Đại Kỷ Nguyên

Biết thai nhi 24 tuần tuổi không thể sống, mẹ vẫn quyết định sinh con, lý do khiến triệu người xúc động…

Khoảnh khắc chờ đón một sinh linh bé nhỏ chào đời luôn là món quà vô giá đối với những ông bố bà mẹ trẻ, vì vậy, nếu cuộc hành trình này trở nên không trọn vẹn, người trong cuộc sẽ hứng chịu một nỗi đau mà khó giấy mực nào lột tả hết. Câu chuyện của Darl và PJ cùng cô con gái của họ dưới đây sẽ khiến bạn nhận ra rằng: có một cách rất đặc biệt để đón nhận những đau thương… 

Bức thư dưới đây là những tâm sự đầy nước mắt của người mẹ trẻ Darl dành cho đứa con mình. Hãy một lần đọc những dòng chữ đầy yêu thương này để thấu hiểu hơn tấm lòng của một người mẹ chờ con như chờ một tia nắng hiếm hoi trong những ngày giông bão…  

Izzy bé bỏng của mẹ ,
Con biết không, bố mẹ đã ở bên nhau 11 năm nay, và chúng ta đã chính thức trở thành một gia đình từ mùa đông hai năm trước. Ngày đó, bố con nhẹ nhàng ghé vào tai mẹ: “Em à, mình trở thành gia đình nhé, vì anh đã sẵn sàng làm cha của một cô công chúa nhỏ rồi”. Trái tim mẹ run lên như lần đầu bố thổ lộ tình yêu thương với mẹ. Lần này, trái tim mẹ còn vui sướng hơn, vì mẹ biết từ giây phút đó, tình yêu của bố con đã nhân hai, một dành cho mẹ, một dành cho con, con gái bé bỏng của mẹ.

Đến tháng ba, bố mẹ đã thực sự gặp con. Trái tim của chúng ta đã lớn hơn rất nhiều khi ba mẹ biết con đã ở bên trong mẹ 9 tuần và 1 ngày rồi. Đó là một điều kì diệu, con biết không, vì ba mẹ đã luôn nghĩ rằng sẽ rất khó khăn để mẹ có thể mang thai. Nhưng con đã đến thật bất ngờ, ba mẹ biết rằng tình yêu thương đã mang con tới, và ba mẹ sẽ dành tình yêu này cho con, mỗi ngày.

Con là một em bé may mắn và hạnh phúc, Izzy bé bỏng của mẹ. Khi ba mẹ thông báo cho ông bà hai bên biết rằng mọi người sắp được gặp con, tất cả mọi người đều vô cùng hạnh phúc. Mọi người trông ngóng con từng ngày… Con nhìn xem, khi chúng ta có dịp đoàn tụ, tại Philippine, quê hương của chúng ta, con đã làm cho mọi người hạnh phúc đến nhường nào. Ai cũng rất tươi vui phải không con, vì con là cô bé đầu tiên mà gia đình lớn của mình được chào đón.

Trở về Canada sau cuộc hành trình, mẹ lần đầu tiên đã được nghe tiếng trái tim nhỏ bé, hiền hòa của con đập…bup blups… bup blups…Mẹ không biết phải diễn tả cảm giác hạnh phúc khi ấy như thế nào, chỉ biết rằng mẹ sẽ nhớ mãi giây phút ban đầu ấy, khi thực sự cảm nhận được sự sống của con. Ba con đã rất buồn vì không được ở đó cùng mẹ con mình. Vậy là mẹ đã quay lại một đoạn video để cả nhà cùng được chia sẻ giây phút ngọt ngào đó. Con gái à, trái tim của chúng ta đã một lần nữa trở nên rộng lớn hơn để chứa đựng tình yêu dành cho con…

Con là một cô gái tuyệt vời và vô cùng dịu dàng, con chỉ mang tới một vài ngày khó chịu trong thai kì của mẹ thôi. Phần lớn thời gian còn lại mẹ cảm thấy dễ chịu và hạnh phúc rất nhiều. Mẹ đã đọc cho con nghe “Những chuyện kể của Beedle Người Hát Rong” và sau đó, chúng ta đang cùng nhau thưởng thức câu chuyện “Những sinh vật huyền bí, chúng ta đã tìm thấy chúng ở đâu?”.  

Mẹ chắc rằng Izzy của mẹ đã rất thích thú với những câu chuyện ấy. Chúng ta đã cùng nhau nghe những ca khúc cổ điển về tình yêu thương, và mẹ con mình đã có những giấc ngủ êm đềm trong tiếng du dương trầm bổng phải không con.

