Phụ nữ với thiên chức làm vợ, làm mẹ luôn mang trên mình nhiều nỗi lo toan. Cuộc sống hiện đại dường như càng khiến chúng ta, những người phụ nữ bị cuốn vào vòng xoáy của thời gian và vô vàn nỗi bận tâm về cơm áo gạo tiền để rồi quên mất  ý nghĩa thực sự của cuộc sống là gì.

“Bertha thân mến,

Tôi đang đọc sách nhiều hơn và lau dọn ít lại. Ngồi trong sân và tận hưởng khung cảnh mà không cau có về đám cỏ dại trong vườn. Tôi dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, bạn bè và giảm bớt thời gian làm việc.

Dù là lúc nào đi nữa, cuộc sống cũng nên là một trải nghiệm để thưởng thức, chứ không phải để chịu đựng. Tôi đang cố nhận ra những khoảnh khắc này ngay bây giờ và trân trọng chúng.

Tôi đọc sách nhiều hơn và lau dọn ít lại. Ngồi trong sân và tận hưởng khung cảnh mà không cau có về đám cỏ dại trong vườn. (Ảnh minh họa: twitter.com)

Tôi sẽ không “để dành” thứ gì cả; sử dụng bộ đồ sứ và pha lê quý giá của mình cho mỗi sự kiện đặc biệt như đánh rơi mất một xu, khai thông bồn rửa chén, hoặc cây loa kèn đỏ ra hoa lần đầu.

Mặc một chiếc áo khoác đẹp ra chợ. Tôi tin là nếu mình trông có vẻ khá giả, tôi sẽ không tiếc khi trả 28,49 đô cho một giỏ đồ tạp hóa.

Tôi không để dành nước hoa cho các bữa tiệc đặc biệt nữa mà dùng nó ngay cả khi gặp các nhân viên trong cửa hàng máy tính và các giao dịch viên trong ngân hàng.

Ảnh minh họa: gettyimages.co.jp

“Ngày nào đó” và “hôm nào đó” đang dần biến mất khỏi từ điển của tôi. Nếu điều đó đáng xem, đáng nghe hoặc đáng làm, thì tôi muốn xem, nghe và làm điều đó ngay bây giờ.

Tôi không biết được người khác sẽ làm gì nếu họ biết rằng họ sẽ không còn sống vào ngày mai nữa. Tôi nghĩ họ sẽ gọi điện cho người nhà và vài người bạn thân. Họ có thể sẽ gọi cho vài người bạn cũ để làm lành và xin lỗi vì trước đây đã cãi vã. Hoặc biết đâu họ sẽ đi ăn tối ở một nhà hàng Trung Hoa hay ăn bất kì món yêu thích nào của họ. Tôi chỉ đoán thôi; làm sao mà biết hết được.

Nếu tôi biết thời gian của mình không còn nhiều, tôi có thể sẽ tức giận vì những điều nhỏ nhặt mà mình vẫn chưa làm. Tức giận vì đã không viết những lá thư mà mình vốn dự định viết vào một hôm nào đó. Tức giận và hối tiếc vì tôi đã không thường xuyên nói với ông xã và bố mẹ tôi rằng tôi thực sự yêu thương họ biết nhường nào.

Tôi đang cố hết sức để không trì hoãn, chờ đợi, hoặc để dành bất cứ điều gì mà có thể tạo thêm niềm vui và ánh sáng cho cuộc sống của mình.

Ảnh minh họa: masterfile.com

Và mỗi buổi sáng khi mở mắt ra, tôi tự nhủ rằng mọi thứ rất đặc biệt. Mỗi ngày, mỗi phút, mỗi hơi thở thật sự là một món quà đến từ Thiên Chúa.

Có lẽ cuộc sống của chúng ta đã trở thành một bài hát khác với những gì ta mong muốn. Nhưng chừng nào còn sống, chúng ta vẫn còn có thể nhảy múa mà”.

Đây là bức thư của một người phụ nữ 83 tuổi viết cho người bạn thân Bertha của mình. Bức thư có lẽ đã khiến nhiều người trong chúng ta không khỏi suy ngẫm về ý nghĩa nhân sinh của đời người.

Bức thư khiến chúng ta không khỏi suy ngẫm về ý nghĩa nhân sinh của đời người. (Ảnh: thoughtcatalog.com)

Nó khiến tôi chợt nhớ lại câu nói nổi tiếng của CEO tài ba Steve Jobs: “Hãy sống như hôm nay là ngày cuối đời”. Rõ ràng không ai trong chúng ta biết ngày nào sẽ là ngày cuối cùng của cuộc đời mình, vậy sẽ thế nào nếu ngày mai bạn không còn trên cõi đời này nữa?

Chỉ nghĩ đến thôi, cũng đã thấy có quá nhiều điều bạn muốn làm nhưng chưa thể thực hiện. Có lẽ, chỉ đến lúc này bạn mới suy nghĩ về điều gì thật sự có ý nghĩa và quan trọng trong cuộc sống mình. Và tôi cũng vậy.

Chỉ cần tôi sống thiện lương, tôi có thể trở về Thiên Đường. (Ảnh: magnoliabox.com và wukong.com)

Giống như tác giả của bức thư, nếu ngày hôm nay là ngày mai tôi phải ra đi, tôi muốn nở nụ cười với tất cả những người tôi gặp, muốn nói những lời yêu thương thay vì trách cứ, muốn lắng nghe với tấm lòng rộng mở thay vì phán xét. Tôi sẽ trân quý những người bên cạnh mình, sống với trái tim thiện lương và chân thật bởi tôi tin Thiên Đường luôn tồn tại, chỉ cần tôi là người lương thiện tôi có thể trở về nơi đó. Còn bạn, bạn sẽ làm gì?

Theo boreddaddy

Minh Vy