Quê hương
Khoảng im suy ngẫm ai ơi, để rồi ta lại hiểu đời với nhau
Trong đời có một khoảng im Phút giây yên lặng ta tìm thấy ta Lặng im trước một bông hoa Giật mình ta sẽ nhận ra lẽ đời Khoảng im, suy ngẫm ai ơi Để rồi ta lại hiểu đời với nhau Hôm nay nghĩ về mai sau Để ta có dịp nhớ nhau mất, còn Trăng khuyết ...
Tôi nhớ Sóc Trăng mùa chuyển gió, với bóng yêu thương đứng trong chiều
Thấp thoáng chùa chiền trong bóng lá Người về áo lẫn với màu mây Tôi nhớ Sóc Trăng chiều chuyển gió Chiếc xuồng con bơi giữa bờ cây Em dẫn tôi về với Kế Sách Bóng cây thốt nốt đứng trong chiều Cái nôi cải lương, nôi vọng cổ Em hát câu gì, thương nhớ ơi! Suốt một ...
Dòng sông tuổi thơ: Cánh cò trắng khói chiều bảng lảng, đôi gánh đi về tóc mẹ bay bay
Mẹ sinh ra con bên dòng sông Sông hiền hoà xuôi về trăm ngả Hàng cau già nở hoa trắng xoá Chiều nhẹ rơi thoang thoảng mùi hương Con lớn lên theo lời ru của mẹ Giọng hò đưa nâng từng bước con lên Lời ru buồn, buồn như thân mẹ Cha một đời... theo vận nước ...
Cuộc đời lắm trái ngang, tình cha như trời biển
Cả đời cha cực nhọc Hôm sớm trên cánh đồng Cày thuê nuôi con lớn Âm thầm lo việc chung Mưa rét hay nắng hun Một mình trên đồng vắng Tiếng hò nghe trĩu nặng Như đường cày của cha... Mồ côi tuổi còn thơ Lớn lên trong thiếu thốn Tình cha như trời biển Đều dành cho các con Cha dạy ...
Tam Cốc – Bích Động: Trập trùng đồi núi bao quanh, ngô Đồng một giải sông xanh lượn lờ
Trập trùng đồi núi bao quanh Ngô Đồng một giải sông xanh lượn lờ Đường vào Tam Cốc như mơ Như đưa hồn khách men bờ cảnh Tiên. Thuyền nan trăm lá nối liền Mái chèo khua nhẹ theo triền sông vang Hai bên đồng lúa mênh mang Thảm xanh lúa vẫy thênh thang cõi lòng. Ơ kìa ...
Mỗi tháng ba về: Nỗi buồn của tôi mang màu dĩ vãng, chảy ngọt ngào sâu nặng một dòng sông
Có thể đó là một câu chuyện dài Ám ảnh tôi mưa bụi và hoa gạo Bến đò ngàn năm không phai màu áo Dáng sông dải lụa cổ kính rêu phong Tâm hồn tôi là một cánh đồng Bình yên tiếng chuông trong chiều sương lãng đãng Nỗi buồn của tôi mang màu dĩ vãng Chảy ...
Người ơi, xin tặng lại người, bông hoa quên lãng của thời đã xa
Trước thềm nhà, có bó hoa, Thôi thì cứ nghĩ : đấy là ai quên! Không địa chỉ, chẳng tuổi tên, Tuổi này, còn có ai đền cho ai? Lặng rồi, những buổi ban mai, Còn chăng là tiếng thở dài bơ vơ, Trái tim lạ đến không ngờ Hình như ...
Gửi cho em chút Hà Nội tháng ba
Gửi cho em chút Hà Nội tháng ba Khi những bông sữa nở trắng đầu mùa mà em chưa về kịp Khi trên những phố phường đông vui nhộn nhịp Hoa bưởi quyện hương cho nỗi nhớ ngọt lành Hà Nội bao người sao nỗi nhớ vẫn anh? Chút đắm đuối như thời ta còn ...