Nhưng mọi chuyện bắt đầu ở tuần 20, khi mẹ tới khám bác sỹ để đảm bảo rằng con vẫn khỏe mạnh và phát triển bình thường bên trong mẹ. Bác sỹ đã thông báo rằng có thể con sẽ mang một khiếm khuyết nhỏ ở đôi môi khi chào đời. Và mẹ cần làm thêm các xét nghiệm để chắc chắn rằng con không còn khuyết tật nào khác. Mẹ đã rất cố gắng để không khóc… Bố luôn nắm chặt lấy bàn tay mẹ, để mẹ hiểu rằng hai mẹ con luôn có bố ở bên cạnh. Đêm đó, chúng ta đã cầu xin Chúa rất nhiều, chúng ta đã cầu xin Người cho con được bình an. Chỉ cần con khỏe mạnh, còn mọi khiếm khuyết chúng ta sẽ cùng nhau hàn gắn. 

Năm ngày sau, mẹ nhận được điện thoại của bác sỹ, yêu cầu mẹ tới ngay bệnh viện ở Vancouver. Bố con đã không ăn, không ngủ suốt một vài ngày sau đó, khi chuẩn bị giấy tờ cũng như hành lý để cả gia đình mình khởi hành. Hằng đêm, con vẫn luôn trong vòng tay bố mẹ, và bố mẹ không ngừng cầu nguyện, cầu nguyện cho cả gia đình mình có thêm sức mạnh, sự can đảm và tình yêu để vượt qua những khó khăn này.

Sau cuộc điện thoai, bố mẹ đã linh cảm được điều gì đó không ổn, điều đó thật đáng sợ, nhưng bố mẹ vẫn cố gắng mạnh mẽ hơn. Mẹ rất buồn khi thấy sự lo lắng của bố ngay cả trong giấc ngủ. Nhưng mẹ biết rằng, hơn lúc nào hết mẹ phải mạnh mẽ hơn. Mẹ không muốn những dự đoán, những xét nghiệm làm mẹ phát điên vì lo lắng. Mẹ muốn mình hạnh phúc vì con đang ở bên trong mẹ. Mẹ đã nói với bố rằng, tạm thời vào lúc này, bố sẽ đảm nhận việc “lo lắng”, còn mẹ, mẹ sẽ phụ trách việc giữ trọn vẹn niềm hạnh phúc mà bấy lâu nay con mang tới cho chúng ta, bởi bố, mẹ và Izzy là một “đội” mà. Bố mẹ cần thay phiên nhau trở nên mạnh mẽ, tất cả vì con.

Bố mẹ quay lại phòng siêu âm trong tâm trạng ngổn ngang. Bác sỹ đã giải thích rất rõ ràng con không sao cả, đôi môi con xinh đẹp như bao em bé khác, và đó chỉ là một sơ suất trong lần siêu âm trước. Bố mẹ đã không kìm được nước mắt. Con đã an toàn. Trái tim chúng ta tràn ngập niềm biết ơn, biết ơn vì chúng ta đã có cơ hội được trở thành một “đội”, để càng trân quý nhau hơn và để có thể trở nên mạnh mẽ hơn vì nhau.

Sau chuyến đi lần đó, mọi chuyện tưởng chừng trôi qua thật êm đềm, con lớn lên từng ngày trong bụng mẹ. Và vào một buổi sáng khi tỉnh dậy, mẹ cảm nhận rằng con bắt đầu cử động. Khi biết điều này, bố dường như là người hạnh phúc nhất. Bố thường xuyên ôm bụng mẹ để trò chuyện với con, con đúng là con gái yêu của bố. Mỗi lần bố gần con, con dường như vui hơn và hoạt động rất nhiều. Bố đã rất nhiều lần thì thầm rằng: con là điều tuyệt vời nhất mà Chúa đã dành cho bố mẹ. Mỗi lẫn như vậy, chúng ta đều cảm thấy biết ơn Người vô cùng vì Người đã đem thiên thần nhỏ là con đến với chúng ta.

Tới một ngày của tuần thứ 24, mẹ và bố cùng được nghỉ, và chúng ta đã trải qua một ngày thật yên bình. Trừ một điều, mẹ cảm thấy Izzy của mẹ ngủ nhiều hơn, cả ngày con hầu như không cử động chút nào. Mẹ đã rất lo lắng vì điều này. Ngay hôm sau đó, mẹ đã tới phòng khám và chia sẻ điều đó với bác sỹ. Họ đã làm siêu âm và một xét nghiệm cho con. Cô y tá sau cùng đã giải thích với mẹ rằng, mọi chuyện không sao cả, vì kết quả xét nghiệm không có gì bất thường, hơn nữa đây là chuyện hết sức bình thường trong thai kỳ.

