Khi mặt trăng tròn nhuốm sắc hồng chầm chậm nhô lên giữa bầu trời đêm, ánh trăng bàng bạc tỏa xuống thấm đẫm vòng tròn đá Avebury, tạo ra những cái bóng mờ sau các tảng cự thạch khổng lồ. Trời đêm đầy sương và sương mù, và bầu không khí tràn ngập một sự kì vọng nào đó. Đột nhiên, một bóng hình ma quỷ chậm rãi bước ra từ đằng sau một tảng đá khổng lồ ở vòng tròn trung tâm, đầu ông ta để lộ những đường nét đáng sợ của loài sói. Đám đông tụ họp trên bờ lớn của vòng tròn đá đang cố gắng hít lấy từng hơi thở nặng nề.
Tiếng trống nổi lên theo nhịp, thầy phù thủy di chuyển từng bước nhẹ nhàng từ tảng đá này đến tảng đá khác theo điệu múa vòng tròn, chân ông khuấy đảo những giọt sương bám trên những lá cỏ dài. Đám đông cũng hòa cùng giai điệu, dần trở nên tự tin hơn và tăng dần nhịp lên, nhanh hơn và nhanh hơn nữa, và rồi, bất chợt – ông ta ngừng lại. Thầy phù thủy lôi ra khỏi túi đeo lưng một quả tìm bò … còn tươi, đang rỉ máu, vẫn đủ ấm nóng để tỏa làn hơi nhiệt vào màn đêm lạnh. Thầy phù thủy chầm chậm giơ quả tim lên cao, máu nhỏ xuống mặt nạ của ông và phát ra một tiếng thét dài thê lương đến tận khung trời – Aaaarrowwww!
Ảo tưởng?
Đoạn văn mô tả bên trên có thể khá quen thuộc trong những tài liệu tuyên truyền phổ biến về xã hội thời kỳ Đồ Đá ở Tây Bắc Châu Âu. Nhưng tại sao chúng ta lại cảm thấy thoải mái với cách miêu tả xã hội nguyên thủy sinh sống gần vòng tròn đá Avebury và Stonehenge như vậy? Phải chăng những nghi thức phù thủy tưởng tượng đó quá đỗi xa vời đối với nền văn hóa hiện đại, đến nỗi chúng ta tách giai đoạn này ra, và xếp nó vào một thời quá khứ chậm tiến không có liên hệ gì với cuộc sống hiện đại? Tuy nhiên, hiểu biết định kiến của chúng ta về cuộc sống thời Đồ Đá là hoàn toàn sai lầm. Và bài viết này sẽ chứng minh cho bạn thấy.
Nhưng nếu hiểu biết cơ bản của chúng ta về cuộc sống thời Đồ Đá là sai lầm, vậy chúng ta phải vẽ nên một bức tranh khác như thế nào? Con người cổ đại biết được bao nhiêu về thế giới xung quanh? Hệ thống giáo dục của họ phức tạp đến mức độ nào? Đây là những câu hỏi chúng ta sẽ cố gắng giải thích trong bài viết ngắn này, và câu trả lời từ quá trình này sẽ vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng rất khó bác bỏ.
Xuất phát điểm ở đây là những vòng tròn đá. Giống như kim tự tháp Ai Cập, đã có rất nhiều ý tưởng khác nhau về những công trình cự thạch tuyệt vời này. Tại sao con người cổ đại lại dành nhiều thời gian và công sức để xây dựng chúng? Và nếu chúng có vai trò quan trọng, (mà chắc chắn là có), thì chức năng của chúng là gì? Chúng ta không thể trốn tránh những câu hỏi này bằng cách kể những cảnh tượng phù thủy như được miêu tả bên trên. Thực sự, đây sẽ là một sự lảng tránh.
Nếu con người cổ đại biết tại sao những công trình này được xây dựng, vậy tại sao chúng ta không thể?
Có lẽ là do chúng ta chưa có một cái khung nhận thức đúng đắn. Chúng ta đang cố diễn giải những cấu trúc này theo nhận thức của bản thân; cố giải phương trình của họ với cái khung nhân thức cố định của xã hội, lịch sử và tôn giáo. Sai lầm lớn nhất trong phương pháp này là giả định lộ liễu rằng chúng ta biêt nhiều hơn cổ nhân – rằng họ chắc hẳn đã sống trong một thời kỳ man rợ và thiếu tri thức. Nhưng có lẽ chúng ta đã lầm. Có lẽ hiểu biết định kiến của chúng ta về lịch sử là dựa trên các diễn giải sai lệch. Có lẽ quan điểm của chúng ta về khả năng ưu việt giáo dục và công nghệ hiện đại là không đúng.
