Liệu có tồn tại sự sống sau khi chết, và phải chăng thực chất của sự bất tử nằm bên trong một linh hồn dưới dạng thức ‘nguyên tử’?
Nói một cách nghiêm túc, cơ thể con người đều “chết” sau mỗi thập kỷ. Bởi vì mỗi tế bào sẽ nhân đôi, biến mất, và được thay thế bằng các tế bào mới với một tần suất nhất định, phụ thuộc vào loại tế bào đó (tế bào cơ, tế bào kết nối các mô, tế bào nội tạng, tế bào thần kinh…). Tuy rằng các tế bào nguyên gốc vốn tạo thành khuôn mặt, xương, hay máu của chúng ta đã biến mất trong nhiều giờ, nhiều ngày hay nhiều năm (được thay thế bằng các tế bào mới), nhưng cơ thể chúng ta vẫn luôn tái sinh (sản sinh tế bào mới) mà vẫn duy trì được một ý thức như trước.
Vậy ý thức trú ngụ ở nơi đâu? Phải chăng nó không bị tác động bởi chu kỳ sinh tử của cơ thể vật chất? Sự sống là gì? Và điều gì quyết định cái chết?
Câu trả lời cho những dạng câu hỏi này thường được tìm thấy đâu đó trên ranh giới giữa khoa học và triết học. Tuy nhiên, để tiến hành các chuyến thám hiểm ngoài không gian tìm kiếm sự sống trong tương lai, cộng đồng khoa học cần trả lời các câu hỏi quan trọng này về thời điểm sự sống bắt đầu, kết thúc, và nơi sự sống trú ngụ…
Sự bất tử của nguyên tử
Theo ngành sinh học hiện đại, việc học tập bao gồm một loạt các kích thích môi trường và thiết lập sự phân nhánh hình cây xuyên suốt vòng đời của một sinh vật; việc học tập sẽ phát triển một cái gọi là “lưu trữ thông tin thần kinh”.
Loại lưu trữ này là khá nhanh, nhưng nó không hiệu quả bằng thông tin gen. Một gói thông tin gen sẽ ngay lập tức được chuyển tiếp từ thế hệ này sang thế hệ khác mà không cần quá trình học tập nhàm chán ở trung gian.
Nói cách khác, đặc điểm của cơ thể chúng ta tồn tại trong những đứa con dưới dạng gen. Màu tóc, hình dáng cơ thể, huyết tương, hay một thiết lập đặc thù sẽ được bảo quản trong các gói thông tin gen và có thể di truyền qua nhiều thế hệ.
Cái gói thông tin gen vừa đề cập đến có phải là bất tử không? Câu trả lời là không. Khi các giao tử (tinh trùng ở nam và trứng ở nữ) kết hợp với nhau trước quá trình thụ thai, một lượng lớn các gen sẽ bị mất trong quá trình hình thành hợp tử. Các đặc điểm sẽ được truyền sang thế hệ sau, nhưng các đặc tính cá nhân sẽ mất đi khi chết.
Tuy các tế bào chết đi khá nhanh chóng, các nguyên tử lại gần như là bất tử.
Tuy vậy, một số nhà khoa học đã xác nhận được rằng tâm trí và cơ thể sẽ đi theo các con đường riêng rẽ sau khi chu kỳ sự sống kết thúc. Theo tiến sĩ Rene Severijnen và Ger Bongaerts—2 nhà nghiên cứu tại trung tâm y tế thuộc trường Đại học Radboud ở Hà Lan, sự sống đồng thời tồn tại ở các tầng các khau. Họ cho rằng tuy các tế bào chết đi khá nhanh chóng, các nguyên tử lại gần như là bất tử.
Theo TS Bongaerts, sự tử vong của một nguyên tử đồng nghĩa với sự chuyển đổi vật chất thành năng lượng—cũng tương tự như khi phát nổ bom nguyên tử. Điều này nói lên rằng, trong khi cơ thể đang phân hủy tại nhà xác (phân hủy ở tầng tế bào), các nhân nguyên tử sẽ không thoái hóa. Nếu không thì sau khi chết, mỗi người sẽ đều là một quả bom nguyên tử nổ chậm.
Nếu hoạt động của nguyên tử không kết thúc sau khi chết, vậy điều gì sẽ xảy ra với những nguyên tử này khi một người qua đời?
Trong tín ngưỡng của những nền văn hóa phương Đông thời cổ đại, họ nói rằng con người có nhiều cơ thể tồn tại ở nhiều trường không gian khác nhau. Theo cách hiểu này, chúng ta có thể thấy rằng khi cơ thể trong nhà xác đang phân hủy, tầng tế bào cũng đang phân rã (cơ thể vật chất). Tuy nhiên cùng lúc đó, các nguyên tử cực nhỏ bên trong những tế bào này, tồn tại ở một trường không gian không bị ảnh hưởng bởi sự phân hủy đó, sẽ vẫn bảo trì kết cấu vật chất như lúc ban đầu.
Như vậy, những “cơ thể” được tạo thành từ các phần tử nhỏ hơn tế bào, vốn không trải qua quá trình phân rã mà chúng ta chứng kiến trong nhà xác, rất có thể chính là linh hồn, tâm trí, hay ý thức con người mà chúng ta có thể cảm nhận được qua trực giác nhưng vẫn chưa thể xác định bằng trình độ khoa học hiện nay.
Sự hiện hữu của chúng nói lên rằng ngay cả sau khi cơ thể chết đi, sự sống có thể vẫn chưa kết thúc. Theo nhận định của Tiến sĩ Severijnen, sự chấm dứt các hoạt động sinh trưởng và trao đổi chất vào thời điểm tử vong chỉ là một mặt của đồng tiền.
Sự sống vi mô
Theo một số nhà khoa học, các nguyên tử có thể ghi nhớ mỗi cảm xúc, mỗi cảm giác, mỗi từng trải nghiệm chi li của chủ thể. Mặc dù ý tưởng về các nguyên tử có khả năng lưu trữ ký ức nghe có vẻ xa vời, nhưng việc phát hiện trí thông minh ở mức độ vi mô đã mở ra cánh cửa cho các cuộc tranh luận mới về nguồn gốc của sự sống.
Trong nhiều năm, khoa học tin rằng các tế bào không có tính độc lập; người ta cho rằng chúng chỉ hoạt động theo nhóm như một sợi vải trong một tấm vải. Tuy nhiên, nghiên cứu gần đây của Giáo sư Brian Ford, nhà sinh học và chủ tịch Hội Ứng dụng Nghiên cứu thuộc trường Đại học Cambridge, đã cho thấy điều ngược lại.
Công trình của ông cho thấy các tế bào đơn lẻ trên thực tế là các thực thể hoàn thiện, với trí tuệ, có khả năng giao tiếp và chia sẻ thông tin. Theo quan điểm của ông, tế bào đơn lẻ là một cơ thể hoàn thiện có khả năng đưa ra quyết định.
Vậy hãy thử nghĩ xem, nếu dung lượng lưu trữ của một tế bào – theo nghiên cứu mới này, được chuyển tiếp vào các cấu trúc nguyên tử nhỏ và tinh tế hơn, thì rất có thể đó chính là một trạng thái lưu trữ của ý thức hay “linh hồn” tiếp tục tồn tại sau khi chết.
Tác giả: Leonardo Vintini, Đại Kỷ Nguyên tiếng Anh
Quý Khải biên dịch
Xem thêm: