Tâm tình với vầng trăng mùa đông
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca mà chuyên mục Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, ...
Ernest Hemingway trong ‘Ông già và biển cả’ (P.2): Những câu hỏi lớn trong kiếp nhân sinh vô thường
Ta muốn ra khỏi ngôi nhà im ắng để tiếp xúc với phố xá phồn tạp ngoài kia. Có thể ngồi ở một trạm xe buýt nào đó…. Mặc cho người lên kẻ xuống. Mặc cho tiếng ình ình chát chúa của đám xe cộ căng dần những sợi dây ...
Bao giờ trái táo này căng mọng thơm tươi?
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca mà chuyên mục Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, ...
Thấm thía nhân sinh của Ernest Hemingway qua ‘Ông già và biển cả’
Ta muốn ra khỏi ngôi nhà im ắng để tiếp xúc với phố xá phồn tạp ngoài kia. Có thể ngồi ở một trạm xe buýt nào đó.... Mặc cho người lên kẻ xuống. Mặc cho tiếng ình ình chát chúa của đám xe cộ căng dần những sợi dây ...
Xao xác cuối năm: Ơi cái nắng ngày đông còn xao xuyến, sao vùi mình vào băng giá lặng câm?
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca mà chuyên mục Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, ...
Độ nhân khó thế ai hay?
Như Lai thế giới cao ngần, Chuyển sinh trăm vạn ngàn lần xuống đây. Người thế gian chật chội, bùn lầy, Vui buồn trong một nơi này mà thôi. Bao nhiêu kiếp, bấy luân hồi, Bao bầm dập, được thân người, khó thay? Tu luyện trở về nguyên lai Từ bi cứu vớt muôn loài chúng nhân. ...
Về với vầng trăng: Dơi làm thân lữ thứ, Mai làm cành chết khô, ta làm kẻ đợi chờ?
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca mà chuyên mục Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, ...
Hương sắc Việt Nam: Nếu một ngày trên quê mình không còn bóng tre xanh?
Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời gian… Cuộc ...
Hương sắc Việt Nam: Tiếng tắc kè ngày ngoại mất
Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời gian… Hai ...
Thị trấn nào em đến chiều nay, mảnh tường vắng mùa đông giá rét?
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca mà chuyên mục Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, ...
Thời của Cúc Họa Mi: Khúc ân lành em tấu giữa mùa đông
Họa Mi rộn ràng dạo khúc mùa sang Khúc vô thanh trắng trong da diết Khúc ngọt ngào lung linh tịnh khiết Toả ân lành từ sâu thẳm nguyên sơ. Mùa bắt đầu từ chúm chím ngây thơ Xanh mướt mắt chồi non nụ biếc Em lảnh lót mở tinh khôi trắng muốt Đem nồng nàn sưởi ...
Lại một mình với biển vắng chiều nay, người xưa cũ còn biển thì đã khác
Lại một mình với biển vắng chiều nay Người xưa cũ còn biển thì đã khác Biển dửng dưng trước dặt dìu sóng bạc Người lặng thinh sau đây đó vô tình. Gió nói gì mà những cánh buồm xinh Cứ mỏi mòn, bạc nhàu, xơ xác Đá chơ vơ bên hanh hao bờ cát Là sóng ...
Giọt nước mắt địa cầu lăn vào thăm thẳm
Giữa vũ trụ tối tăm Giọt nước mắt địa cầu Lăn vào trong thăm thẳm Với không gian không màu. Giọt nước mắt ào ào vỗ sóng Giọt nước mắt êm đềm thảnh thơi Giọt nước mắt mặn mòi Thay bao người dương thế. Đang cồn cào, hay nhẫn chịu Nỗi đau riêng Trái đất khóc thay rồi Xin lỗi Chư ...
Truyện ngắn: Chuyện của Lan
Nó chưa bao giờ xa mẹ nên làm sao hiểu nổi điều đó khủng khiếp thế nào? Nó cứ ngỡ, 15 tuổi người ta đã trưởng thành không cần mẹ nữa. Màu áo mẹ, bước chân mẹ, đôi giày mẹ đi.. Nó nhớ vô cùng. Tấm ảnh gia đình ba ...
Kiệt tác Đường thi: Khi quá khứ không ngủ yên, tôi lặng lẽ tìm thời gian đã mất…(Phần cuối)
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng. Nó như một gương mặt bè bạn bất chợt gợi ta nhớ thuở bắt cào ...
Kiệt tác Đường thi: Khi quá khứ không ngủ yên, tôi lặng lẽ tìm thời gian đã mất…(P.2)
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng. Nó như một gương mặt bè bạn bất chợt gợi ta nhớ thuở bắt cào ...
Mong ước kỷ niệm xưa: Bao dấu yêu ủ kín, dù tháng ngày thoi đưa
Thơm cả thời học trò, Vương đến nay, vẫn vậy. Trong lùm xanh hoang dại, Lấp ló vàng thả hương. Thơm như là mít chín, Như ổi mềm vàng cây. Thơm cả tiếng chim hót, Ngọt kỷ niệm từng ngày ... Giữa bịt bùng phố xá, Hoa ơi, hãy về đây. Những dấu chân bỏng cát, Thời cắp sách thơ ngây... ...
Lời nào cho lá diêu bông?
Thoáng nghe lời hát ru Câu chuyện tình chiếc lá Lời ru sao buồn quá Mà lá thì hư vô... Thôi nhắc làm chi những kỉ niệm xưa Ngõ vắng đầy trăng những ngày chung lối Một người đợi chờ cả thời con gái Một người ngu ngơ mơ khúc ca buồn. Thương nhau… Sao không nói rằng ...
Đông lạnh thương về một khoảng trời quê
Chiếc lá vàng mang nỗi nhớ đi xa Để gió phập phồng mòn đêm trăn trở Mưa lây rây rắc ngàn chấm nhớ Thoảng mơ hồ mắt cỏ khói chiều lơi. Bèo lục bình lững thững tím dòng trôi Ngọn lam chiều vẩn vơ quanh mái rạ Thương người đi giá băng nơi xứ lạ Lửa ấm ...
Ký ức miền thanh xuân tươi đẹp: Tên mình ai gọi sau vòm lá, lối cũ em về nay đã thu
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ Không gian xao xuyến chuyển sang mùa Tên mình ai gọi sau vòm lá Lối cũ em về nay đã thu Mây trắng bay đi cùng với gió Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ Đắng cay gửi lại bao mùa cũ Thơ viết đôi dòng theo gió xa Khắp nẻo ...
Ngẫm về “Thương vợ” của Tú Xương, khi những kẻ sĩ đích thực bị thói đời làm cho điên đảo (Phần cuối)
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng ...
Hương sắc Việt Nam: Ước ao được về lại với mùa đông đất Bắc
Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời gian… Đất ...
Nguồn gốc hai chữ Song Hỷ là từ đâu?
Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, chữ Song Hỷ màu đỏ xuất hiện rất nhiều, từ thiệp cưới, phông cưới đến vỏ hộp bánh cốm, chè, hạt sen, quả cau, lá trầu… Có khi chữ Song Hỷ còn được dán ở nhà, ngoài ngõ để thông ...
Nguồn gốc của ‘Nhất tự vi sư, bán tự vi sư’: Khi những ngày sôi động lắng xuống…
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này nhắc nhở mỗi người về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là ...