Bạn có bao giờ nghĩ rằng mẹ không chỉ là tạo vật mang yêu thương tới cho cả gia đình, mang ấm áp đến cho trái tim của cha và con? Mẹ cũng cần được yêu thương, cần được lắng nghe những tiếng nói đến từ trái tim của bạn.
Nhưng bạn biết đấy, thời gian không chờ đợi ai cả, và quỹ thời gian của mẹ không phải là vô tận. Dưới đây là 10 điều mà nhiều người con muốn nói với mẹ của mình, nhưng không còn kịp nữa bởi mẹ đã đi rất xa rồi…
1. Con là một đứa con hư, phải không mẹ?
Từ khi sinh con ra, cho tới khi không còn ở bên con nữa, đã không biết bao nhiêu lần con vì sự ngang bướng của mình mà làm mẹ buồn, làm mẹ đau.
Cũng không biết bao nhiêu lần con ốm, sốt, mệt mỏi để mẹ phải thức cùng con cả đêm, xoa cho con ngủ, để rồi sớm hôm sau vẫn tất tả đi làm.
Cũng không biết bao lần con mắc lỗi nhưng ngoan cố, là con sai nhưng lại giận dỗi lại làm “mặt lạnh” với mẹ, để rồi đánh mất biết bao giờ phút vui vẻ quý giá mà mẹ con mình được ở bên nhau.
Sau này, khi lớn lên nhìn ngắm mẹ nhiều hơn, hiểu biết hơn con mới biết những lúc ấy, con đã làm mẹ tổn thương rất nhiều.
2. Những bộ quần áo mẹ mua, con đã từng rất ghét nhưng bây giờ trở thành kỉ vật vô giá biết bao
Ngày trước mẹ hay mua áo. Con vẫn nhớ như in, thỉnh thoảng mẹ lại thủ thỉ: “Hôm nay mẹ thấy có cái áo này đẹp lắm, đôi giày này đẹp lắm, con mặc nhất định sẽ đẹp”. Rồi không cần hỏi con, mẹ vẫn mua rồi háo hức khoe với con gái bé bỏng: Con xem này, mẹ mua cho con đấy.
“Nhưng nó không đẹp mà mẹ, nó không hợp với phong cách của con”. Đó là điều con đã đáp lại tình thương, sự quan tâm và thậm chí là … sự hy sinh của mẹ.
Lúc dại dột ấy, con đã không nhìn thấy một điều: Bộ quần áo mẹ đang mặc không biết mua từ bao nhiêu năm trước, con cũng không biết rằng, một bộ đồ mẹ mua cho con ấy có thể mua được bao nhiêu bộ quấn áo giản dị mà mẹ vẫn đang mặc.
Bây giờ, điều mà con muốn nhất đó là, thời gian quay trở lại, để con được nói với mẹ rằng bộ đồ mẹ mua đẹp quá, con cảm ơn mẹ nhiều lắm, mẹ ơi…
3. “Cháu thật giống mẹ”, khi nghe câu ấy trái tim con đã khóc
Ngày bé, đi tới đâu, người ta cũng suýt xoa, con gái giống bố thế, giống bố thế là sướng phải biết đó. “Con gái giống cha giàu ba họ mà”. Con thích chí lắm, vì với con khi đó, “giống bố” là một lời khen tốt lành. Còn bây giờ, có ai đó nói với con về cái sự giàu sang nhờ tướng mạo ấy, con chỉ cười trừ.
Nhưng nếu ai đó nói với con rằng “cô thấy cháu giống mẹ lắm, phải là người có phúc lắm mới lấy được cháu”. Con vui lắm mẹ ạ. Không phải vì con được khen, mà là con hạnh phúc khi người khác nhìn thấy hình ảnh mẹ trong con.
Vậy nên con rất muốn nói với mẹ rằng: Con tự hào vì được làm con của mẹ
4. “Mẹ ơi con yêu mẹ”, con xin lỗi vì đã không để mẹ nghe thấy điều đó nhiều lần hơn nữa
Con không biết tại sao hồi còn bé xíu, con rất thích ôm mẹ, thích làm nũng và nói với mẹ là “Con yêu mẹ nhất trên đời”. Nhưng khi lớn lên một chút rồi, con lại cảm thấy việc nói ra ba chữ “con yêu mẹ” sao lại khó khăn đến vậy.
Thời gian trôi, con càng bị cuốn theo những mối bận tâm mới, để rồi không thể nhìn mẹ cho thật kĩ mỗi ngày. Khi ấy, lời yêu thương con cũng cất sâu trong mình và mặc định rằng “mẹ biết con yêu mẹ mà, đâu có nhất thiết phải nói ra”.
Nhưng chỉ đến lúc này, không còn nghe thấy tiếng mẹ nhắc đi đường cẩn thận, mang áo mưa theo nhé, con mới thấy rằng thực sự mình đã sai rồi.
5. Bây giờ con đã hiểu tại sao mẹ luôn nói với con rằng “con là cô gái vụng về nhất trên đời”
Mẹ hay nói với con rằng “Con gái của mẹ vụng về quá, chẳng biết làm gì cả, sau này làm sao đi lấy chồng?”. Lúc ấy, con cũng lại giận dỗi mà đáp lại “mẹ toàn chê con, chả bao giờ khen con cả”, rồi thầm nghĩ, nữ công gia chánh quả thật phiền hà, tại sao con gái cứ phải biết làm việc nhà, biết nấu cơm.