Tản văn: Nhớ bà tôi, một trăm năm ngọn cỏ hóa mây trời
Lần đầu tiên tôi nghe Phạm Công - Cúc Hoa và Truyện Kiều là khi tôi học lớp 4, mà không phải chỉ nghe đọc "vèo vèo" vậy đâu, vừa nghe vừa được giảng và cắt nghĩa hẳn hoi, được hiểu về thế nào là Tình, thế nào là Nghĩa, ...
Đất trời giữa xuân: Nắng vàng trên mỗi tán cây, ánh nâu non ngọn sồi hây hây hồng
Nắng vàng trên mỗi tán cây Ánh nâu non ngọn sồi hây hây hồng Mái đình hoa gạo đơm bông Au au cánh níu gió đồng khoe tươi Trong veo làn nước cuối trời Mát thơm cơn gió lướt roi lúa vàng Chim gù trên nóc tam quan Cải xanh, tim tím ngọn xoan sau tường Lộc vừng ...
Nhớ mẹ tôi xưa rất dịu hiền, lam làm sớm tối, việc không tên
Nhớ mẹ tôi xưa rất dịu hiền Lam làm sớm tối, việc không tên Nhẹ nhàng khuyên bảo đàn con dại Lẽ phải, điều hay đâu dám quên! Nhớ mẹ tôi xưa rộng tấm lòng Giúp người nghèo đói, kiếp long đong Bát cơm, manh áo thường san sẻ Đắp đổi đầy vơi, thiệt cũng xong Nhớ mẹ ...
Chiều đã xuống bạn chài vang tiếng hát, lửa bập bùng soi sông nước vào xuân
Chân lội trong bùn tay vin cành đước Tôi gặp mùa xuân ở đất Mũi Cà Mau Thuyền thấp thoáng trong màu xanh như chuốt Nắng hong phơi, ong bay rợp trên đầu Ai giăng lưới sóng hát lời mời mọc Tôi như say hương mật của đồng bằng Đưa bàn tay phấn bay vàng như ...
Phục sinh
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay xạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao? Nhà đầy thứ linh tinh, biết giữ ...
Chẳng đâu bằng ở quê hương, cò bay thẳng cánh, khói vương sớm chiều
Chẳng đâu bằng ở quê hương Cò bay thẳng cánh, khói vương sớm chiều Thênh thang no gió cánh diều Đường làng chân sáo phiêu diêu thoả lòng. Lửng lơ xuôi ngược dòng sông Bên kia trải thảm cánh đồng lúa xanh Trời trong, không khí trong lành Vài cây cổ thụ vươn cành non tơ. Bình minh ...
Hà Nội trong tôi, nơi trao gửi những nỗi niềm…
Đấy là nơi trao gửi những nỗi niềm Gửi lời ca cho tiếng đàn đồng điệu Bếp lửa đỏ trong chiều lạnh lẽo Bàn tay trần ấm lại với bàn tay Đấy là nơi gieo hạt những ban mai Tia nắng nảy mầm, giọt mưa sinh nở Căn nhà nhỏ tiếng người gõ cửa Nửa cuộc đời ...
Đã lâu lắm con đường xưa vẫn đó, nhắc ngày xa bụi đỏ tiễn người đi
Đã lâu lắm không về thăm xóm núi Gió đồi sương thầm nhắc dấu chân xưa Nhành lau trắng bên triền khe già cỗi Nhắc mẹ già mỏi bước ngóng tin xa Đã lâu lắm không về qua nương sắn Nghe con chim năm ấy hót gieo mùa Con dốc nhỏ phơi mình trong nắng quái Nhắc ...
Biển mặn chát ngàn năm vẫn thế, đuổi từng con sóng biếc vỗ bờ
Biển mặn chát ngàn năm vẫn thế Đuổi từng con sóng biếc vỗ bờ Nắng và gió muôn đời vẫn thế Đến và đi không hẹn không chờ Bỏ lại mình bờ cát bơ vơ Suốt năm tháng gồng mình trăn trở Sóng triều dâng lúc bồi lúc lở Gió gội mòn bạc trắng thời gian Thương dã ...
Trở về quê hương: Đâu rồi thời đôi chân nhỏ lấm bùn, lon ton theo mẹ?
Ta ngược phố về cánh đồng lặng gió Phải nơi đây thuở tơ mềm ngọn cỏ? Châu chấu xanh, Cào cào vàng, Lúa mẩy vàng, Nhon nhón ngóng mắt ai. Tìm đâu cái thuở một hai, Ngồi bệt gốc đa đầu làng, Rập rờn sóng lúa mênh mang... Chạy mãi lên trời, sim mua Yên Mã Ngồi bệt gốc đa, Bên cạnh ...
Bon bon xe lướt dưới Đèo ngang, vẳng giọng thơ ngâm nghe ấm mượt
Hoàng hôn: Bon bon xe lướt dưới Đèo ngang Cuồn cuộn theo sau đỏ bụi đàng Rừng ngắm hoàng hôn bừng sắc nắng Núi soi sóng nước bóng mờ loang Quán hàng san sát theo ven lộ Vườn trại đan xen với xóm làng Vẳng giọng thơ ngâm nghe ấm mượt Chào mừng lữ khách vượt Đèo Ngang. Nửa ...
Ở trong em một khoảng trời xưa cũ, dấu chân mềm trên cỏ chờ ai
Ở trong em một khoảng trời xưa cũ Dấu chân mềm trên cỏ chờ ai Cây non hé làn môi bối rối Thoảng hương trời đón giọt sương rơi Ôi mảnh đất mang thầm bao trìu mến Nâng hồn em nỗi nhớ quê hương Gai mắc cỡ rụt rè sau khóm lá Đất thơm nồng chúm chím ...
Cha cho con nụ cười tươi, dành cho con cả cuộc đời, tương lai
Công Cha cao tựa núi non Dài sông, rộng biển - cho con nên người. Cha cho con nụ cười tươi Dành cho con cả cuộc đời, tương lai. Dạy con: “Nhận rõ đúng sai Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung. Rộng lòng, độ lượng, khoan dung Gái, trai chí lớn - chớ dùng mưu ...
Mùa xuân đẹp lắm người ơi, có hình bóng mẹ rạng ngời sắc xuân!
Mùa xuân nối tiếp mùa xuân Hình như tóc mẹ có phần bạc hơn Con đi gom hết gió luồn Để cho mẹ khỏi lạnh run những ngày Xuân về trên cánh vai gầy Nụ cười mẹ gánh đong đầy gian nan Rượu đào cạn chén hồng hoang Cho lòng chung thủy vẹn tròn trước sau Mùa xuân ...
Bánh đa hội làng: Tiền mua chẳng đáng bao nhiêu, tình người lại nặng ít nhiều thân thương
Mua thôi mấy chiếc bánh đa Về đây trẩy hội mua quà cho con Bánh đa như mặt trăng tròn Quà hội chắc hẳn thơm ngon đậm đà Trổ tài trên lửa than hoa Bánh đa chưa nướng như dải lụa căng Người bán lại nói có duyên Bánh đa được nắn như thuyền cong cong Người bán ...
Chuông chùa giải thoát vang ngân, mõ chùa thanh thản bâng khuâng đất trời
Ngày xuân trẩy hội Chùa Hương Núi cao trùng điệp, con đường cheo leo Khi vượt dốc, lúc leo đèo Rừng mơ xanh thắm, hoa treo trắng ngần. Chuông chùa giải thoát vang ngân Mõ chùa thanh thản bâng khuâng đất trời Lạy mười phương Phật xa xôi Một phương nước, chín phương trời mênh mang... Một phương ...
End of content
No more pages to load