Nhân sinh cảm ngộ
Thơ: Ai trồng ‘chân thiện nhẫn’, phúc lành vạn kiếp theo!
Nơi cõi trần giả tạm Người muốn mong vĩnh hằng? Nào khác chi mê sảng Khùa đáy nước mò trăng! Trần gian toàn là khổ Duy điều này thực thôi Nếm đắng cay mà tỉnh Đây mới là..vị đời! Ta vì sao mà sống? Vì sao mà sinh ra? Vì sao mà tồn tại? Hiểu... sẽ tìm đường về! Cùng sinh trong ...
Thơ: Kiếp người chỉ là cõi tạm, nhưng mấy ai thấu hiểu?
Bao nhiêu yêu thương là bong bóng Nhân duyên trần thế ai biết chăng? Đời người giống như là quán trọ Tá túc vài hôm phút chạnh lòng Gió lạnh, màn đêm, tiếng dế kêu Một mình lặng lẽ trong đêm thâu Cô đơn nặng gánh người tu sĩ Sóng vỗ trường giang mấy kiếp sầu Thời gian ...
Thơ: Cuộc đời như là một giấc mộng, người đến, người đi chút duyên nồng
Trong gió ta nghe tiếng thở dài Chuyện đời thật lắm nỗi bi ai Hai chữ tình đời sao lặng lẽ Mãi ràng buộc nhau nơi kiếp người Cuộc đời của ta như giấc mộng Người đến, người đi, chút duyên nồng Đêm đông lạnh giá, ngồi ngẫm nghĩ Nhớ về cố hương mà bâng khuâng Cành cây ...
Vẫn biết rằng đời này là cõi tạm, sao bao dung chẳng nổi bản thân mình?
Vẫn biết rằng đời này là cõi tạm Sao bao dung chẳng nổi bản thân mình Ôm oán hận cho tâm này chật chội Chuyện cũ rồi buông bỏ nhẹ bàn chân. Thương kiếp người sao trật trầy gian khổ Lo miếng cơm, manh áo kiếm nụ cười Tranh với đấu cứ xoay vòng ngày tháng Khiến ...
Thơ: Trong giấc mơ cuối cùng ta đã buông tất cả, thấy mình trẻ lại, mãi mãi trẻ lên ba…
Có lúc muốn được như đứa trẻ lên ba, Ngọng nghịu nói những điều vừa tập nói. Líu lo ca , nhìn chim hót trên cành... Có lúc muốn như trẻ lên mười, Thả diều, bắt bướm, cười nhẻm tấm bùn da. Cưỡi lưng trâu, mà mơ chuyện hải hà, Ngắm trăng chìm đáy nước sâu, Không nỡ ...
Lặng nhìn thế gian: trần thế đâu phải là chốn ở!
Đường về Phật quốc xa xôi quá Thuyền nan còn chở nặng nhân tâm Mây trắng ngàn năm, cò bay lả Lặng nhìn nhân thế, phút trầm ngâm Đời người trôi theo dòng nước lũ Mê đắm tình danh mãi chẳng ra Ai người còn biết rằng quê cũ Ở chốn trời xa mới là nhà? Tiếng mõ ...
Chìm trong dâu bể cuộc đời, ý nghĩa kiếp nhân sinh mấy ai thấu hiểu?
Cớ gì ôm hết nặng lòng Mấy mươi năm đã long đong nợ trần Nghiệp đời bao bọc toàn thân Bước chân mỗi mỗi vạn phần lao đao Sao hờn đất thấp trời cao Tự mình .. mình nợ lẽ nào phủi tay Buồn ơi đừng ghé qua đây Khổ đau tạm biệt đời này sẽ tu Chìm ...
Một người có tiền đồ hay không, nhìn vào điểm này là biết rõ
Tiền đồ, sự nghiệp và hoàn cảnh tương lai của một người là có thể nhìn ra được. Vậy làm thế nào để xem xét tiền đồ tương lai của một người đây?
