Thỏ
Trở rét: Một nông phu bước nhanh trên bờ cỏ, trâu bò thưa bóng trên bờ đê
Vuờn cây úa rùng mình gieo lá úa Ngọn khói chiều cuộn rối nóc nhà tranh, Trời đầy mây bay về đàn chim nhỏ Gió điên cuồng xô đẩy luỹ tre xanh. Trời trở rét! Người làng tôi đã thấy: Áo mền, áo kép giở ra thi. Những cô gái, với ...
Trăng ở bản Hoa: Nghe đàn môi kèn lá, say chuyện tình Sa Pa
Trăng lên từ bản Hoa Dát vàng trên bãi đá Mênh mông huyền thoại quá Đêm chợ tình Sa Pa. Ai về bên bãi đá Đợi ai, ai đợi ai Tiếng đàn môi, kèn lá Vọng ngân qua đêm dài. Bập bùng bên ánh lửa Đá đứng bên đá ngồi Đá nghiêng bên đá ngửa Giữa non ngàn chơi vơi. Đá quây ...
Làng cổ Đường Lâm: Ngõ nghèo gợi nhớ xa xăm, đá ong mưa nắng dãi dầm quản chi
Về thăm làng cổ Đường Lâm Văn minh lúa nước thì thầm nét duyên Ở đời có chí thì nên Mạch nguồn tiên tổ nối liền hôm nay Dù cho thời thế đổi thay Lung linh dòng chảy đêm ngày thân thương Hai Vua* dân quý dâng hương Cành đa, ruộng mật, miếu đường quanh năm Ngõ nghèo ...
Chợ ngày đông mái lều xơ xác gió, quán mênh mông họp độ mươi người
Trời rét quá! Mái lều xơ xác gió, Chợ mênh mông quán họp độ mươi người. Các cô gái khăn vuông trùm to hó Miệng nhai trầu thỉnh thoảng nói ra hơi. Đây lối rộng người mua đi khép nép Kia đường dài kẻ bán đứng thu tay. Cô hàng cá ...
Câu thơ hụt hẫng buông lơi, mải vui nên phố thình lình ngập mưa
Phố xanh thoáng chốc rơi mưa Gió giăng mờ mắt, cây thưa gẫy cành Mặt sông sóng nổi dập dềnh Loi nhoi bờ cát, cuộn thành dòng trôi. Câu thơ hụt hẫng buông lơi Phải đâu duyên kiếp bãi bồi mà cho Phố mưa có phải đi đò Trời mênh mông nước, rủi lo phận mình Cớ can ...
Muôn màu Sa Pa: Su su bạt ngàn đồi núi, thung lũng hoa rau trải như mây
Sương sớm phủ mờ Sa Pa Trưa nắng hanh vàng rót mật Mây chiều ôm ấp đỉnh xa Đêm về lạnh se trời đất… Ngẩn ngơ ngắm nhìn Thác Bạc Thung lũng hoa rau trải như mây Su su bạt ngàn đồi núi ‘Sán lùng’ nghiêng ngả trời say Chợ tình phiên họp hôm nay Thổ cẩm muôn màu ...
Ai về chốn cũ quê tôi, cho tôi nhắn gửi tới người năm xưa
Quê tôi có hai mùa lúa chín Ruộng đồng thì tươi tốt phì nhiêu Chim bay rợp bóng sớm chiều Khi hoàng hôn xuống sáo diều vi vu Ngân vang những tiếng chuông chùa Vẳng nơi xa thẳm mịt mù mây bay… Quê tôi vườn trĩu trái cây Mít thơm, chuối ngọt, ớt cay, bưởi vàng Hoa hoe ...
Hạt mưa rắc bạc, rắc vàng, mênh mang đất nở, ngút ngàn cây xanh
Hanh hao gió bụi ám mờ Cây mơ rửa lá bất ngờ… non xanh Đất khô khát, mưa dụm dành Rễ chiu chắt nhựa lên cành tốt tươi Hạt mưa trong ánh mắt người Đất giăng mùa biếc, nụ chồi ngẩn ngơ Hạt mưa có tự bao giờ? Mà thơm hương đất, mà chờ hương cây Cánh đồng ...
