Thỏ
Tôi lại về với biển của tuổi thơ, tóc bạc trắng, sao ngỡ mình vẫn trẻ!
Tôi lại về với biển của tuổi thơ Tóc bạc trắng, sao ngỡ mình vẫn trẻ! Điều đáng nói cuối cùng rồi vẫn thế Nhiều lớp trẻ lớn lên như sóng gặp bờ! Con sóng nào, cũng nhỏ nhắn vô tư Cũng vồ vập, cũng hiền lành lượn bãi Chút phát hiện trong phút giờ gặp ...
Nhọc nhằn sông chảy về khơi, kiếp sông đâu khác kiếp người trần gian
Một mình về bến hẹn xưa Chở đầy chiều muộn đò vừa sang ngang Muôn trùng trời nước mênh mang Đôi bờ thăm thẳm dâu ngàn biếc phai Nhọc nhằn sông chảy về khơi Kiếp sông đâu khác kiếp người trần gian! Sóng tan thành bọt muôn vàn Vẫn dâng ào ạt hôn tràn bờ đau Cái qua ...
Đường hạnh phúc gập ghềnh trăm nẻo bước, nhớ đến trăng phút chốc thấy êm đềm
Trăng sáng quá! Nhưng mà xa xôi quá Ta đợi trăng từ ấy đã lâu rồi Bao lá rụng!... Vô tư trăng chẳng biết Tóc trên đầu theo sóng cứ dần trôi!... Ta chờ đợi!... Nhớ mong!... Ta chờ đợi!... Trăng qua mây không thấy dẫu một lần Trăng cao thế!... Làm sao ta tới được Con ...
Hương lúa tình xuân: Mưa xuân bay lất phất dịu êm, làm tươi mát dấu chân em trên cỏ
Hồng Hà ơi mùa nước xiết đã qua Để đồng quê thêm phù sa màu mỡ Thảm mạ non căng mình theo nhịp thở Uống ánh mặt trời bung sức vươn lên. Giữa mùa xuân đàn én nhỏ chao nghiêng Vẫy đôi cánh làm vui thêm đồng bãi Lúa lên xanh mơn mởn thì con gái Em ...
Tôi sẽ viết thôi không còn lo sợ, những yêu thương hay tan vỡ trong đời
Cảm ơn người đã muốn hiểu tôi Đã đón nhận những gì tôi viết Như tay ấm chạm vào tay tha thiết Câu thơ này không còn của riêng tôi! Cảm ơn người đã vui sướng cùng tôi Ngày hạnh phúc người chép thơ vào sổ Tôi sẽ viết, thôi không còn lo sợ Những yêu thương ...
Chiều tháng Ba lặn chìm vào lưu luyến, thôi, dằn lòng cho thương nhớ đi qua
Bến sông cũ đã bừng lên sắc đỏ Như bao nhiêu thương nhớ gọi nhau về, Con sông lạnh nhưng lòng không cạn, Mộc Miên à? Sao chỉ đỏ tháng Ba! Có con đò khóc lặng suốt mùa hoa, Gạt mái chèo giữa bao nhiêu là nhớ, Rực rỡ thế mà ...
Trong lời mẹ hát: Ru con chắp đôi cánh, lớn rồi sẽ bay xa
Tuổi thơ chở đầy cổ tích Dòng sông lời mẹ ngọt ngào Đưa con đi cùng đất nước Chòng chành nhịp võng ca dao. Con gặp trong lời mẹ hát Cánh cò trắng, dải đồng xanh Con yêu màu vàng hoa mướp “Con gà cục tác lá chanh”. Thời gian chạy qua tóc mẹ Một màu trắng đến nôn ...
Khoảng im suy ngẫm ai ơi, để rồi ta lại hiểu đời với nhau
Trong đời có một khoảng im Phút giây yên lặng ta tìm thấy ta Lặng im trước một bông hoa Giật mình ta sẽ nhận ra lẽ đời Khoảng im, suy ngẫm ai ơi Để rồi ta lại hiểu đời với nhau Hôm nay nghĩ về mai sau Để ta có dịp nhớ nhau mất, còn Trăng khuyết ...