Sẽ ra sao nếu rất lâu trước đây, một nền văn minh tri thức cao đã biết đến hầu hết khoa học và thiên văn học hiện đại; chính họ đã thiết kế và xây dựng các công trình vĩ đại ở cả Wessex và Ai Cập. Đây có thể là một đề xuất rất khác thường, nhưng hãy cùng xem xét chúng và xem chuyện gì sẽ xảy ra. Câu hỏi sẽ trở thành: một nền văn minh công nghệ cao muốn nhắn nhủ điều gì qua công trình cự thạch hùng vĩ như vậy?
Ảnh mặt bằng vòng tròn đá Avebury. Hãy chú ý đến hai vòng tròn nhỏ hơn bên trong vòng tròn lớn Avebury.
Vòng tròn đá Avebury
Chúng ta hãy cùng xem xét một vài điểm nổi bật của vòng tròn đá Avebury, và xem xem chúng ta có thể tìm ra chức năng và ý nghĩa thực sự của nó hay không. Ở bán cầu trên của vòng tròn lớn có một vòng tròn nhỏ, và ở trung tâm của nó là 3 khối đá lớn được dựng đứng. Nếu không tính đến đài kỷ niệm ở vòng tròn phía nam, thì đây chính là những tảng đá lớn nhất ở di chỉ Avebury, và người ta cho rằng chúng hẳn phải có một vai trò quan trọng nào đó. Ba tảng đá này cũng rất khác với những tảng đá khác trong khu vực: chúng dẹp, có hình chữ nhật và được đặt trên mặt đất thành hình chữ nhật, chứ không phải hình thoi. Chúng có kích thước 5 x 4 m mỗi tảng và được đặt thành một hình cung, nên chúng được gọi là Cove (Khung tò vò).
Ba khối đá tạo nên Khung tò vò trong vòng tròn nhỏ của Vòng tròn đá Avebury. Năm 1828, một khối đá trong đó bị cho nổ bằng thuốc súng do nó chắn giữa lối cổng vào, nên hiện nay chỉ còn 2 khối đá. (Ảnh: avebury-web.co.uk)
Rất nhiều người đã nhìn nhận những khối đá này là một mộ đá – thông thường bao gồm ba tảng đá đứng thẳng và một tảng đá nắp đậy khổng lồ đặt bên trên. Nhưng đây không phải là một mộ đá thông thường: cách đặt các tảng đá thấp là không thông dụng, và không có bằng chứng cho thấy đã từng có một tảng đá nắp.
Mộ đá Paulnabrone ở The Burren, hạt Clare, Ireland. (Ảnh: Wikimedia)
Thực ra, vòng cung này có một chức năng hoàn toàn khác biệt. Nó bao gồm ba tảng đá tạo thành hình móng ngựa với đầu mở hướng về phía đông bắc, một hình móng ngựa rào kín bên trong một vòng tròn đá.
Cách miêu tả này nghe có quen thuộc không? Liệu ‘Khung tò vò’ có phải là một phiên bản thu nhỏ của tạo hình trung tâm trên di chỉ Stonehenge hay không? Ở Stonehenge chúng ta có Trilithon, các cặp đá đứng tạo nên hình dạng móng ngựa ở trung tâm của vòng tròn đá sa thạch; cặp đôi đá đứng lớn nhất trong di chỉ, bố cục móng ngựa cũng chỉ về hướng đông bắc. Chẳng phải đây chính xác là những gì chúng ta nhìn thấy trong vòng tròn phía bắc ở Avebury, một phiên bản thu nhỏ của Stonehenge?
Bố cục móng ngựa ở vòng tròn đá Avebury – Bố cục móng ngựa ở vòng tròn đá Stonehenge
Sự tương đồng trong thiết kế giữa móng ngựa của vòng tròn đá Avebury và Stonehenge dường như khá rõ ràng, và hai công trình cự thạch này nằm khá gần nhau trên đồng bằng Marlborough. Nhưng phải chăng sự tương xứng này đã thật sự được lên kế hoạch trước? Nếu như vậy, thì vòng tròn đá Avebury chứa một mô hình thu nhỏ của vòng tròn Stonehenge, hoặc thậm chí có lẽ cả một mô hình hay bản đồ của Stonehenge.
Khái niệm bản đồ có lẽ hơi kì lạ khi đặt trong một di chỉ thời Đồ Đá, nên để tiếp tục cuộc khám phá, chúng ta phải cố gắng gạt sang một bên những kiến thức “nguyên thủy” hay “tiền sử” mà ta đã biết về di chỉ này. Những người thợ thời cổ đại này là những người nam và nữ giống như chúng ta. Nền giáo dục của họ có thể có đôi chút khác biệt, nhưng giới trí thức của họ có lẽ cũng không hề thua kém chúng ta. Hãy nghĩ rằng họ có cùng ý tưởng, và có lẽ cùng kiến thức về thế giới như chúng ta. Rất nhiều người có thể sẽ phản đối một tuyên bố táo bạo thế này, nhưng cũng vì thế mà vòng tròn đá Avebury chưa được nhìn nhận đúng đắn trong một thời gian lâu dài như vậy. Chúng ta cần một tâm trí cởi mở để nhìn thấy bản chất thật sự của Avebury.