Quán trọ trần gian: Giờ còn lưu luyến mãi, nhớ nhung tận kiếp nào?
Lưu lạc trần gian, đến khi nào? Nụ cười nhân thế ấy là đao Chàng chàng thiếp thiếp coi mà ngán Chí đoản, hận trường ngóng trời cao Gió xuân đâu thổi mãi Gió xô sóng cuộn trào Vỗ gươm lòng chùn mỏi Về đâu chuyện phùng tao? Hỏi đời ai tốt mãi? Là duyên nghiệp kết vào!. Giờ còn ...
Ham chi những chuyện canh tàn, vướng chi những chuyện nhọc mình đấu tranh
Ham chi những chuyện canh tàn Luyến chi những chuyện hợp tan đời thường Tiếc chi những chuyện vấn vương Ganh chi những chuyện khói sương qua đời Hoạ chi những chuyện khóc cười Vui chi những chuyện lả lơi tháng ngày Lạc chi những chuyện tỉnh say Mê chi những chuyện hương cay sắc tình Nghe chi ...
Trăm năm là mấy dài không nhỉ, nếu phận duyên còn, có bấy nhiêu?
Rớt xuống nơi đâu chiều mỗi chiều Khơi lên hoài niệm nặng lòng yêu Nghe giai điệu cũ sầu cao thấp Ngắm bức hình xưa nhớ ít nhiều Con tạo đã xoay khôn đổi trục Lá bài từng lật khó xoay chiều Trăm năm, là mấy, dài không nhỉ? Nếu phận duyên còn, có bấy nhiêu! Ta nhớ ...
Nhân sinh như 3 chén trà: Đắng tựa cuộc đời, ngọt tựa ái tình và nhạt như gió thoảng
Đối với những ai yêu trà và biết thưởng trà thì từ lâu người ta đã không coi trà chỉ đơn thuần là một thức uống, mà xem nó giống như biểu hiện của bách thái nhân sinh: đối với mỗi người khác nhau có tâm thái khác nhau...
Ngẫm cõi trần ai bao đau khổ, trên đời có mấy kẻ thoát mê?
Với người tu hành, nỗi khổ lớn nhất chính là sự cô đơn, dù sao họ cũng là con người, vẫn còn hỉ nộ ái ố, để buông được chúng tiến về phía thần đâu phải chuyển dễ dàng. Nỗi dằn vặt, giằng xé, u sầu cũng như những con ...
Vui buồn dù cho đi hay nhận lại cũng đều là buông
Ta cho đi niềm vui Nhận nỗi buồn ở lại Cứ cho đi cho mãi Trao kèm theo nụ cười Ta cho đi nỗi buồn Nhận niềm vui ở lại Đừng cho đi cho mãi Có một người vì ai Dẫu là vui hay buồn Cho đi là nhận lại Cho đi là buông bỏ Nhận về ...
Cố hương nơi vợi vời xa, nhớ về tim nhói lệ nhòa… lòng đau
Cố hương nơi vợi vời xa Nhớ về tim nhói lệ nhòa... lòng đau Rời xa tưởng chẳng bao lâu Ai ngờ chuyển thế chìm sâu cõi trần. Chập chùng núi... đỉnh phù vân Dọc ngang thành quách cung đình xa hoa Nghê thường áo lụa thướt tha Tiên thiên nhạc khúc gảy ra mê người. Trong xanh ...
Luân hồi trong những thăng trầm, trong mê tạo những lỗi lầm… ăn năn…
Chiều buông ánh nắng nhạt dần Trăng nghiêng đỉnh núi trong ngần giọt sương Lá rơi xao xác ven đường Đèn soi một bóng đêm trường đăm chiêu. Mượn vay nhân thế đủ điều Ngọt bùi chua chát bao nhiêu là vừa...? Một đời dài ngắn thiếu thừa Đắm chìm trong đục mãi chưa rõ đường. Tìm gì ...