Mẹ nghĩ là mình hiểu những lời giải thích ấy, mẹ đã tới chỗ làm để thông báo với bố con về tin vui này, để bố không phải lo lắng. Hôm sau khi cả gia đình chúng ta đi chơi, chúng ta đã nhìn thấy một đôi giày màu hồng rất xinh. Bố mẹ đã rất hạnh phúc khi mua được nó, và càng hạnh phúc hơn khi nghĩ tới hình ảnh con mang đôi giày ấy.

Rồi vào buổi sáng ngày hôm sau, bác sỹ đã gọi điện cho mẹ, bà muốn bố mẹ tới gặp càng sớm càng tốt. Mẹ có một linh cảm nào đó. Bác sỹ đặt ống nghe lên bụng mẹ, nhưng mẹ đã không nghe thấy tiếng đập nào từ trái tim con. Bác sỹ của mẹ con mình đã nhờ một bác sỹ khác kiểm tra, nhưng dường như không có điều gì thay đổi. Bỗng mẹ cảm thấy mình trống rỗng… Mẹ chỉ còn cảm thấy được tay mẹ vẫn được bàn tay bố vẫn nắm chặt.

Mẹ con mình được chuyển tới phòng cấp cứu. Ở đó, người ta lại một lần nữa kiểm tra tim cho con. Họ nói, mẹ hãy chờ, và một cô y tá vào giúp mẹ lấy các mẫu xét nghiệm. Giây phút đó, trái tim mẹ không còn cầm cự được nữa, mẹ bắt đầu khóc. Bố con vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Sau khi ôm lấy mẹ, vỗ về lên bụng mẹ như để an ủi con, bố đi theo các bác sỹ, bố muốn biết điều gì đã xảy ra với con…Mẹ cảm thấy xung quanh dường như rất lạnh và thời gian như ngừng trôi. Rất lâu sau, bố quay về… Mẹ thấy nước mắt lăn trên khuôn mặt bố PJ của con. Trái tim con đã thực sự không còn đập nữa…

Các bác sỹ yêu cầu mẹ sinh con sớm nhất có thể. Họ cho bố mẹ lựa chọn sẽ sinh con vào chủ nhật, hoặc thứ hai. Bố mẹ quyết định ngày trọng đại ấy sẽ là ngày chủ nhật. Bố mẹ sẽ dành cả ngày thứ bảy để cả nhà mình cùng ở bên nhau.

Khi mẹ cảm thấy tỉnh táo hơn sau ngày thứ sáu dài đằng đẵng mà mẹ con mình vừa trải qua, mẹ quyết định đi chuẩn bị những gì mà mẹ muốn sẽ mặc cho con vào ngày con sinh ra. Mẹ đã buộc dây cho đôi giày màu hồng nhỏ bé mà bố mẹ mua cho con. Ngày mai, mẹ sẽ mang nó cho con, con yêu!

Mẹ đặt tay lên bụng mình, vỗ về con, mẹ chỉ muốn nói rằng, mẹ rất xin lỗi. Xin lỗi vì đã không bảo vệ được con, xin lỗi vì mẹ đã quá vụng về, xin lỗi vì đã không thể đưa con đến với cuộc sống. Mẹ tin rằng con biết là bố mẹ yêu con nhường nào. Bố đến bên mẹ, nhẹ nhàng thì thầm bên con, dù bố biết con đã ở trên thiên đường, đã ở trong vòng tay Chúa rồi. Nhưng dường như bố vẫn đang cầu xin cho trái tim con đập trở lại, để con có thể ở lại với bố mẹ lâu hơn. Nhưng điều kì diệu đã không xảy ra với chúng ta… 

Con biết không? Bố mẹ không hề oán trách Chúa, vì Ngài đã quá bao dung, khi để con ở bên trong mẹ, trong vòng tay bố mẹ 24 tuần qua. Chỉ 24 tuần ngắn ngủi, nhưng đủ để bố mẹ được cảm nhận tình yêu con mang tới rộng lớn nhường nào. Biên giới của trái tim bố mẹ đã nhờ con mà nới rộng ra rất nhiều lần…

Ngày hôm sau, con ra đời. Không một tiếng khóc. Bố mẹ biết con đã không còn ở đây nữa, nhưng hãy để bố mẹ lưu lại hình ảnh của con khi con đến thế giới này, yêu thương bố mẹ, giúp bố mẹ học được thật nhiều điều về tình yêu, về sự cố gắng vì nhau…

Cảm ơn con, Izzy bé nhỏ!