Sinh ra nơi tột cùng khô khát, vẫn nở hoa kết trái cho đời
Mình mãi là cây thông Trần lưng cùng bão gió Hay làm cây liễu nhỏ Rủ xuống bao niềm thương? Thôi cứ là cau vườn Nhích lên từng đốt một Trời chỉ cho một búp Gắng gỏi mà xanh tươi. Chập chùng dốc cuộc đời Càng lên càng thấm mệt Nơi tột cùng khô khát Hoa vươn tay nâng người Duy Thông
Hoa gạo: Đã hóa thân làm lửa, cháy hết mình mới thôi
Bốn phía trời mịt mờ Riêng nơi này ráng đỏ Bập bùng trong chiều gió Hoa gạo cháy trong mưa Thản nhiên và vô tư Gieo mình vào núi đá Một bông hoa gạo rơi Như trái tim đang vỡ Phải rồi, hoa nhắc ta Đã hóa thân làm lửa Cháy hết mình mới thôi Dù trong mưa trong gió Thành Nghị
Cõng em cùng đi học, ngày mai khôn lớn một chân trời sáng tươi
Em đi học con chữ Cõng trên lưng em mình Bé em say sưa ngủ Quên đất trời xung quanh Sức có gánh được không? Con chữ và đứa em Gió rừng đâu không giúp Chim ca đâu hết rồi? Giúp em đuổi cái nghèo Giúp em đuổi cái đói Cho em bớt nhọc nhằn Nuôi con chữ lớn lên Nhìn dáng ...
Nhật Lệ con sóng chao cửa biển, cánh buồm lênh đênh tháng năm dài
Con sóng chao cửa biển Cánh buồm chiều lênh đênh Rừng thông xanh Nhật Lệ Níu chiều về trăng lên. Xôn xao kìa con sóng Ru mãi mùa trăng vàng Anh đi chiều xa vắng Cánh buồm buồn rẽ ngang Anh đi anh có nhớ Rừng thông xanh chiều quê Nghe mặn mòi hơi thở Sóng biển xô vỗ về. Gió chao ...
Hương sen: Thơm vàng từ nhụy thơm ra, thơm trong vắt nước thơm qua đất bùn
Thơm vàng từ nhụy thơm ra Thơm trong vắt nước thơm qua đất bùn Thơm xanh lên mặt lá tròn Thơm trắng dọc ngó ngọt ngon cho đời... Nở tươi hơn một nụ cười Hai bàn tay mở nâng trời chạm sao Chốn nghèo sen vẫn thanh cao Tâm ru giấc ngủ, hạt nao lòng người... Em ...
Ngàn năm nối gót chân nhau, cõi thiền thăm thẳm mai sau vẫn đầy
Chùa Tiêu (*) một sớm tôi về Trắng mây Kinh Bắc, thị xòe bóng trưa Ngước lên “Bất nhị môn” (**) xưa Thiền tâm một lối, nắng mưa mấy tầng. Nghìn năm rêu ngấn bàn chân Nghe trong thanh vắng thoảng ngân chuông vàng Vạn đêm trăng lọt mắt sàng Xoay tròn hạt gạo thênh thang đất ...
Con ơi con ngủ cho say, trăng lên mẹ cấy mai này nuôi con
Trăng non ngoài cửa sổ Mảnh mai như lá lúa Thổi nhẹ thôi là bay Con ơi ngủ cho say Để trăng thành chiếc lược Chải nhẹ lên mái tóc Để trăng thành lưỡi cày Rạch bầu trời khuya nay Trăng thấp thoáng cành cây Tìm con ngoài cửa sổ Cửa nhà mình bé quá Trăng lặn trước mọi nhà Vai mẹ ...
Thương mẹ những buổi ngày xưa, còng lưng mẹ cấy, bóng trưa tảo tần
Con về lặng gió, chiều rơi Phơ phơ tóc mẹ trắng trời nắng mưa Con về nhớ buổi cày bừa Còng lưng mẹ cấy, bóng trưa tảo tần. Trăng xưa còn sáng sân đình Hàng cau thêm đốt cho mình lạ quen Xóm Chùa giờ chẳng gặp em Mơ đôi tay dẻo hái sen thuở nào. Xa bao ...