Dư âm thoáng phím đàn ai, bài ca lỡ một cung đàn… phù vân
Mai gầy nở nụ đầu Xuân Hái đem về tặng tri âm làm quà Lòng thơ, thơm ngát ý hoa Vần gieo hư cấu, Hương Trà, Tiết Xuân Nước trong đáy tách phân vân Thực, hư, ảo giác âm thầm mùa xa Ðường sang ngõ Trúc trăng tà Hương thơ ủ gió cỏ hoa bồi hồi Dư âm ...
Tôi nhớ Sóc Trăng mùa chuyển gió, với bóng yêu thương đứng trong chiều
Thấp thoáng chùa chiền trong bóng lá Người về áo lẫn với màu mây Tôi nhớ Sóc Trăng chiều chuyển gió Chiếc xuồng con bơi giữa bờ cây Em dẫn tôi về với Kế Sách Bóng cây thốt nốt đứng trong chiều Cái nôi cải lương, nôi vọng cổ Em hát câu gì, thương nhớ ơi! Suốt một ...
Dòng sông tuổi thơ: Cánh cò trắng khói chiều bảng lảng, đôi gánh đi về tóc mẹ bay bay
Mẹ sinh ra con bên dòng sông Sông hiền hoà xuôi về trăm ngả Hàng cau già nở hoa trắng xoá Chiều nhẹ rơi thoang thoảng mùi hương Con lớn lên theo lời ru của mẹ Giọng hò đưa nâng từng bước con lên Lời ru buồn, buồn như thân mẹ Cha một đời... theo vận nước ...
Đời ngắn ngủi trăm năm một thoáng, rồi quẩn quanh lục đạo luân hồi
Xuân vội vã rời đi qua ngõ Hạ còn xa mưa chẳng kịp về Sáng mờ sương trưa trời nắng gắt Tiếng gọi đò vang vọng sông quê Em lên phố áo màu lụa mới Mẹ lặng thinh bên bữa cơm chiều Cha đi sớm bóng in bên cửa Chẳng bao giờ còn được thương yêu? Có đôi ...
Cuộc đời lắm trái ngang, tình cha như trời biển
Cả đời cha cực nhọc Hôm sớm trên cánh đồng Cày thuê nuôi con lớn Âm thầm lo việc chung Mưa rét hay nắng hun Một mình trên đồng vắng Tiếng hò nghe trĩu nặng Như đường cày của cha... Mồ côi tuổi còn thơ Lớn lên trong thiếu thốn Tình cha như trời biển Đều dành cho các con Cha dạy ...
Tam Cốc – Bích Động: Trập trùng đồi núi bao quanh, ngô Đồng một giải sông xanh lượn lờ
Trập trùng đồi núi bao quanh Ngô Đồng một giải sông xanh lượn lờ Đường vào Tam Cốc như mơ Như đưa hồn khách men bờ cảnh Tiên. Thuyền nan trăm lá nối liền Mái chèo khua nhẹ theo triền sông vang Hai bên đồng lúa mênh mang Thảm xanh lúa vẫy thênh thang cõi lòng. Ơ kìa ...
Mỗi tháng ba về: Nỗi buồn của tôi mang màu dĩ vãng, chảy ngọt ngào sâu nặng một dòng sông
Có thể đó là một câu chuyện dài Ám ảnh tôi mưa bụi và hoa gạo Bến đò ngàn năm không phai màu áo Dáng sông dải lụa cổ kính rêu phong Tâm hồn tôi là một cánh đồng Bình yên tiếng chuông trong chiều sương lãng đãng Nỗi buồn của tôi mang màu dĩ vãng Chảy ...
Người ơi, xin tặng lại người, bông hoa quên lãng của thời đã xa
Trước thềm nhà, có bó hoa, Thôi thì cứ nghĩ : đấy là ai quên! Không địa chỉ, chẳng tuổi tên, Tuổi này, còn có ai đền cho ai? Lặng rồi, những buổi ban mai, Còn chăng là tiếng thở dài bơ vơ, Trái tim lạ đến không ngờ Hình như ...
