Quê hương
Tưởng chừng trời đất nhẹ tênh, mây ngang Tam Đảo bồng bềnh về đâu?
Tưởng chừng trời đất nhẹ tênh Mây ngang Tam Đảo bồng bềnh về đâu? Nắng dưới chân gió trên đầu Còn em đằm thắm giữa màu thông xanh Đền thiêng em dắt tay anh Cầu cho mình sống yên lành vì nhau Núi vừa cao núi vừa sâu Vầng mây như thể nhịp cầu chung chiêng Tiếng chim ...
Câu ca dao mẹ hát: Như là dòng suối mát, chảy vào lòng cằn khô
Tôi yêu khúc dân ca Ngọt ngào lời mẹ hát Con cò trắng bay qua Cánh đồng xanh bát ngát Câu ca dao mẹ hát Cả một đời ru con Như từng giọt nước mát Ngấm vào lòng núi non Tôi vào đời lớn khôn Vẫn còn vương câu hát Trong bao nỗi vui buồn Cả một niềm khao khát Để nghe ...
Có ai dò thấu nỗi buồn nông sâu, thôi cứ giữ cho riêng mình, em nhé!
Chẳng thể trách trời không trong xanh mãi Bởi lòng em cũng lúc tạnh lúc mưa... Có ngày buồn, buồn biết mấy cho vừa Những lúc vui, vui như chưa từng vậy! Sông Hương ơi! Dấu chi trong dòng chảy? Man mác sầu, gieo mấy có vừa đâu? Có ai dò thấu được nỗi nông sâu Thôi ...
Nhớ chợ Cầu: Cha mẹ bắt cá, mò cua, đem ra chợ bán nuôi con học hành
Chợ Cầu quê anh có tự thuở nào Lớp ông bà cũng không biết nữa Chợ tấp nập thuyền bè tre nứa Sản vật trăm miền về đây bán - mua. Cha mẹ anh bắt cá, mò cua Đem ra chợ… nuôi con ăn học Nhà bạn anh chuyên đâm bột lọc Kéo sợi miến dài phơi ...
Đêm dạt dào hoa rụng, tiếng lòng gọi mãi ai?
Hương Sầu Riêng thả phấn, Thơm vàng ươm giấc mơ. Có những chú cá nhỏ, Đớp sóng cùng nô đùa .. Hai vợ chồng ngỗng trắng, Trắng phau một góc bờ. Hai chú chó nằm cuộn, Dưới gốc dừa ngu ngơ. Tiếng tắc kè xa vắng, Ngoài vườn xa vọng về. Cứ chín tiếng gửi đi, Bảy tiếng vang đáp lại... Lắc ...
Đường về Phú Yên: trập trùng mây Đèo Cả, Đá Bia còn trăm năm
Đường về quê Phú Yên Đi qua đèo Cù Mông Dừa xếp hàng đứng đợi Biển xanh, xanh vô cùng Đường về quê Phú Yên Đi qua từ hướng Nam Chập chùng mây Đèo Cả Đá Bia còn trăm năm Ở giữa hai đỉnh núi Là chung một tấm lòng Ở giữa hai bờ sông Là nơi ta hò hẹn Chiều đứng ...
Chiều Tây Bắc, mẹ gùi vầng trăng về bản, nụ cười bên bếp tỏa hương…
Dốc, dốc khuất vào bóng núi Quanh co con đường trong mây Phía xa nhà sàn om khói Chiều hoang ngọn gió heo may. Lưng đồi rừng cây rụng lá Nghiêng bậc thang nhớ ruộng xanh. Sau mùa chim tìm gốc rạ Đàn trâu nằm nhai nắng hanh. Chợt nghe tròng trành câu hát Gọi nhau rạo rực đêm ...
Thác Bản Giốc như một thiên bi tráng, thả mông lung vực thẳm xuống trần ai
Vốn là vậy, Cao Bằng cao và gió Những nẻo đường đèo dốc lượn quanh co Những mái ngói âm dương dầu dãi Càng lên cao càng hun hút sương mờ Tưởng không núi lữ hành thành đơn độc Đá dựng ngang trời, ẩn hiện ngang mây Thác Bản Giốc như một thiên bi tráng Thả mông ...
