Ta tìm gì trong giành giật ghét ganh?
Thời mạt pháp và loài người kiếp tận Bao thiên tai cùng dịch bệnh hoành hành Đá nổi lên, hồ rộng sâu cũng cạn Ta tìm gì trong giành giật ghét ganh. Đại nạn đến ai dang tay cứu vớt Ai thương ta hơn ta thương thân mình Có một người ...
Chuyến tàu ánh sáng mang thông điệp hy vọng trong tác phẩm ‘Hai đứa trẻ’ của Thạch Lam
So với hai người anh trai của mình trong "Tự lực văn đoàn" là Nhất Linh và Hoàng Đạo thì Thạch Lam có số lượng trang viết khiêm tốn. Cuộc đời dù yểu mệnh nhưng ông cũng kịp thời cho ra đời những tác phẩm làm ta như đắm mình ...
‘Chữ người tử tù’ của Nguyễn Tuân: Một văn phẩm gần đạt đến sự hoàn thiện, hoàn mỹ…
Chữ người tử tù lấy nguyên mẫu từ các giai thoại của một danh sĩ, một nhà thơ, một người anh hùng khởi nghĩa thời Nguyễn là Cao Bá Quát. Nó cũng là hình bóng của chính Nguyễn Tuân – một người có ý thức dùng cái Tài của mình ...
Mưa mùa hè: Rúc rích tiếng cười núp trong chùm lá, giọt mưa nào tinh nghịch thấm vào lưng?
Vài nét sơ lược về tác giả: Nhà văn, nhà thơ Bùi Thị Biên Linh (bút danh Bùi Thị Sóng Biển khi còn nhỏ) sáng tác văn thơ từ khi còn nhỏ, chị là thành viên nhóm “Búp trên cành” –nhóm những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học nghệ ...
Em nói thuỷ chung, sao lại hát đò đưa?
Chiều cuối năm Anh về quê mệ Nghe khúc hát sông quê Nhận lấy mưa phùn Và cái rét cắt da cắt thịt Bên dòng Lam vẫn trôi mải miết Tìm lại tiếng ru Tìm lại ấu thơ... Em hát anh nghe làn điệu Tứ hoa Câu dân ca mãi bên ...
Cả hai chung một tâm hồn, mà sao duyên phận “càn – khôn” không hoà?
Chùa Vồm một sớm tinh sương Rủ nhau đến hội, ngát hương phụng thờ Bên nhau cùng nguyện cùng chờ Cúi xin Nguyệt Lão xe tơ duyên lành Quanh chùa cây lá tươi xanh Dòng sông bên cạnh, mỏng manh chiếc cầu Mây xanh lơ lửng một mầu Mặt trời soi ...
Tạm biệt biển mang theo bao nhớ nhung, anh cứ mãi cồn cào như con sóng…
Tôi ở bên em nghe sóng vỗ Giữa mùa đông xưa con sóng cồn cào Bọt trắng bờ cuồn cuộn khát khao Sóng mê mải gặm nhấm niềm yêu dấu Nơi bể lặng những con tàu neo đậu Chốn bình yên sau mỗi chuyến ra khơi Nơi xa xăm biển gặp ...
Thế giới rạng ngời hương sắc các loài hoa
Ai đem hoa Gạo tháng ba Rải cho đỏ cổng làng ta nỗi niềm. Ai đem Xoan tím cả thềm, Dệt vào buổi sáng một miền trầm tư. Ai đem Sen điểm mặt hồ, Bảo rằng hương chắt được từ bùn sâu. Nhu mì Hồng lại thủ gai, (Khiêm nhường Cừu vẫn giương ...
Đôi dòng La Lam soi gương mặt Kiều trong chiều yên ả…
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm Gió Lào tung cát ...
Về đi thôi, đoạn tuyệt em với anh, mộng nhân sinh cuốn tan theo dòng nước?
Thơ, là tiếng lòng của người thi sĩ. Khi kết hợp với thể thơ được dung luyện qua năm tháng cuộc đời, thì thơ có khả năng đưa người đọc thăng hoa. Bản thân thi sĩ, cảnh giới tinh thần của họ có lẽ cũng đã ngấm vào từng câu ...
Món quà trân quý trong dòng đời mải miết, ai có kịp dừng chân?
Phật Pháp đã hồng truyền Nhưng ai còn chưa biết Trong dòng đời mải miết Ai có kịp dừng chân? Đời ngã nhánh sông Vân Phật dạy tu tâm tính Gìn giữ đức của mình Vụt trí huệ thăng hoa Năm châu và bốn bể, Khắp nơi tu luyện rồi ...
Thệ ước: Người con xa xứ hồng trần lạc, vạn năm chìm đắm, hoàn nguyện mong…
Thệ ước buổi nào có nhớ chăng Bước chân hạ xuống cõi hồng trần Mê mờ lạc lối, đường bi lụy Vật lộn bon chen, tình - hận - danh? Trải muôn nghìn kiếp nơi thế gian Đến đến đi đi chẳng từ nan... Chính Pháp, Sư phụ hằng cứu độ ...
Gửi con yêu: Gom tháng năm mà ta sống, tặng con ngày sau trải đường!