Truyền thuyết Hằng Nga hạ thế xuống trần gian
Hằng Nga dạo bước trên cung Quảng Lơ đễnh nhìn xa ngó trần gian Tự hỏi nơi ấy vui không nhỉ Phố xá ngựa xe những rộn ràng Một ngày hạ cánh trần xem thử Làm cô thôn nữ dưới thôn trang Quanh năm mưa nắng đời cơ cực Nhan sắc chim sa cũng võ vàng. Nhìn ...
Cảm nhận dòng đời qua vun vút, tất cả đều tàn phai theo tháng năm
Xuân qua hoa héo rụng Ngày qua nắng lụi tàn Dòng đời qua vun vút Tất cả đều phai tàn Để trở về cát bụi Để biến thành tro than Song vẫn còn mãi mãi Sừng sững với thời gian Ấy là lòng nhân đạo Gương thánh thiện rỡ ràng Ấy công trình sáng tạo Làm nên những kỳ quan Thì muôn ...
Gửi cho em chút Hà Nội tháng ba
Gửi cho em chút Hà Nội tháng ba Khi những bông sữa nở trắng đầu mùa mà em chưa về kịp Khi trên những phố phường đông vui nhộn nhịp Hoa bưởi quyện hương cho nỗi nhớ ngọt lành Hà Nội bao người sao nỗi nhớ vẫn anh? Chút đắm đuối như thời ta còn ...
Đem theo niềm thương nỗi nhớ, từ trong ấm lạnh cuộc đời
Niềm vui tan trong "bầu rượu" Nỗi buồn nằm giữa câu thơ Lang thang ở nơi trần thế Nàng Thơ đến tự bao giờ Thổi hồn cho từng câu chữ Thơ bay lên giữa lòng người Đem theo niềm thương, nỗi nhớ Từ trong ấm lạnh cuộc đời Tôi đi tìm lại chính tôi Nhận ra tấm lòng bè ...
Đất trời giữa xuân: Nắng vàng trên mỗi tán cây, ánh nâu non ngọn sồi hây hây hồng
Nắng vàng trên mỗi tán cây Ánh nâu non ngọn sồi hây hây hồng Mái đình hoa gạo đơm bông Au au cánh níu gió đồng khoe tươi Trong veo làn nước cuối trời Mát thơm cơn gió lướt roi lúa vàng Chim gù trên nóc tam quan Cải xanh, tim tím ngọn xoan sau tường Lộc vừng ...
Nhớ mẹ tôi xưa rất dịu hiền, lam làm sớm tối, việc không tên
Nhớ mẹ tôi xưa rất dịu hiền Lam làm sớm tối, việc không tên Nhẹ nhàng khuyên bảo đàn con dại Lẽ phải, điều hay đâu dám quên! Nhớ mẹ tôi xưa rộng tấm lòng Giúp người nghèo đói, kiếp long đong Bát cơm, manh áo thường san sẻ Đắp đổi đầy vơi, thiệt cũng xong Nhớ mẹ ...
Hãy vô tư cho lòng thanh thản, hạnh phúc nào bằng khi ta độ lượng khoan dung
Thử hỏi ngọc nào mà chẳng có vết Biển xanh kia có lặng sóng bao giờ Giữa khô hanh vẫn có ngày mưa Giữa giá rét vẫn có ngày nắng ấm Giữa yêu thương vẫn có khi hờn giận Như dòng sông bên lở bên bồi Giữa dòng đời lặng lẽ em trôi Chút cay đắng cũng ...
Nhân sinh như mộng
Xuân vội vã rời đi qua ngõ Hạ còn xa mưa chẳng kịp về Sáng mờ sương trưa trời nắng gắt Tiếng gọi đò vang vọng sông quê Em lên phố áo màu lụa mới Mẹ lặng thinh bên bữa cơm chiều Cha đi sớm bóng in bên cửa Chẳng bao giờ còn được thương yêu? Có đôi ...
End of content
No more pages to load