Thăm chùa Hương: Lòng trần trút vợi bao phiền muộn, đất Phật cây hoa đượm vị thiền…
Khe Yến mưa xuân, cánh én chao, Suối trong như ngọc, biếc rong rêu. Núi xô cửa động. Hoa tìm bướm, Chim ẩn tầng cây ríu rít chào. Chín mươi chín ngọn núi nghiêng nghiêng. Đất Phật: cây, hoa đượm vị thiền, Thung mơ khoe đất và khoe quả, Thiên hình vạn trạng, xứ thần tiên. Đã suối ...
Ai về đốt nến làm thơ, nghĩ đời một thoáng bao nhiêu nỗi buồn…
Nhớ sao là nhớ chao ôi Thương sao xóm nhỏ cuối trời ngẩn ngơ Ai về đốt nến làm thơ Gom tròn chung thủy thơm bờ suối hoa Lênh đênh giữa cõi người ta Bâng khuâng lòng giấy, nhạt nhòa giấc xưa Nơi nào chỉ nắng không mưa Phương tôi gió nổi sầu đưa tháng gầy Nghĩ đời ...
Xuân về từ mắt mẹ: Dòng sông và biển lúa, mắt mẹ nhìn thiết tha…
Kính tặng Mẹ Con nhìn vào mắt mẹ Thấy mùa xuân đang về Màu xanh mượt ven đê Lúa đồng mình tốt quá! Con nhìn trong sắc lá Chỉ thấy màu xanh thôi Nắng đọng ngang lưng trời Chui vào hoa mới nở. Nhìn vào từng trang vở Con thấy đất trời hiền Sóng xô bờ sông Diêm Dẫn thuyền đi tìm ...
Cảm thán mùa xuân: Đất trời đẹp như tranh, bỗng ngời vươn sức trẻ!
Mưa xuân buông màn mỏng Giăng kín sân nhà em Ngàn cánh xoan tim tím Vấn vương rơi đầy thềm. Lắng nghe mùa xuân sang Từ độ mưa xuân ấy Sớm nay xuân thức dậy Hé mắt lá căng tròn. Một chút lộc tơ non Dịu dàng e ấp nở Đóa hoa nghiêng đầu cành Ngỡ ngàng bung cánh mở. Xuân muôn ...
Người quê tôi không ai già yếu cả, mắt nhắm rồi đất còn đọng móng tay…
Làng quê tôi nép bên bờ câu hát Mượn chén ăn cơm lắc lẻo gập ghềnh Nếu ai có một làng quê như vậy Thì suốt đời không thể nào quên Lục bình buồn trôi xuống trồi lên Hoa tím vướng mái dầm vội vã Người quê tôi không ai già yếu cả Mắt nhắm rồi đất ...
Gió lạnh ở Tuy Phong: Biển trùng xa vẫy gọi, gõ âm thầm tịch liêu
Sớm mai lên Cổ Thạch Khai quật tiếng chim kêu Thuở ngàn năm hóa đá Chôn nơi giọt sương chiều Lanh canh lời đá trách Chạm nền xanh cỏ rêu Chiếc lá khô làm khách Gõ âm thầm tịch liêu Biển trùng xa vẫy gọi Lời vô ngôn vọng kêu Đá ngồi ...
Đất quê rạng rỡ với người, lúa reo trước bãi, ngô cười sau nương
Vẫn là đất ấy nuôi tôi Mùa gieo đã biết mấy đời cần lao, Mặt người rạch luống thương đau Những đường số phận rạch vào thịt da. Đổ bao thành quách nguy nga Đất đai nghìn thuở vẫn là đất đai. Vẫn là biển rộng sông dài Vẫn chân chỉ những luống cày gieo ...
Huế buồn là Huế của em, chút duyên em giữ, ai quên mặc người!
Âm trầm Huế vẫn đó thôi Ngoài kia nước chảy... dòng đời trôi nhanh Chút thương Huế nhỡ gửi anh Chừ xin khép lại, để dành mai sau... Hương Giang uốn quặn lòng đau Câu hò dang dở nhuộm màu Chiêm xưa... Nội Thành ai đón, ai đưa? Đường thơ nhỏ hẹp, lối chưa đủ dài... Rêu phong ...
