cánh én ngang trời Chờ ráng lên mọng đỏ Chen trong từng khúc tịch liêu Những âm thoảng sáo diều một thuở Còn vang vọng mãi khúc yêu trở mình Lấp lóa bình minh Thổi bùng men say ngày mới Tí tách từng giọt đợi Thoang thoảng hương ngây ấm áp ...
Tưởng thu đi rồi, ai ngờ thu chưa tới?
Mây lững thững dắt nhau vào núi, Vang thung xa tiếng sáo đầu non. Giữa bầy hạc trắng, vàng, Nhuộm trăng thanh một thửa, Có chú hạc đen, Ngàn năm tuổi vẫn mơ màng... Thu dắt thu vào núi, Ánh tinh vân, Óng ánh năm màu... Đĩa Thái Cực trắng đen, Tách mở ...
Ngụp trầm luân hóa thân từ bao kiếp, đắc thân người đắc độ hóa sen vàng
Trong cõi đời trọc ô ai thấu hiểu? Thẳm sâu tâm là thệ nguyện dài lâu Đâu là nhà, đâu chỉ là quán trọ? Bỗng giật mình: Nước càng lặng càng sâu! Nhân duyên lớn một đời vang vọng mãi Thân bèo trôi lúc xiết lúc lặng lờ Nước mắt mặn ...
Buông bỏ vô thường như cành mai trong tuyết, vút bay về trời ngàn năm trong hạnh nguyệt
Vỗ cánh thiên di đi tìm phương trời lạ Gom cả giấc nồng vào thổn thức lời thơ Nắng hạ chờ mưa nghe lời ru đằm thắm Hoa rơi từng cánh mà lòng thấy hững hờ. Vọng lại xa gần tiếng sáo nghe dìu dặt Buồn vui tâm sự cũng ...
Lời sám hối lan theo cơn gió vội, ngộ ra rồi liệu có thấy bình minh?
Đời giáng cho ta vài cơn áp thấp Khiến nụ hôn trào ngược tự đáy tim Con đường quanh co hồn ta va vấp Nỗi quạnh hiu sưng tấy những lối mòn Nhớ mù mờ về một thuở lưng thon Chiều mưa mau ướt nhòe vùng ký ức Bước ngu ngơ ...
Vị đắng chát của trà hay nước mắt của cuộc tình đơn phương
"Thế gian này có trăm nghìn nỗi khổ và nỗi khổ tình ái là một trong số đó. Yêu say đắm một người con gái chưa hề yêu mình có lẽ là một điều thậm đáng thương. Trong khói thuốc lá bay bay, tôi thấy mắt anh hình như đang ...
Nhẹ nhàng se sẽ đêm nay, thoáng hương vũ trụ thức lay đôi bờ
Ta đã đợi em cả ngàn năm, Bờ sông Ngân, Dào dạt sao trôi… Chẳng có tháng năm, Nên Đợi Chờ không có tuổi. Mong mỏi xa xưa, Ngọt ngào tuôn suối. Quên hết phiền đau, Loay hoay cánh đào trôi… Lưu Nguyễn từng qua đây, Từ Thức vụng về tìm ...
Sương mơ len qua từng thớ lá, hương sóng chơi vơi hồng nắng hạ
Những giọt lạnh hững hờ Len qua từng thớ lá Quyện vào bao tất cả Tê tái đắm giấc mờ Một thoáng gió thẫn thờ Khẽ luồn khe cửa lạ Mưa thì thầm đụn rạ Nhắc nhớ thuở dại khờ Thoang thoảng vắng sương tơ Mấp mô hương sóng ngã Chơi vơi ...
Hoàn thành thệ ước xưa thần thánh, buông bỏ trần duyên thấu đạo trời
Ngắm bầu trời xanh, ta tự hỏi Thiên quốc, cố hương nơi chốn nào? Nghìn năm phiêu bạt cõi trần thế Một phút tỉnh giấc buồn vì sao? Hồng trần danh lợi quấn thân người Tranh tranh đấu đấu khắp ngược xuôi Ta nay đã tỏ chuyện trần ...
Năm vị hoàng đế giỏi giang về văn học nghệ thuật xứ Thần Châu
Trong lịch sử 5.000 năm của Trung Hoa đã có vô số vị hoàng đế nối tiếp nhau. Nhiều trong số họ rất giỏi giang về quân sự, chính trị và văn hóa. Nhưng không có nhiều vị giỏi giang về văn học nghệ thuật. Có thể điểm tên năm ...
Hẳn trái tim có hai miền sáng tối, khi dịu dàng lúc sôi trào nông nổi
Tại sao lại có ngày? Tại sao đêm tồn tại? Trong khi ánh mặt trời Đã bao giờ thôi cháy? Thì ra là như vậy... Trái đất luôn xoay tròn Nên con người theo đó Mới thấy ngày và đêm... Vậy hẳn là trái tim... Cũng hai miền sáng tối Khi dịu ...
Câu chuyện nhỏ của người bạn Việt từ nước Nga
Bạn của mình công tác ở rất xa Ở mãi tận bên nước Nga xinh đẹp Cách vài hôm bạn ấy về nghỉ phép Gặp lại nhìn bạn ấy đẹp trẻ ghê Mình và bạn sinh cùng, ở một quê Khi lớn lên làm hai nghề khác biệt Mình công nhân ...
Không câu được ánh sao rơi, thì câu hồn vía cuộc chơi riêng mình
Người đi câu đẩu câu đâu Sao không thả mộng tự câu chính mình... Tóc câu rợp mảng trời xanh Mũi câu hương gió mát lành thoáng qua Tay câu lá, mắt câu hoa Chân câu đất, nắng câu da thịt người Soi mặt sông câu nụ cười ...
Đắm tình Sen khẽ nhẹ nương bóng thiền
Lạnh lùng đơn lẻ Sen hồng Dịu dàng trăng tới ủ nồng gót chinh Bâng khuâng trăng ghé ru tình Búp sen dào dạt lung linh êm đềm. Trăng lơ đãng đợi gió mềm Dìu làn sen mảnh cuối thềm đọng hương Trăng ngân nga khúc vô thường Đắm tình Sen ...