Một cuộc hôn nhân viên mãn và hạnh phúc không đến một cách ngẫu nhiên, mà là cả một quá trình xây dựng và vun đắp. Theo thời gian, đam mê thuở ban đầu không còn nữa, những va chạm và hiểu lầm khiến chúng ta cảm giác không đủ niềm tin vào tình yêu. Hãy cùng đọc câu chuyện dưới đây, có lẽ bạn sẽ tìm thấy cho riêng mình câu trả lời: hạnh phúc từ đâu đến?
Đó là ngày cưới của Jolie và Mike. Vào cuối buổi lễ, mẹ của Mike, Michelle đã tặng cho họ một món quà, đó là một chiếc hộp nhỏ, trong đó là một tin nhắn đầy ý nghĩa:
“Ngày hôm nay, mẹ đã nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc và nụ cười rạng rỡ mà hai con dành cho nhau. Mẹ mong các con mãi khắc ghi khoảnh khắc này. Đây là chiếc hộp ký ức, hãy ghi lại những kỷ niệm đẹp các con sẽ cùng nhau trải qua và lưu giữ chúng. Mẹ yêu các con.”
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Jolie và Mike đã cùng nhau ghi chép rất nhiều những kỷ niệm đẹp của họ trong những năm tháng cùng nhau chia ngọt sẻ bùi.
15/2/2010: Chúng tôi đã có một tuần trăng mật tuyệt vời.
20/3/2010: Jolie đã mang thai. Thật là tuyệt vời, chúng tôi chuẩn bị đón một thiên thần nhỏ đến với cuộc đời này.
30/6/2010: Ôi đặt tên cho công chúa nhỏ quả là một khó khăn. Có quá nhiều lựa chọn, và cuối cùng chúng tôi đã nghe theo mẹ Michelle. Cái tên Bella đẹp như chính ý nghĩa của nó vậy.
12/8/2010: Jolie bị đau bụng dữ dội và phải vào bệnh viện. Mike bị trừ lương vì nghỉ làm hơn một tuần. Ơn Chúa, hai mẹ con đã bình an vô sự.
3/12/2010: vẫn còn 2 tuần mới đến ngày sinh dự kiến nhưng Bella không thể đợi thêm nữa. Bố Mike hủy chuyến công tác, lái xe suốt đêm để kịp về bệnh viện đón con gái bé nhỏ chào đời. Con là niềm hạnh phúc lớn của bố mẹ. Cảm ơn con, Bella.
……
3/12/2011: Sinh nhật đầu tiên của con gái. Chúng tôi đã có một buổi tiệc thật tuyệt vời cùng cả gia đình.
……
23/5/2012: Mike được tăng lương và thăng chức làm quản lý.
24/6/2013: Món quà sinh nhật Mike dành cho Jolie là một chiếc bánh đã bị nướng cháy đen. Và chúng tôi đã cùng nhau ra ngoài ăn tối vì Mike đã nấu hỏng tất cả món ăn.
….
11/7/2014: Nhà bếp đã bị Jolie đảo lộn hết cả khi cô bắt đầu học làm các món Trung Hoa. Đó quả là một cơ hội tốt để mua sắm những món đồ mà chúng tôi đã dự tính.
….
Và những ký ức dần dần ít được lưu giữ lại, như bị lãng quên ở một nơi nào đó trong tâm hồn và trái tim của hai vợ chồng…
Mike thường trở về với vẻ mặt mệt mỏi sau một ngày dài ở công ty. Từ khi sinh Bella, Jolie quá bận rộn với việc chăm sóc con gái nên phải nghỉ làm ở công ty bất động sản, và nhận một công việc bán thời gian (part-time) tại nhà. Mike không còn hôn tạm biệt vợ mỗi sáng trước khi đi làm, anh về nhà muộn hơn, Jolie cũng trở nên cáu bẳn và khó chịu. Những bữa tối quây quần không còn nữa, hai người thậm chí còn không nhìn vào mắt nhau mỗi khi đối diện, những cuộc cãi vã thường xuyên hơn, và cuối cùng là sự im lặng kéo dài. Cuộc sống cứ thế tiếp diễn, những mâu thuẫn đẩy họ ra xa nhau…
Một ngày, Jolie gọi điện báo cho mẹ Michelle rằng họ sẽ ly hôn, rằng cô và anh không thể tiếp tục sống với nhau được nữa. Michelle ôn tồn nói:
“Hãy làm tất cả những gì các con muốn, nếu các con cảm thấy không còn hòa hợp nữa. Nhưng trước khi đưa ra quyết định, hãy xem lại hộp ký ức mà mẹ đã tặng cho các con.”
Jolie nhìn vào hộp ký ức đã bị bỏ quên trong góc tủ. Hơn một năm nay hai người không có kỷ niệm nào để ghi lại nữa, và họ cũng không nhớ đến sự tồn tại của nó. Cô mở ra xem, đọc lại từng mẩu giấy… những kỷ niệm ùa về… khiến cô rơi lệ. Cô và Mike đã từng rất hạnh phúc, anh luôn yêu thương và che chở cho cô, luôn ở bên cô. Và cô nhận ra rằng họ đã yêu nhau nhiều đến ngần nào…
Jolie để chiếc hộp ký ức trên bàn làm việc của chồng, lặng lẽ sang phòng Bella và ru con gái ngủ. Nhìn cô bé mỉm cười chìm vào giấc mộng, Jolie cảm thấy lòng bình an đến lạ. Cô không còn cảm giác trách móc Mike khi anh về muộn nữa, anh đã làm việc rất vất vả để chi trả cho những hóa đơn và tiết kiệm tiền để đảm bảo con gái của họ sẽ được học ở ngôi trường uy tín nhất. Và điều cô nên làm là cùng anh chia sẻ những gánh nặng, mỉm cười với anh mỗi khi anh trở về nhà, thay vì than vãn và cáu gắt. Những giọt nước mắt hối hận lăn dài, cô cố nén tiếng khóc để Bella không bị tỉnh giấc.