Bố đợi một ngày con lớn Miệng ê a tập đánh vần Bút run cùng bàn tay nhỏ Vụng về những nét băn khoăn... Ngày xưa bà rèn cho bố Tận giờ mới hiểu vì sao Bà bắt bố ngồi lưng thẳng Mắt đủ xa, đừng quá gần. Con ơi, bà thương ...
Hỏi Trời ân oán vì đâu tới, kiếp người nhỏ bé mãi suy bì?
Tháng năm đằng đẵng không ngừng nghỉ Hoàng Hà cuồn cuộn kiếp cuồng quay Ngoảnh đầu nhìn lại bao phiền muộn Một đời tranh đấu như khói mây. Mê mờ hư ảo trong thị phi Nghìn năm chờ đợi vì điều chi Hỏi Trời ân oán vì đâu tới Kiếp người ...
Nỗi nhớ quê hương vùng cao, nơi đồi núi trập trùng, bồng bềnh mây trắng
Anh về Bát Mọt chiều nay Bồng bềnh mây trắng, hương bay ngát rừng Trập trùng đồi núi mấy từng Bóng người dao cắp men lưng chừng đèo. Dưới khe suối lượn hát reo Hoàng hôn dần xuống mang theo lạnh về Đường biên giới ở cạnh kề Nhiệt thành cạn ...
Cô gái Nga làm dâu Việt Nam: Murman cái tên thật dịu hiền của nước Nga mùa tuyết trắng…
Đôi lời về tác giả: Thượng tá Phan Huy Chưởng - Nguyên Phó chủ nhiệm kỹ thuật, phụ trách vũ khí, khí tài điều khiển thuộc bộ tư lệnh vùng II Hải Quân, là một người yêu thơ và gắn bó với biển suốt cả cuộc đời mình. Những kỷ niệm ...
Những mẩu chuyện mini về ánh sáng tình người giữa bộn bề cuộc sống…
...Bởi vì đó là ánh sáng tình người, nên đôi khi ngay chính giữa những bực bội, khó chịu bộn bề của cuộc sống thường ngày lại đưa ta đến những cảm xúc bất ngờ, thú vị... Bởi vì tận hưởng niềm hạnh phúc và thương yêu đồng loại thực ...
Có bao giờ em thức trắng đêm trường, chỉ để nghĩ về bài thơ anh tặng?
Có bao giờ em tự hỏi vì sao Tình yêu anh lại gửi vào ánh mắt Để dẫu cho biển trời xa cách mặt Vẫn cồn cào nỗi nhớ dịu êm. Có bao giờ em tỉnh giấc nửa đêm Thấy thổn thức tim mình xao động Để dẫu biết chỉ là ...
Đất bao la, biển, trời thì quá rộng. Biết phương nào? Nơi đó có em tôi?
Em đã đi, về lối ấy không anh Để thương nhớ mang ép sầu muôn ngả Dòng đời trôi ngày ngày luôn vội vã Lối đi về, anh cô lẻ buồn thiu Những chiều buông, cơn gió nhẹ hắt hiu Lắng lòng anh, hoài dõi theo phương ấy Những ...
Ngoài trời kia mưa gió lắc lư, cha khép cửa chắn cơn gió lạnh…
Nhìn con ngủ thiêm thiếp trên giường bệnh Mũi cay xè, cha ngoảnh mặt quay đi Bao khổ đau với cha chẳng nghĩa gì Nhưng con ốm, lòng cha nhiều tê tái. Con nằm viện khi tuổi còn thơ dại Hồn nhiên xưa, nay đọng nét ưu tư Ngoài trời kia ...
Mẹ ơi con đã về đây, được nũng nịu trong yên bình bên mẹ như hồi còn thơ bé
Mẹ, mẹ ơi! con đã lại về đây Được ôm ấp đôi vai gầy của mẹ Được nũng nịu như hồi còn thơ bé Trong yên bình bên mẹ, mẹ ơi! Tháng năm trôi làm tóc mẹ bạc rồi Từng từng sợi pha sương màu trắng xoá Mắt con ngấn lệ, ...
Ngẫm việc đời qua tác phẩm ‘Hồn Trương Ba da Hàng Thịt’ (P.1): Từ ván cờ may mắn với Đế Thích…
Vượt khỏi tuổi "tri thiên mệnh", mình thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng. Về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh,Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ...
Lời cha khuyên con mùa thi: Học cho tâm sáng chẳng phai, mai sau khôn lớn hai vai sơn hà
Các con thân yêu của bố! Học là con đường gian khổ, chông gai Các con hướng đến tương lai Sớm hôm rèn luyện những bài hôm nay Học làm người tốt, người hay Học cho chí lớn, cánh tay vươn dài Học cho tâm sáng chẳng phai Mai sau khôn ...
Ngọc không mài… sao thành ngọc? Trăm năm trong đá vốn ngủ vùi…
Thơ, là tiếng lòng của người thi sĩ. Khi kết hợp với thể thơ được dung luyện qua năm tháng cuộc đời, thì thơ có khả năng đưa người đọc thăng hoa. Bản thân thi sĩ, cảnh giới tinh thần của họ có lẽ cũng đã ngấm vào từng câu ...