Một trong những khối đá sa thạch hình thoi tại Avebury.
Thiên đường trên Trái đất
Đã đến lúc tiết lộ một trong những bằng chứng đáng kinh ngạc trong quyển sách “Thoth, Kiến trúc sư của vũ trụ”. Avebury – một trong những bí ẩn chủ chốt trong lịch sử Anh Quốc – chính là một công trình mô phỏng Trái đất, một bản mô phỏng khá tốt!
Giả thuyết trên nghe có vẻ phi lý. Chúng ta đang đề cập đến những con người tiền sử vào thời Đồ Đá ở đây, vậy làm thế nào con người thời kỳ Đồ Đá lại có thể biết được hình dạng và độ nghiêng của trục Trái đất? Đây chính là điểm mà các giáo điều định kiến và các tuyên truyền phổ cập sẽ chặn đứng dòng suy luận của chúng ta. Chúng ta phải giữ một tư duy cởi mở, nếu không giả thuyết mới mẻ và cách mạng này sẽ không thể hướng đến kết luận cuối cùng. Hãy cùng xem xét một số bằng chứng ủng hộ giả thuyết này, và có rất nhiều bằng chứng như vậy:
1. Hãy để ý trục đường đông tây cắt xuyên qua vòng tròn Avebury, vì đây có thể được coi là đường xích đạo của Trái đất Avebury.
2. Hãy để ý rằng vòng tròn đá Avebury nghiêng một chút sang bên trái, tạo một góc 23° so với hướng bắc. Đây không phải là kết quả của việc định hướng thiếu chính xác. Vì đường thẳng nối tâm của hai đường tròn ở bên trong cũng có góc nghiêng tương đối chính xác như vậy, nên công trình này chắc chắn đã được thiết kế như vậy. Tuy nhiên, nếu chúng ta dám nhìn nhận giả thuyết đầy tranh cãi vừa nêu trên, chúng ta sẽ để ý thấy độ nghiêng trục quay hiện tại của Trái đất (so với trục thẳng đứng) là vào khoảng 23,4°.
3. Để ý rằng vòng tròn đá không phải là hình tròn hoàn hảo. Trước đây người ta thường cho rằng đây là do con người cổ đại không biết cách tạo một hình tròn hoàn hảo; nhưng có rất nhiều ví dụ về các vòng tròn đá hoàn hảo ở Anh, bao gồm di chỉ vòng tròn đá Stonehenge và các vòng tròn nhỏ hơn ở Avebury. Tuy nhiên, hiện nay chúng ta đã có một lý do hoàn toàn hợp lý để giải thích tại sao di chỉ Avebury không được thiết kế theo hình tròn, đó là vì Trái đất tự nó không phải là một khối cầu hoàn hảo. Khi quay, Trái đất sẽ phình ra ở xích đạo (và hẹp hơn ở hai cực, giống một quả bí ngô), và đây chính là điều chúng ta phát hiện ở di chỉ Avebury; Chiều đông-tây của vòng tròn đá dài hơn chiều nam-bắc, cũng giống như trên Trái đất trên thực tế.
4. Chúng ta đã nhận dạng được Khung tò vò ở vòng tròn nhỏ phía bắc Avebury là một mô phỏng của vòng tròn đá Stonehenge, nhưng tại sao nó lại lại được đặt ở đó? Câu trả lời hiện giờ đã trở nên rõ ràng, đó là vì Stonehenge nằm ở Bắc bán cầu, cả trên Trái đất thật và trên Trái đất Avebury. Cái chúng ta có ở đây là một bức tranh cự thạch của Trái đất, lơ lửng trong không gian, một bức tranh với Stonehenge được đánh dấu rõ nét để tất cả chúng ta có thể nhìn thấy.
Mô phỏng vòng tròn đá Stonehenge ở Avebury – Vòng tròn đá Stonehenge thật trên Trái đất
Đây chắc chắn là một giả thuyết gây chấn động, một giả thuyết có thể làm đảo lộn tất cả những quan niệm định kiến trước đây, không chỉ về vòng tròn đá Avebury mà còn về lịch sử nhân loại. Trong quan niệm của chúng ta, đây chỉ là những con người thời Đồ Đá chỉ biết săn bắn hái lượm, những người vừa mới thoát thai từ lối sống rừng rậm, bắt đầu công việc trồng trọt và sống trong những túp lều nguyên thủy làm từ cây cối và bùn. Thật khó tưởng tượng những con người nguyên thủy này lại có đủ công nghệ và cơ cấu tổ chức cần thiết để kéo các khối đá khổng lồ vào bên trong những vòng tròn đá chi tiết và kỹ thuật cao như vậy, cũng giống như Stonehenge. Ở đây, họ không chỉ làm được điều đó, mà họ còn vẽ ra bức tranh về Trái đất có độ chính xác cao như khi chúng ta quan sát từ không gian.