Tiếng cửa mở, Jolie nghe rõ tiếng bước chân của Mike ngoài phòng khách. Cô gạt nước mắt, quay sang ôm con gái và nhắm mắt. Mike vào phòng, vội vàng thay đồ rồi mở máy tính làm việc tiếp, anh cần phải xử lý cho xong báo cáo trong đêm nay, nếu không ngày mai ông Sếp sẽ làm um lên cả công ty. Anh bất giác nhìn thấy chiếc hộp ký ức mà đã lâu anh không nhớ đế ở ngay trên bàn làm việc.
Mike mở ra đọc… mắt anh nhòe đi, không còn nhìn rõ chữ nữa… người vợ mà anh đã hứa sẽ chăm sóc và yêu thương cả đời, đã bao lâu rồi anh không dành cho cô một cái ôm, không phụ cô rửa chén, không đưa cô đi xem phim, đã rất lâu… anh không dành cho cô một nụ cười.
Anh nhẹ nhàng sang phòng bên, hai mẹ con Jolie đang ngủ say.
Anh đã làm gì vậy? Anh lẽ nào không có thời gian cho hai người phụ nữ quan trong nhất trong cuộc đời mình?
Anh nhìn thật lâu nụ cười chúm chím của con gái, hẳn nó đang có một giấc mơ rất đẹp, và anh quay sang nhìn người vợ yêu dấu… Cô gái xinh đẹp ngày nào mà anh và biết bao chàng trai theo đuổi giờ đã lấm tấm nếp nhăn nơi khóe mắt, lốm đốm những vết đồi mồi trên gò má. Cô đã rất vất vả vun đắp cho tổ ấm này, còn anh thì không dành cho cô sự quan tâm. Sống mũi anh cay cay, anh hôn lên trán vợ và con gái rồi vội vã về phòng trước khi những giọt nước mắt trào ra.
Jolie mở mắt và mỉm cười, cô biết hạnh phúc đã trở lại với họ…
Sáng hôm sau, Mike thức dậy từ rất sớm và chuẩn bị bữa sáng rồi vào phòng gọi hai mẹ con như họ chưa hề xảy ra chuyện gì. Jolie mỉm cười với chồng, còn Bella thì tíu tít cười nói suốt cả sáng, cô bé cứ quấn quýt lấy bố mãi không chịu rời, và Mike phải đến công ty trễ hơn mọi ngày 15 phút. Thật ngạc nhiên, ngày hôm nay, ông Sếp khó tính của anh cũng không la rầy gì cả, dù bài báo cáo anh vẫn còn chưa làm xong. Cả ngày hôm đó, nụ cười không khi nào tắt trên môi anh. Anh chỉ háo hức thật nhanh, thật nhanh để trở về ngôi nhà nhỏ…
Jolie vào phòng làm việc của Mike, cô thấy một tin nhắn đã thêm vào hộp ký ức của họ.
18/5/2016: Tình cờ anh nhìn thấy chiếc hộp này, đã lâu rồi chúng ta không còn lưu giữ một ký ức hạnh phúc nào bên nhau nữa. Em biết không, khi nhìn thấy mảnh giấy cũ nhàu ngày chúng ta kết hôn, anh đã khóc. Lời nói đó cứ văng vẳng trong đầu anh, “Mike và Jolie sẽ sống với nhau tới đầu bạc răng long, dù có chuyện gì xảy ra. Mỗi ngày được bên nhau đều là ngày tuyệt vời nhất”. Anh nhận ra anh đã hạnh phúc như thế nào khi ở bên cạnh em. Cảm ơn em, Jolie. Anh yêu em.
Những giọt nước mắt xúc động, vui mừng lăn dài trên má Jolie. Cô nghẹn ngào gửi thêm một tin nhắn vào chiếc hộp nhỏ:
18/5/2016: Cảm ơn Chúa đã đưa chúng ta đến với nhau. Em yêu anh, Mike.
Hôn nhân vốn không phải là một cuộc dạo chơi trong công viên, càng không phải là một bức tranh màu hồng phẳng lặng, đó là một giao ước thiêng liêng của hai trái tim đồng điệu, và nó cần được vun đắp bằng yêu thương, trách nhiệm, sự cảm thông và chia sẻ. Hôn nhân không phải là con đường trải đầy hoa hồng như thuở mới yêu nhưng đó là một hành trình mới đi tìm hạnh phúc thực sự của hai con người.
Xây dựng một hôn nhân bền vững không cần đến những hành động lãng mạn, càng không cần đến những lời lẽ hoa mỹ, chỉ cần một trái tim chân thành luôn lắng nghe, và những quan tâm nhỏ bé rất đời thường. Chỉ cần đơn giản vậy thôi, cũng đủ để hai người luôn cảm thấy ấm áp khi bên nhau…
Hãy để hộp ký ức của bạn luôn đầy ắp những yêu thương và kỷ niệm đẹp, đừng bao giờ đánh mất những điều thiêng liêng giản dị trong đời…
Linh An
Xem thêm:
- Câu trả lời của vị thiền sư về tình yêu, hôn nhân, hạnh phúc khiến chàng trai bừng tỉnh
- Bộ tranh thế giới tình yêu dạy chúng ta sống yêu thương từ những việc nhỏ nhất
- 600 cảnh sát Mexico học Pháp Luân Công để “kiên nhẫn và điềm tĩnh hơn suốt cả ngày”