Đại Kỷ Nguyên

Truyện ngắn song ngữ: Ba ước nguyện cuối cùng của Alexander Đại đế

Alexander Đại đế là một trong những vị tướng vĩ đại của lịch sử. Trước khi ra đi, ông đã cho gọi các sỹ quan và truyền đạt ba ý nguyện cuối cùng của mình. Mọi người xung quanh đều rất tò mò và ngạc nhiên về những yêu cầu kỳ lạ này. 

Alexander was a great king. On his way home from conquering many countries, he came down with an illness. At that moment, his captured territories, powerful army, sharp swords, and wealth all had no meaning to him. He realized that death would soon arrive and he would be unable to return to his homeland. He told his officers: “I will soon leave this world. I have three final wishes. You need to carry out what I tell you”. His generals, in tears, agreed.

Alexander là một vị vua vĩ đại. Trên đường khải hoàn sau khi chinh phạt nhiều nước, ông ngã bệnh. Vào thời khắc ấy, những vùng đất ông chiếm được, quân đội hùng mạnh, những thanh gươm bén, và sự giàu có không còn nghĩa lý gì với ông. Ông nhận ra rằng cái chết sắp sửa đến và ông sẽ không về kịp mảnh đất quê hương. Ông bảo các sỹ quan của mình: “Ta sắp sửa rời bỏ thế gian này. Ta có ba điều nguyện ước. Các ngươi cần phải thực hiện những gì ta bảo”. Các vị tướng tuân lệnh trong dòng nước mắt.

“My first wish is to have my physician bring my coffin home alone. After a gasping for air, Alexander continued: “My second wish is scatter the gold, silver, and gems from my treasure-house along the path to the tomb when you ship my coffin to the grave”. After wrapping in a woolen blanket and resting for a while, he said: “My final wish it to put my hands outside the coffin”. People surrounding him all were very curious, but no one dare to ask the reason. Alexander’s most favored general kissed his hand and asked: “My Majesty, we will follow your instruction. But can you tell us why you want us to do it this way?”

“Điều ước đầu tiên của ta là hãy bảo thầy thuốc của ta mang cái hòm rỗng của ta về một mình”. Sau khi cố hít thở một hơi, Alexander nói tiếp: “Ước nguyện thứ hai của ta là hãy rải vàng, bạc và châu báu trong kho tàng của ta trên suốt dọc đường đến nấm mồ khi các ngươi mang quan tài của ta ra nghĩa địa”. Sau khi quấn mình trong chiếc áo khoác và nghỉ một lúc, ông nói tiếp: “Ước muốn cuối cùng của ta là hãy đặt 2 bàn tay ta ra bên ngoài cỗ quan tài”. Mọi người xung quanh ông tất cả đều rất tò mò, nhưng không ai dám hỏi nguyên nhân. Vị sủng tướng của Alexander hôn bàn tay ông và hỏi: “Thưa đức Vua, chúng thần sẽ làm theo mệnh lệnh của Ngài. Nhưng Ngài có thể cho chúng thần biết tại sao Ngài lại muốn chúng thần làm như vậy hay không?”.

After taking a deep breath, Alexander said: “I want everyone to understand the three lessons I have learned.

Sau khi gắng thở một hơi dài, Alexander trả lời: “Ta muốn mọi người hiểu được ba bài học mà ta đã học được.

To let my physician carry my coffin alone is to let people realize that a physician cannot really cure people’s illness. Especially when they face death, the physicians are powerless. I hope people will learn to treasure their lives.

Để cho người thầy thuốc đưa cỗ quan tài về một mình là để người ta nhận ra rằng một vị thầy thuốc không thể nào thực sự chữa bệnh cho người ta. Nhất là khi đối diện với cái chết, thầy thuốc hoàn toàn bất lực. Ta hy vọng mọi người sẽ học được rằng phải trân quý cuộc sống của họ.

My second wish is to tell people not to be like me in pursuing wealth. I spent my whole life pursuing wealth, but I was wasting my time most of the time.

Mong ước thứ hai của ta là để nhắn nhủ mọi người rằng không nên giống như ta theo đuổi mộng giàu sang. Ta tiêu tốn cả đời chạy theo sự giàu có, nhưng ta sẽ lãng phí hầu hết thời gian của đời người.

Ảnh chụp từ youtube

My third wish to let people understand that I came to this world in empty hands and I will leave this world also in empty hands”. He closed his eyes after finished talking and stopped breathing.

Mong ước thứ ba của ta là để người đời hiểu rằng ta đến thế gian này với hai bàn tay trắng và ta sẽ rời bỏ thế gian này cũng với hai bàn tay trắng”, nói xong ông nhắm mắt lại và trút hơi thở cuối cùng.

***

Kỳ thực, ai sống ở thế gian này cũng đều như vị hoàng đế trong câu chuyện, khi sinh không mang đến cái gì và lúc mất đi cũng vậy. Nhiều người cứ mải theo đuổi danh, lợi, tình rồi cảm thấy thật mệt mỏi và bế tắc. Hãy biết yêu quý cuộc sống này, trân trọng từng phút giây để không có gì phải hối tiếc sau này.

Trúc Mai (Tổng hợp)

Exit mobile version