Đò qua Suối Yến: Hoa gạo tưng bừng dâng đuốc lửa, đỏ bờ suối Yến hội mùa xuân
Hoa gạo tưng bừng dâng đuốc lửa Đỏ bờ suối Yến Hội Mùa Xuân Bập bềnh sóng nước chèo khoan nhặt Chở cả phồn hoa lẫn bụi trần. Trời soi lòng suối, trời xanh ngắt Mây trắng soi gương tự ngắm mình Bụi bặm phồn hoa qua suối mát Trong lành lọc lại sáng lung linh! Xuân Quỳ Clip ...
Thương em rồi thương mẹ, phố núi nhập nhòa nghiêng…
Phố núi đêm trăng nghiêng Một mình nghe tiếng suối Ta nhập vào thiên nhiên Lá rừng khô về cội Thương mẹ đã bạc đầu Còn dặm ngàn run rủi Thương em tóc xuân thì Rụng sợi buồn góc rẫy Phố núi khuya lạnh gió Chập chùng dốc ngược xuôi Ta mãi thành hạt bụi Lang thang bay đất trời Thương mẹ ...
Tôi lại về với biển của tuổi thơ, tóc bạc trắng, sao ngỡ mình vẫn trẻ!
Tôi lại về với biển của tuổi thơ Tóc bạc trắng, sao ngỡ mình vẫn trẻ! Điều đáng nói cuối cùng rồi vẫn thế Nhiều lớp trẻ lớn lên như sóng gặp bờ! Con sóng nào, cũng nhỏ nhắn vô tư Cũng vồ vập, cũng hiền lành lượn bãi Chút phát hiện trong phút giờ gặp ...
Nhọc nhằn sông chảy về khơi, kiếp sông đâu khác kiếp người trần gian
Một mình về bến hẹn xưa Chở đầy chiều muộn đò vừa sang ngang Muôn trùng trời nước mênh mang Đôi bờ thăm thẳm dâu ngàn biếc phai Nhọc nhằn sông chảy về khơi Kiếp sông đâu khác kiếp người trần gian! Sóng tan thành bọt muôn vàn Vẫn dâng ào ạt hôn tràn bờ đau Cái qua ...
Đường hạnh phúc gập ghềnh trăm nẻo bước, nhớ đến trăng phút chốc thấy êm đềm
Trăng sáng quá! Nhưng mà xa xôi quá Ta đợi trăng từ ấy đã lâu rồi Bao lá rụng!... Vô tư trăng chẳng biết Tóc trên đầu theo sóng cứ dần trôi!... Ta chờ đợi!... Nhớ mong!... Ta chờ đợi!... Trăng qua mây không thấy dẫu một lần Trăng cao thế!... Làm sao ta tới được Con ...
Hương lúa tình xuân: Mưa xuân bay lất phất dịu êm, làm tươi mát dấu chân em trên cỏ
Hồng Hà ơi mùa nước xiết đã qua Để đồng quê thêm phù sa màu mỡ Thảm mạ non căng mình theo nhịp thở Uống ánh mặt trời bung sức vươn lên. Giữa mùa xuân đàn én nhỏ chao nghiêng Vẫy đôi cánh làm vui thêm đồng bãi Lúa lên xanh mơn mởn thì con gái Em ...
Tôi sẽ viết thôi không còn lo sợ, những yêu thương hay tan vỡ trong đời
Cảm ơn người đã muốn hiểu tôi Đã đón nhận những gì tôi viết Như tay ấm chạm vào tay tha thiết Câu thơ này không còn của riêng tôi! Cảm ơn người đã vui sướng cùng tôi Ngày hạnh phúc người chép thơ vào sổ Tôi sẽ viết, thôi không còn lo sợ Những yêu thương ...
Trong lời mẹ hát: Ru con chắp đôi cánh, lớn rồi sẽ bay xa
Tuổi thơ chở đầy cổ tích Dòng sông lời mẹ ngọt ngào Đưa con đi cùng đất nước Chòng chành nhịp võng ca dao. Con gặp trong lời mẹ hát Cánh cò trắng, dải đồng xanh Con yêu màu vàng hoa mướp “Con gà cục tác lá chanh”. Thời gian chạy qua tóc mẹ Một màu trắng đến nôn ...
End of content
No more pages to load