“What’s your name?” (Tên bạn là gì?) có thể là một trong những câu đầu tiên bạn được dạy lúc bắt đầu học Tiếng Anh. Thực tế, rất nhiều người bản ngữ và người nói tiếng Anh không nói như thế khi hỏi tên.
Chúng ta cùng theo dõi bài học dưới đây từ English Class 101:
Trong Tiếng Anh cũng giống như các ngôn ngữ khác, thường sẽ lịch sự hơn khi đặt câu hỏi một cách gián tiếp, cách đơn giản nhất để tránh hỏi một câu hỏi trực diện là không đặt câu hỏi nào cả, bạn chỉ cần tự giới thiệu bản thân và hầu hết mọi người cũng sẽ phản ứng lại tương tự.
Ví dụ: “Hi, I am…” (Xin chào. Tôi là…) Để người khác thấy rằng bạn muốn biết tên của họ, chỉ cần thêm “And you?” (Còn bạn?) vào cuối câu: “Hi, I am…. And you?” Sau khi bạn nói điều này, đối phương sẽ nói cho bạn tên của anh ấy hoặc cô ấy.
Trong trường hợp bạn đã từng gặp một người trước đó nhưng bạn lại quên mất tên của họ, ở trong tình huống này, cách lịch sự nhất là xin lỗi và hỏi lại.
Ví dụ: “I’m sorry what was your name again?” (Tôi xin lỗi, tên bạn là gì nhỉ?).
Câu này cũng tương tự “What’s your name?”, nhưng có ba điểm khác biệt quan trọng:
Thứ nhất, chúng ta nói “I’m sorry” (Tôi xin lỗi) – một lời xin lỗi nhẹ nhàng để có thể tiếp tục câu chuyện.
Sau đó chúng ta nói “What was your name?” (Tên bạn là gì nhỉ?). Câu này cũng giống như “What’s your name?” nhưng thay vì dùng “is” thì dùng “was”. Điều này thật sự quan trọng, vì nó nói lên rằng bạn nhớ là đã gặp họ, chỉ là quên tên thôi. Chi tiết nhỏ này có thể tạo nên sự khác biệt lớn.
Cuối cùng chúng ta thêm “again” vào cuối câu, đây là một dấu hiệu nói rằng bạn nhớ tên của anh ấy hoặc cô ấy trước đó nhưng bạn chỉ không thể nhớ ra nó ngay bây giờ. “’I’m sorry what was your name again?” – Câu này phù hợp đối với cả tình huống thân mật cũng như tình huống trang trọng.
Ở Mỹ, việc nhắc tên mọi người trong hội thoại hơn một lần là chuyện bình thường, trong cả tình huống thông thường và trang trọng. Đó là một cách để thể hiện sự tôn trọng hay sự quan tâm tới người khác và giúp kết bạn. Nó cũng là một cách hay để ghi nhớ tên của ai đó.
Ví dụ nếu bạn đang nói chuyện với một người nào đó tên Ann, thay vì chỉ hỏi “What do you do for fun?” (Sở thích của bạn là gì?) Bạn có thể để tên của họ ở cuối câu “What do you do for fun, Ann?” (Sở thích của bạn là gì, Ann?)
Có thể bạn không muốn gọi tên của một ai đó quá nhiều vì nghe sẽ hơi kỳ lạ, nhưng đây cũng là cách để ghi nhớ tên và thực tế, mọi người đều thích người khác gọi tên mình.