Bụi mưa bay khắp đất trời, như tranh thủy mặc hư vô gợi thiền
Mưa xa tiếp nối mưa gần Mưa bay thong thả trắng ngần tự do Đồng xanh thêm những cánh cò Như tranh thủy mặc hư vô gợi thiền Từ ta chơi với thiên nhiên Khu vườn nho nhỏ rất nên thơ này Cỏ cây coi thế mà hay Đã thơm cuộc sống lại say tình người Bụi mưa ...
Bão mùa đông: Nửa đêm thức phố phường nổi gió, những căn nhà cửa sổ va nhau
Nửa đêm thức, phố phường nổi gió Những căn nhà, cửa sổ va nhau Hàng cây cao, ngả nghiêng trút lá Nước sông lên ào ạt dưới chân cầu. Biết chẳng thể êm đềm mãi được Những mảng đêm vỡ vụn trước hiên nhà Cả góc phố tròng trành trong gió lớn Sửa soạn buồm làm một ...
Vịnh Côn Sơn: ‘Họa vô đơn chí’ qua nhiều nạn, vạn kiếp Côn Sơn vạn cổ sầu
Tới Côn Sơn thăm nền nhà Nguyễn Trãi Nghe tu hú giục trong vườn vải Người rũ bụi trần lại phía sau “Họa vô đơn chí” qua nhiều nạn Vạn kiếp Côn Sơn vạn cổ sầu Sao Khuê lấp lánh trên trời biếc Nhân nghĩa ngời ngời ngọn đuốc soi Hào hoa chi để người ganh ghét Tài ...
Nhớ: Mẹ tôi quét lá bên đường bụi, thấy chuyến xe qua đứng ngóng người
Vườn cũ bình yên im bóng tre Sung rụng bờ ao nhãn trước hè Mái lá nắng mưa người thưa vắng Xoan chín vàng ươm tiếng chích chòe Bố bảo trồng hoa đợi trẻ chơi Đón dâu đã sẵn bụi măng mai Em có sang nhà ba bốn bận Tôi mải lang thang tận cuối trời Theo mãi ...
Ta ước một lần về tuổi thơ, với miền quê xanh thắm năm nào
Chiều nay ra bờ sông Gặp mạ non không tuổi Gặp vầng trăng hoang dại Gặp mây trời ngây thơ Đất ngậy mùi bùn non Tỏa theo mùa thương nhớ Cánh diều đôi môi hé Háo hức ngôi sao mờ Nguyên vẹn chiều năm xưa Một lần không trở lại Dấu chân ai mờ bụi Phù sa về đọng son Ước được ...
Tâm đặt ở đâu để chỉ đường, hay đặt trên ngực để yêu thương!
Tâm đặt ở đâu để chỉ đường? Đặt ngay trên ngực để yêu thương Đặt trên khóe mắt nhìn đau khổ Trên tai để nghe nỗi đoạn trường. Tâm đặt trên tay là giúp đỡ Trên môi là an ủi mọi người Trên vai là để cùng chia sẻ Trên chân để tới chỗ đang cần. Cái tâm ...
Nghìn năm vạn thuở trong phút chốc, tĩnh như thu thủy hóa hư vô
Vững tay chèo nhé! Sóng còn xô Đừng tách nhau ra, lạc bến bờ Nghìn năm vạn thuở trong phút chốc Tĩnh như thu thủy hóa hư vô Thế cuộc xoay vần như phù vân Khổ đau, vui sướng tựa bụi trần Trăm năm còn lại mồ phơi xác Vạn kiếp bi thương một kiếp Thần. Mênh mang ...
Chợt bừng sáng một không gian phố, đẹp dịu dàng những đóa cúc họa mi
Chợt bừng sáng một không gian phố, Đẹp dịu dàng những đóa cúc họa mi, Những buổi chiều này, ta muốn tạc vào thơ, Những mỏng manh của bông cúc trắng. Ta đã đi qua những đam mê rám nắng, Sao vẫn chùng lòng trước bé bỏng của hoa, Ta đã quên ...
End of content
No more pages to load