Những tiết lộ như thế này có thể là không dễ chấp nhận trong tâm trí chúng ta, nên bạn hãy nghĩ về nó một lúc để cho khái niệm này đọng lại và trở nên bình thường hơn. Tuy nhiên, đây sẽ vẫn chỉ là một giả thuyết đáng kinh ngạc nếu không có một điểm nữa góp phần củng cố nó.
Bức tranh hoàn thiện
Avebury thật sự là công trình mô phỏng Trái đất lơ lửng trong không gian, bằng chứng cho nhận định này nằm trong vòng tròn phía nam của Avebury – vòng tròn nhỏ với tạo hình trăng lưỡi liềm ở bên trong. Trong cuốn sách ‘Thoth, Kiến trúc sư của vũ trụ’, tác giả đã giải thích rõ rằng những khối đá tạo hình trăng lưỡi liềm này chính là quần đảo South Sandwich ở phía nam Đại Tây Dương. Không chỉ vậy, vĩ tuyến của vòng tròn đá Stonehenge và vĩ tuyến của quần đảo hình trăng lưỡi liềm này cũng được đánh dấu chính xác trên vòng tròn Avebury, bởi số lượng chính xác các khối đá được sử dụng.
Chờ một chút. Vậy chúng ta đang nói rằng con người thời Đồ Đá không chỉ có thể hiểu và phác họa đường nét của Trái đất, mà cũng có thể đo đạc các đường vĩ tuyến trên Trái đất sao? Chắc chắn điều đó là không thể. Họ đã sử dụng loại phương tiện nào để đo lường cơ chứ?
Tuy rằng vẫn chúng ta vẫn chưa biết dụng cụ đo lường nào đã được sử dụng để tạo ra vòng tròn đá Avebury, nhưng có thể chứng minh được trên thực tế việc con người cổ đại có thể đo lường những đường vĩ tuyến. Trong cuốn sách, tác giả đã chứng minh rằng số nguyên tố 7 là con số thần thánh do có mối quan hệ gần gũi với con số xấp xỉ với số π (Pi) là 22/7, và rằng hai con số 7 và 22 đã được sử dụng nhiều lần trong những di chỉ thần thánh. Tuy nhiên, nếu đường tròn đầy đủ 360° của địa cầu chúng ta được chia làm bảy phần, kết quả sẽ là 51.42857143. Hay nếu chúng ta quy đổi con số chính xác đó ra độ, phút và giây chúng ta sẽ có 51° 25ʹ 43ʺ.
Tuy nhiên:
Vĩ tuyến 51° 25ʹ 43ʺ nằm ở ngay trung tâm của vòng tròn đá Avebury.
Bạn có thể xác nhận nó ngay bây giờ với phần mềm Google Maps. Đầu tiên, hãy chọn chế độ vệ tinh (thay vì chế độ bản đồ) để có thể xem trực tiếp quang cảnh di chỉ này. Trong bảng tìm kiếm, điền vĩ độ (N 51.42857143) kinh độ phù hợp ngay bên cạnh (W 1.8541980).
Hãy để ý xem dấu đỏ chỉ ở đâu, nó ở ngay trung tâm vòng tròn đá Avebury. Xác suất xảy ra khả năng này là khoảng một phần triệu. Cá nhân tôi tin rằng kinh độ chính xác như vậy đã được những kiến trúc sư cổ đại chọn lựa có chủ đích, từ đó cho thấy hệ thống đo lường 360° đã được nhận thức rõ ràng vào thời kỳ đó, và chắc chắn họ cũng nhận thức được về hình dạng khối cầu của Trái Đất.
Và nếu con người thời Đồ Đá biết về hình dạng thực của Trái đất, họ sẽ có thể dễ dàng nhấn mạnh và bảo tồn kiến thức này bằng cách tạo nên một vòng tròn đá có hình dạng Trái đất.
Bằng chứng cách mạng này đã đưa ra một cái nhìn hoàn toàn mới về khả năng của con người thời cổ đại, cũng như trình độ khoa học công nghệ mà họ sở hữu.
Tác giả: Ralph Ellis, Ancient Origins
Đăng tải với sự cho phép. Đọc bản gốc ở đây.
Quý Khải biên dịch.
Xem thêm: