Quê hương
Hồn quê trong tiếng chuông chùa, tình quê tim tím hoa mua gió ngàn
Con về ngồi dưới chân đê Chiều buông rộn rã tiếng quê ấm nồng Bìm bịp gọi nước bên sông Tiếng quê chân chất vẫn không lẫn vào Mô - tê - răng - rứa - mi - tau Âm thanh đặc quánh sắc màu dân gian Hiền như bông lúa, quả cam Lành như sương sớm, ...
Đêm nằm nghe bà kể cổ tích, bao chuyện thần tiên lại hiện về
Cứ ngỡ là cổ tích Mà chính đấy là bà Bao thần tiên thuở trước Nhờ bà lại hiện ra Cái cơi trầu biết nói Chiếc dao cau biết cười Bà ngồi bên cạnh cháu Mà ngỡ trăm năm rồi Bà vẫn ngồi như thế Tóc bạc cả bình vôi Cháu muốn làm cây gậy Để dắt bà đi chơi... Mạnh Hảo
Cõng con qua đê cha chờ cơn sóng lặng, chuyện ngày xưa như gió thoảng sau hè
Chỉ mới đây mà chừng đã quá xa Tiếng mẹ ầu ơ ru hời trong chiều vắng Cõng con qua đê cha chờ cơn sóng lặng Chuyện ngày xưa như gió thoảng sau hè Khắc ghi hoài ngày ấy bến sông quê Giữa chuyến đò trưa mẹ cho con ngụm nước Ngụm nước mát cả đời ...
Đào nay vẫn nở đều đều, vườn xinh chẳng thấy người xưa năm nào
Một năm trở lại làng đào Lối đê còn nhớ ngõ vào đã quên Vườn xưa cây mới đua chen Hoa xưa rơi rụng bậc thềm mãi đâu Tường nhà để ngấn mưa ngâu Lang thang mây trắng lìa nhau trên đồng Đào phai bởi gió lạnh lùng Tình phai vừa sửa môi hồng đã phai Tay đâu ...
Trời gió lạnh mà lòng vẫn ấm, lời mẹ khuyên còn thấm mãi trong tôi
Một buổi chiều tôi về quê mẹ Hồn lâng lâng nhè nhẹ bước đi Bâng khuâng cảm xúc lạ kỳ Bao nhiêu thương nhớ lấy gì cân đong Trời gió lạnh mà lòng vẫn ấm Lời mẹ khuyên còn thấm trong tôi Lớn khôn con nhé! Bằng người Đừng chơi vơi giữa biển đời bao la Những năm ...
Sông Thương nước chảy đôi dòng, bên trong bên đục nặng lòng quê hương
Ai về qua bến sông Thương Vẳng nghe giọng hát vấn vương tình đời Câu ca quan họ chơi vơi “Người ơi, người ở…” những lời nước non Vầng trăng nay khuyết mai tròn Xương giang cố lý vẫn còn thấm sâu Mối tình Tiên Lục ban đầu Duyên xưa bến cũ đượm màu thủy chung Đã lâu ...
Chiều nay không nắng không mưa, đường thơ xẻ dọc, gió mùa thổi ngang
Chiều nay không nắng không mưa Đường thơ xẻ dọc, gió mùa thổi ngang Ngẩn ngơ một chiếc lá vàng Thả vào tôi cả mênh mang nỗi niềm Hồ đầy sương cuộn miên miên Gợi về cái thuở có tiên giáng phàm Lá xanh che mặt Nghi Tàm Mềm buông liễu ướt mướt làn non tơ Vườn xưa ...
Xa xôi cách trở đôi miền, mẹ ơi có nhớ về phiên chợ nào?
Mượn đêm nửa ánh trăng vàng Ta soi lối cỏ bỏ làng xa quê Chân trần rướm đỏ đường đê Đi dạo ấy biết ngày về là đâu! Hôm nay mây trắng mái đầu Về làng, làng đó mẹ đâu mất rồi! Trưa buồn tựa bức tường vôi Vôi hồng quá bỗng nhớ môi mẹ hiền Xa xôi ...
Heo may chiều đông hồng vẫn nở, xa vọng câu hò phút chờ mong
Sáng nay ra đồng Xanh rì lúa mới Nắng vàng hanh đợi Heo may chiều đông Mây trắng bềnh bồng Bay qua ruộng lúa Thành một dải lụa Vắt ngang cánh đồng Ruộng lúa trổ đòng Duyên thì con gái Xa xa vọng lại Câu hò chờ mong... Một sáng ra đồng Ca bài hạnh phúc Thấy bên triền dốc Nở hai đóa hồng… Trường Kiên
Thương yêu mái lá tranh nghèo, càng thương tổ ấm sớm chiều chở che
Thương niêu "cá tép kho cà" Lại thương cái chổi của Bà bằng rơm Thương làn khói rạ cùng rơm Càng thương tình Mẹ nồi cơm chín vùi Yêu thương hạt muối mặn mòi Càng thương Cha lội dưới trời nắng thiêu Thương yêu mái lá tranh nghèo Càng thương tổ ấm sớm chiều chở che Yêu cây ...
Tìm về: Vai gầy líu ríu đôi chân, lối mòn nặng trĩu chợ gần chợ xa
Ai gieo lục bát câu thơ? Để tôi khắc khoải ngẩn ngơ tìm về Ai ngân tiếng sáo đồng quê Đưa tôi bừng tỉnh tìm về đất xưa... Quê tôi đất lợ đồng chua Mẹ tôi vất vả sớm trưa tảo tần Vai gầy líu ríu đôi chân Lối mòn nặng trĩu chợ gần chợ xa No lòng ...
Mẹ cha cho hình hài, tương lai cho hy vọng
Trăm suối nguồn chảy mãi Cho đời những dòng sông Những dòng sông hợp lại Cho xanh những cánh đồng Những cánh đồng trĩu hạt Cho em đầy bát cơm Những trang vở trắng thơm Cho em từng con chữ... Thầy cô cho vốn sống Bạn bè cho niềm vui Mái trường cho kỷ niệm Tuổi thơ cho tiếng cười... Tháng ngày ...
Cuộc đời dâu bể hợp tan, mong tình đừng nhẹ như làn mây trôi
Tình cờ gặp một dòng sông Mới hay ta nợ tang bồng vẫn xuân Trường Tiền điệu lý bâng khuâng Ai đi ai ở ngập ngừng nắng phai Vân Lâu ai đã chờ ai Nay ai có biết rằng ai chờ mình Đò ơi sao lại vô tình Sang sông bỏ bến một mình lênh đênh Rằng mai ...
Lao đao lận đận cuộc đời, kể sao cho hết kiếp người trầm luân
Giữa rừng thức với đêm thâu Mới yêu đốm lửa đèn dầu đơn côi Lênh đênh đêm tối trùng khơi Thèm ánh đèn biển xa xôi lập loè Sa cơ nằm chợ ngủ hè Nhớ sao! Manh chiếu chõng tre quê nhà Đói lòng cuốc bộ đường xa Mừng được miếng nước quả cà mo cơm Lỡ đường ...
Núi lẫn sắc trời sông nối mây, thuyền ai chìm đắm ánh nắng vàng?
Ngô non lên mướt mưa đêm lạnh Nắng vàng lấp lửng tận ngoài đê Có đàn cò trắng sau rừng cọ Ngán nỗi rong chơi ngượng ngập về Núi lẫn sắc trời sông nối mây Măng nhô ấm bụi mận xanh cây Lao xao nghiêng nón phiên chợ bến Cành gạo đỏ bừng hoa chớm say Mình gặp ...
Mẹ ru khúc hát ngày xưa, qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
Mẹ ru khúc hát ngày xưa Qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn Chân trần mẹ lội đầu non Che dông giữ tiếng cười giòn cho ai… Vì ai chân mẹ dẫm gai Vì ai tất tả vì ai dãi dầu Vì ai áo mẹ phai màu Vì ai thao thức bạc đầu vì ai? Lớn từ ...
Đi xa nhớ mãi vườn dừa, cây bao nhiêu đốt trái lành bấy nhiêu
Vườn dừa có trái dừa xinh, Có cô con gái hiền lành dễ thương. Có nhiều gió dịu vương vương, Xanh xanh bóng lá, rập rờn tình quê. Có ai về miệt Bến Tre Hỏi thăm nàng ấy vườn kia vài lời. Vườn em gây tự bao đời Mà cao bóng rợp che trời trong xanh. Dừa bao ...
Quê mẹ, nhớ mênh mông, cuối trời xa tít tắp
Có những áng mây hồng Bồng bềnh trên đỉnh núi Đàn chim bay về tổ Là cuối trời ở đây Cuối trời mây lãng đãng Xa tít trên đồi thông Có những tia nắng nhạt Nhìn đắm say lạ lùng Dòng sông như dải lụa Mặt trời in cuối trời Tiếng chuông chùa thong thả Như thu vào không trung Quê mẹ, ...
Ngẫm: Cổng làng ký ức xa xôi, hiện ra trong mắt người già năm nao
Chiều hôm đón mát cổng làng, Gió hiu hiu đẩy mây vàng êm trôi Đồng quê vờn lượn chân trời, Đường quê quanh quất bao người về thôn. Sáng hồng lơ lửng mây son, Mặt trời thức giấc véo von chim chào. Cổng làng rộng mở, ồn ào, Nông phu lững thững đi vào nắng mai. Trưa hè ...
Ta đi bỏ lại cánh diều quê, một ánh trăng non chẳng đủ thề
Ta đi bỏ lại một dòng sông Một mái nhà xiêu một cánh đồng Vài người bạn nhỏ dăm nỗi nhớ Mấy mùa nắng hạ mấy chiều đông Ta đi bỏ lại cánh diều quê Một ánh trăng non chẳng đủ thề Đò ngang ai hát trong đêm vắng Có biết đâu người dạ tái tê Xa làng ...
À ơi! giọng Huế ngọt ngào, ca dao của mẹ thấm vào quê hương
À ơi! giọng Huế ngọt ngào Ca dao của mẹ thấm vào quê hương Hoa cau thơm ngát sau vườn Xa quê vẫn nhớ mùi hương theo hoài Chiều nay đất khách quê người Lần tay bấm đốt nhớ thời ấu thơ Ngày mai biết nắng hay mưa? Đời dâu bể, ngọn gió lùa về đâu? Thương quê ...
Ai về chốn cũ quê tôi, cho tôi nhắn gửi tới người năm xưa
Quê tôi có hai mùa lúa chín Ruộng đồng thì tươi tốt phì nhiêu Chim bay rợp bóng sớm chiều Khi hoàng hôn xuống sáo diều vi vu Ngân vang những tiếng chuông chùa Vẳng nơi xa thẳm mịt mù mây bay… Quê tôi vườn trĩu trái cây Mít thơm, chuối ngọt, ớt cay, bưởi vàng Hoa hoe ...
Nhớ: Mẹ tôi quét lá bên đường bụi, thấy chuyến xe qua đứng ngóng người
Vườn cũ bình yên im bóng tre Sung rụng bờ ao nhãn trước hè Mái lá nắng mưa người thưa vắng Xoan chín vàng ươm tiếng chích chòe Bố bảo trồng hoa đợi trẻ chơi Đón dâu đã sẵn bụi măng mai Em có sang nhà ba bốn bận Tôi mải lang thang tận cuối trời Theo mãi ...
Mạnh Trinh xuất thủ hoa trà tặng, Nguyễn Khuyến nghinh chiêu họa bút thơ
Sinh thời, Chu Mạnh Trinh là bậc nhân sỹ nổi tiếng ở sự phóng khoáng hào hoa, thành thạo cả cầm, kỳ, thi, họa và còn giỏi cả về kiến trúc. Ông cũng được dân gian biết đến là người có cá tính khá mạnh mẽ qua giai thoại tặng ...
End of content
No more pages to load