Buông…

Nghệ thuật 06/05/19, 14:50

Nhân gian nặng nhất chữ Tình Yêu thương, ân oán, giận hờn,... buông sao? Ngẫm rồi lòng cứ nao nao Trăm năm một thoáng, buồn sao là buồn! Đêm nằm hai dòng lệ tuôn Kiếp người ấy khổ, nhưng buông thế nào? Trong lòng tự hỏi trời cao Luân hồi lục đạo ngày nào thoát ra? Trải qua ...

Trở về

Nghệ thuật 06/05/19, 08:19

Tôi sinh ra là để trở về Sa mạc khô cằn, bỏng rát thẳm sâu điều bí ẩn Nước mắt tháng năm vắt kiệt để nuôi những ước mơ. Có lẽ nào Người đang đến trong tôi ngọt lành mát trong dòng nước Biến sa mạc dịu dàng đến không thể hơn thế được Urim? Thurim? (*) Tôi sẽ nguyện ...