Con yêu, và đây là lời cầu nguyện từ trái tim của mẹ. Mẹ muốn nhờ Chúa gửi nó đến con, để con biết rằng, bây giờ đây, con đã ở trong vòng tay che chở của Người trên đó, thì dưới này, con cũng luôn ở nơi ấm áp nhất trong trái tim của bố mẹ:

Thiên thần nhỏ

lặng lẽ con đến đây.

Dẫu chỉ trong khoảnh khắc

Hạnh phúc vẹn nguyên phút giây gặp mặt

Trả hết muộn phiền, buồn khổ vào đêm

Bầu sữa căng tràn, ấp ủ sưởi ấm thêm

Níu giữ từng giây, con nằm trên ngực mẹ.

 

Bé bỏng ơi, hãy cứ nằm ngoan nhé.

Lát nữa các thiên thần sẽ bay đến bên con

Linh mục,

Người ban phước lành và đặt tên Thánh cho con đến,

khi đêm đã dần tan và bình minh sắp rạng.

 

Dẫu không thể nghe trái tim con gọi mẹ,

nhịp đập sau cùng thanh thản con đi.

Ba mẹ biết rằng Đức Chúa Từ bi

đã cứu rỗi linh hồn con, thiên thần của mẹ.

 

Thời khắc ấy đến rồi , Người sẽ mang con theo trên đôi tay vững chãi

ba mẹ ấp ủ con trong tim mình mãi mãi

Hẹn Thiên đường đoàn viên.

 

Thiên thần nhỏ

lặng lẽ con đến đây,

Dẫu chẳng một lời mà đã cho mẹ thấy

tình yêu của ba

của gia đình và bè bạn chúng ta

và Sức mạnh Từ bi của Chúa.

 

Phải chăng trái đất này không thể có được con?

Bởi con chính là thiên thần với đôi cánh nhỏ

Bởi nơi con chuyển sinh phải là Thiên đường, trên đó,

Không có hận thù cũng chẳng có khổ đau.

 

Phút giây này dẫu đang ở nơi đâu.

Chỉ một điều thôi, xin con hãy nhớ:

Trên cõi đời này con đã được sinh ra.

Tiếng lòng người mẹ trẻ được chắt chiu vào từng vần thơ, như đang ru, như đạng nựng, như khích lệ, động viên và chắp thêm cho đứa con bé bỏng đôi cánh vững vàng để cô bé bay lên. Cả bài thơ, không một lời trách móc, không một giọt lệ uỷ mị, xót xa, tất cả ngập tràn cảm xúc của lòng biết ơn vô hạn. Cô biết ơn sự hiện diện dù ngắn ngủi của con vì cô đã cảm nhận sâu sắc hơn tình yêu của gia đình, bè bạn và các Đấng Thiêng liêng. Tâm hồn thánh thiện của cô hoà cùng với sự thuần khiết của vũ trụ, mang đến một tinh thần mạnh mẽ, lạc quan trong sự hồi sinh tốt đẹp…

Trong hành trình 24 tuần của Darl và PJ, họ đã không ít lần phải đối mặt với những lo lắng, sợ hãi cho sự an toàn của con. Nhưng họ luôn chọn giữ lại những lo lắng, những suy nghĩ tiêu cực, và thay vào đó bằng nhiều hơn nữa tình yêu và sự tin tưởng. Hai người luôn động viên nhau để trở nên mạnh mẽ hơn vì con của họ, người này chính là chỗ dựa của người kia. Hai người trẻ đã tạo ra một sức mạnh kì diệu để nâng đỡ đứa con bé nhỏ của họ. Khi em bé không thể ở lại trên cõi đời này, bố mẹ em đã không chọn cách chìm trong bóng tối đau khổ. Họ nghĩ cho em, họ đã chọn làm tất cả những gì tốt đẹp nhất cho em, và họ vẫn yêu thương em như thể em đã chào đời và đang hạnh phúc trong vòng tay bố mẹ – là một phần của gia đình nhỏ.

Quyết định lấy yêu thương để bù đắp cho nỗi đau, Darl và PJ không chỉ xoa dịu nỗi đau cho chính mình, mà họ còn đang giúp những người cùng cảnh ngộ nhận ra được rằng, nếu họ tiếp tục yêu thương thì những thiên thần của họ đã đến và ra đi thầm lặng sẽ mãi ở trong trái tim họ…

An Nhiên biên dịch

Xem thêm:

Exit mobile version