Chỉ đến khi đi học xa nhà, khi con nấu một mâm cỗ Tết nho nhỏ với giò xào, gà luộc, canh bóng – tất cả những món mẹ hay làm, những người bạn hôm ấy mới giúp con hiểu điều mà mẹ muốn con học quý giá đến nhường nào.
Bạn con đã khóc mẹ ạ, nó bảo là cứ đến Tết, nó lại ngồi khóc khi xem những quảng cáo đoàn viên. Nó khóc vì thèm lắm một bữa cơm ngon lành có cả bố, cả mẹ như thế này. Nhà bạn con ấy, bếp lúc nào cũng nguội.
6. Nếu không có mẹ có lẽ con đã không biết được tấm lòng con có biên giới rộng lớn đến như vậy
Con vẫn nhớ như in ngày đó trên bãi biển, khi con ngồi khóc ngon lành vì chị đã phá đổ tòa lâu đài con vừa kì công xây dựng, lòng đầy giận giữ. Nhưng rồi con nghe thấy có tiếng vi vu bên tai. Hóa ra mẹ đang cho con nghe tiếng sóng biển dạt dào bên trong con ốc chỉ to bằng cái nắm tay.
Mẹ nói rằng, trái tim con cũng kì diệu như con ốc này, nhỏ bé nhưng chứa cả biển cả bên trong.
Nghe xong câu nói của mẹ, nỗi giận giữ của con tự nhiên bay mất. Con xin mẹ con ốc và chạy đi nói cho chị điều kì diệu ấy.
7. Giá như mẹ ở đây với con lúc này…
Ngày cưới cuối cùng cũng đến. Con đang ngồi trong phòng với những đứa bạn thân nhất của mình. Đứa chải tóc cho con, đứa lăng xăng giúp con chỉnh lại hoa, thắt lại nơ váy.
Con hồi hộp lắm mẹ ạ.
Bất giác con nhìn ra xung quanh, căn phòng lúc này tràn đầy hoa, khuôn mặt ai cũng thật rạng rỡ. Chỉ duy không có nụ cười hiền của mẹ. Nước mắt con rơi, giá như mẹ thấy con trong bộ váy này.
8. Thế giới thật buồn khi không có mẹ, nhưng con biết mẹ vẫn luôn dõi theo con mỗi ngày
Từ ngày mẹ thôi hiện hữu trong cuộc sống, đã có nhiều lần con khóc trong đau khổ, trong dằn vặt.
Con cô đơn, con nhớ mẹ.
Nhưng cho đến một ngày, khi nhìn lên bầu trời, mắt con chạm vào mặt trăng tròn. Lòng con được thứ ánh sáng dịu nhẹ ấy lấp đầy.
Con bất giác có một cảm giác, mẹ không hề rời xa con. Ánh trăng kia giống như tình yêu trong sáng mà dịu dàng của mẹ.
9. Con đã trường thành nhờ sự dạy dỗ của mẹ, và bây giờ đến lượt con học cách làm một người mẹ tuyệt vời … như mẹ
Con biết rằng sau này, mình sẽ có những đứa con, lúc ấy con sẽ hiểu được mẹ đã vất vả nuôi chúng con khôn lớn như thế nào.
Con cũng biết không có mẹ ở bên trong giai đoạn quan trọng đó, mọi thứ có lẽ sẽ rất khó khăn. Nhưng mẹ đừng lo mẹ nhé, bởi khi nhớ lại mỗi hình ảnh của mẹ là con đang học được cách làm một người mẹ tốt rồi.
Mỗi khi khó khăn, con sẽ không nản chí, bởi mẹ luôn dạy con rằng trong mỗi người phụ nữ luôn ẩn giấu bản năng của một người mẹ tuyệt vời.
10. Nhưng quan trọng nhất, con muốn cùng mẹ sống và cảm nhận những nguyên lý của đất trời
Trên con đường con đi mà không có mẹ, con chỉ còn biết bầu bạn với sách. Mẹ biết không, con đã tìm thấy một cuốn sách nhiệm màu mẹ ạ. Cuốn sách ấy khiến con nhớ tới mẹ rất nhiều.
Cuốn sách dạy cho con làm một người tốt, một người tốt hơn nữa. Con nhớ mẹ đã luôn muốn con trở thành người như vậy.
Con đã khóc khi đọc được cuốn sách ấy. Cuốn sách ấy chỉ dạy về ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn thôi mẹ ạ, nhưng sao con thấy trong đó là cả vũ trụ bao la.
Con biết cuốn sách ấy quá trân quý nên con chỉ có một ước mơ: Giá như con tìm thấy cuốn sách sớm hơn, để có thể cùng đọc sách ấy với mẹ mỗi ngày. Để rồi được cùng mẹ tận hưởng mỗi ngày sống với một tâm hồn khoáng đạt, không còn mang nặng những sầu lo.
Hải Lam tổng hợp
Xem thêm: