phản bổn quy chân
Mênh mang Cổng Trời mở, ánh sáng từ bi chiếu rọi khắp đất trời
Đĩa Pháp Luân xoay tròn Óng ánh giữa thiên không Triệu Mặt Trời bỗng ngừng ánh sáng Dõi mắt trông... Cõi tịnh Chỉ còn nghe tiếng nhạc ... Bao vòm sao ngơ ngác Mắt trẻ thơ Xanh mãi những Ngân Hà... Sao trời xô vào xao xác Vũ trụ lồng trong nhau Rạng rỡ hào quang.... Tít tầng cao Từng nốt ...
Tiền bạc là vật ngoài thân, đời còn một chữ nghĩa nhân làm đầu
Tiền bạc là vật ngoài thân Đời còn một chữ nghĩa nhân làm đầu Bình an hạnh phúc mong cầu Từ nay và mãi về sau lâu dài Cuộc đời nhiều lắm sầu cay Hôm nay vui sướng ngày mai chắc còn Đường đời dốc đá đèo non Từng bước vững chắc qua ...
Cảnh đời cứ mãi lệ tuôn, trầm luân vạn kiếp chẳng đường thoát ra…
Lang thang khắp nẻo phù trầm, Cỏ cây cũng lặng lâng lâng giọt buồn. Cảnh đời cứ mãi lệ tuôn, Trầm luân vạn kiếp chẳng đường thoát ra. Tần ngần giữa tỉnh với mê, Không Môn thanh tịnh mân mê chưa vào, Bao đời nghiệp chướng tuôn trào, Mê mờ vạn lối biết đâu ngõ về. Tự mình ...
Tâm hành 3 chữ Chân – Thiện – Nhẫn, thấu hiểu nhân sinh thoát ưu phiền
Tôi bước vào thơ rất tình cờ Khi đời bất chợt vỡ mộng mơ Khi người chung lối không chung lối Đem nỗi buồn riêng trút vào thơ. Tôi ngỡ đời tôi như bóng đêm Một hình một bóng đứng bên rèm Dấu đôi mắt ướt, con tim vỡ Đau đớn tưởng như chẳng vẹn nguyên... Rồi ...
Người ru lời lẽ của người. Trời ru chân lý của trời ngàn năm
Người ta ru vợ ru chồng Ru mùa thu với mùa đông, mùa hè Người ta ru bạn ru bè Ru mòn đá, cạn suối khe, sông dài Người ta ru ải ru ai Ru tre cho trúc, ru mai cho vầu Người ta ru khúc đàn bầu Ru cho trong vắt, đục ngầu, đầy vơi Người ta ...
Nhân sinh trăm năm: đâu là mộng ảo, đâu là chân thực?
Ngược dòng suối nước Mong thoát vùng ô trượt Tìm chút rêu xanh bờ đá bình yên Để lững lờ quên ngày tháng ưu phiền Hớp yên tĩnh gọi trời thơ sống dậy. Quãng vắng, rừng cây, Chim muông réo lòng sống lại giấc mơ ngày ấy Giấc mơ thường, thường lắm bạn gió ...
Ta đến rồi rời nơi quán trọ, vui sống sao cho khỏi thẹn lòng…
Ta đến rồi rời nơi quán trọ Bình an tự tại với tấm lòng Giàu sang cũng chỉ đời tạm bợ Phú quý vinh quyền vẫn số không Tình người đậm sâu nào giữ mãi Yêu Thương Giận Ghét chỉ nhất thời Hạnh phúc ở đời rồi sẽ mất Miệt mài ngày tháng mệt tấm thân Trăm năm ...
Kỷ niệm tháng Năm: Thầm đếm từng ngày, ước được rời cặp sách…
Ve vẫn kêu ran, Trong vòm phượng xanh me. Màu đỏ chói , Hắt nắng trời bức bối. Nhân Gian đợi, Cơn mưa ngàn năm tuổi. Bạch Vân kia , Một đóa tụ ngang trời... Tháng Năm ngỡ ngàng, Nhớ năm học đầu tiên, Thầm đếm từng ngày, Ước được rời cặp sách... Chân cũn cỡn , áo quần cũn cỡn, Cùng bạn ...
Hoa sen cửa Phật
Ngày em đến Hoa sen tràn cửa Phật Từ bi lòng ta Của kiếp con người Thơ tôi nhắc Chân người không vội Xin về đây Mây trắng nắng trên môi... Ngày người nhắc Để chiều nay san nửa... Chút hương sen Tịnh độ của trăm năm Tay ta nắm Vòng luân hồi sinh sắc Sông núi em qua Cũng chẳng hư không Ngày người đến Đàn ...
Cõi trần sao hiểu ý mưa ngâu, phủi bụi ngàn năm khúc vọng sầu
Cõi trần sao hiểu kiếp nhân sinh Mênh mông sương phủ che chân thực Vắng lặng không gian thu bất diệt Sỏi đá lăn trầm bụi tẻ khô Cõi trần sao hiểu ý mưa ngâu Phủi bụi ngàn năm khúc vọng sầu Vó ngựa ngàn năm kiếp rong ruổi Mây đọng sâu dày nguyệt ...
Nghe sông núi ngát từ muôn thuở; đất Việt trời Nam, hương quốc chăng?
Hạt cát tiền thân ngủ bến Hằng Nơi này chợt tỉnh: Hội hoa đăng! Nghe sông núi ngát từ muôn thuở; Đất Việt trời Nam, Hương quốc chăng? Sông núi thơm lừng lẫy Chùa lên ngôi thành tên; Cùng Hương giang với Hương Sơn ấy, Vạn thuở Chùa Hương dấu Phật truyền... Ba nén thắp lên cùng nghi ...
Thần đến nhân gian dưới thân người, cứu độ chúng sinh thời kiếp tận
Thần đến nhân gian dưới thân người Truyền ban Đại Pháp khắp nơi nơi Cứu độ chúng sinh thời kiếp tận Hướng đến tương lai đẹp ngời ngời Thế nhân mê đắm trong ảo vọng Vừa nghe tu luyện phá ra cười Tin lời lừa dối còn phỉ báng Thiện ác khó phân được rạch ròi Gặp ...
Nhân sinh cõi mộng mờ hư ảo. Một kiếp trầm luân vướng bụi trần
Sống chết vô thường diễn khắp nơi. Ích kỷ tham lam lòng hận mãi. Sân si ái dục dạ khôn nguôi. Trọn kiếp nhân sinh dầy khổ lụy. Nhân sinh cõi mộng mờ hư ảo Một kiếp trầm luân vướng bụi trần Phú quý vinh hoa như gió thoảng Sắc tài danh lợi tựa phù vân. Xưa nay ...
Thao thức trông ngóng nhớ cố hương xa vời vợi…
Mây không có nhà Mây rơi xuống đất? Gió không có nhà Bay về đâu gió? Núi có nhà không Mà rừng cứ mất ? Biển có nhà không Bạc đầu trắng sóng? Cha có nhà không Vuông hai thước đất? Mẹ có nhà không Cỏ gà gió bấc? Ngôi nhà tiên tổ Bây giờ còn đủ? Đựng lời hát ru Lẫn trong quên nhớ? Ú ...
End of content
No more pages to load