5 cái ‘chưa’ khủng khiếp hơn cả chưa có người yêu ở tuổi 30
Có người nói rằng cuộc đời chỉ thực sự bắt đầu sau 30 tuổi. Bởi đó là khi ta phải chịu trách nhiệm với đời mình và có thể là cả cuộc đời người khác nữa. Tuổi 30, sẽ luôn có những tự hào lẫn tiếc nuối, và có cả những ...
Chợt một ngày ta bỗng như vỡ òa, niềm hạnh phúc hòa ca lòng háo hức
Ta lặng lẽ, lặng nhìn dòng đời trôi Từng năm tháng tâm miệt mài mòn mỏi Bao nhiêu lần... bao nghĩ suy len lỏi Mỗi kiếp người... là mỗi cuộc bi ai? Nỗi đau khổ thương tâm vẫn đọa đày Có phải chăng đã an bài như thế? Nên thuận theo cái lẽ thường cho dễ Còn ...
Lạ hay quen, quen hay lạ, cứ cho đi là nhận về tất cả
Lạ quen gì thì cũng vậy mà thôi Nếu có khác chỉ là câu chào hỏi Khi lòng ta đã không còn đóng gói Lạ hay quen nào có khác gì đâu! Lạ hay quen nào có khác gì đâu! Khi ta gặp được một người tử tế Đối với họ thì ai cũng thế Khắp thế ...
Buông tay thả những giận hờn, thả bi thương với nỗi buồn ra sông
Cuộc đời .. ngẫm có gì vui ?! Hơn thua thành bại ngậm ngùi khen chê Được một chút .. cười hả hê Đến khi mất chút, tái tê cõi lòng Quẩn quanh nhân thế xoay vòng Oán ân mỗi kiếp mỗi chồng thêm lên Xuân trôi bóng ngả bên thềm Thấy như cô độc ưu ...
Biết trăm năm là mộng, rước chi thêm ưu phiền!
Có được thì có mất Có buồn ắt có vui ... Có mưa thì có nắng Hết trắng rồi đến đen... Biết hai từ : chấp nhận Là nhớ sống tùy duyên Kiếp nhân hoàn lận đận Chấp đắm làm đảo điên Qua phố lòng tĩnh lặng Ngắm dòng đời biến thiên Biết trăm năm là mộng Rước chi thêm ưu ...
Thương cho con mắt phải nhìn, đêm dài tịch mịch sao tìm lối đi
Thương cho con mắt đỏ Khóc những thân phận khổ đau Bao nhiêu người sống mau Hãy ngoảnh đầu nhìn lại Bao nhiêu người ngần ngại Hãy một lần chìa tay Thời gian như vụt bay Ai là người vô cảm. Thương cho con mắt tinh Thấy bao điều ngang trái Ai là người khờ dại Sao quá nhiều người ...
Nỗi buồn trần thế ai có hay? Mê lạc bao kiếp ở chốn này
Đã sớm mê lạc nơi cõi trần Hoa tàn phải rụng biết làm sao! Trăm năm qua đi chợt tỉnh giấc Đêm đông nghe sóng vỗ thì thào Trong gió ta nghe tiếng thở dài Chuyện đời thật lắm nỗi bi ai Hai chữ tình đời sao lặng lẽ Mãi ràng buộc nhau nơi kiếp người Nỗi buồn ...
Ngân Hà trôi mãi về vô định, tựa cửa xa xăm thoảng bộn bề
Sợi nhớ đan hồn quẩn lối về Lòng đêm lặng lẽ trải ngô nghê Hương yêu thổn thức thềm hoang vắng Sầu tím chân trời nỗi đắm mê Bóng đời trĩu mỏi bước chân lê Kỷ niệm còn lưu những nguyện thề Nuối tiếc vòng tay tràn luyến ái Nhớ nhung gửi gắm miền sơn khê Trang trải ...
End of content
No more pages to load