Thỏ
Tàn canh mộng đổ vô thường. Bơ vơ quán trọ khói hương đọa đày
Mười lăm năm một bước đường Ðau lòng lữ thứ đoạn trường Cha ơi Ðêm dài tưởng tượng Cha ngồi Gối cao tóc trắng rã rời thân con Phù sinh một kiếp chưa tròn Chiêm bao cánh hạc hãi hùng thiên cơ Tuần trăng cữ nước tình cờ Lạc loài du tử mắt mờ viễn phương Tàn canh ...
Đêm huyền ánh nguyệt tỏa ngàn phương, gió quyện hồn mây khuất dặm trường
Đêm huyền ánh nguyệt tỏa ngàn phương Gió quyện hồn mây khuất dặm trường Cánh nhạn vờn chao, làn nước lụy Nguồn tâm khẽ lắng, giọt chơn thường Người an, cảnh hoán vô tư lự Đạo vị, trần xoay bất chướng chương Thỏa khí phong nhiên vui hứng bút Tuần hoàn hạ đáo ý đô lương Phan Thành ...
Thiện Duyên: Phúc thiện gieo mầm thu quả đẹp, tâm đầy nhã đức tiếng vang ngân
Người hiền sẵn tánh khó xoay vần Phú tứ nào ghi rõ dạ trần Chân bước dịu dàng lòng ổn định Lời thơ trầm lặng nét bày phân Hào quang xán lạn soi nhân thế Phật pháp diệu huyền thấm nghĩa ân Phúc thiện gieo mầm thu quả đẹp Tâm đầy ...
Nghìn thu trở giấc hương trầm lắng, cứu vớt hồn ai giữa chốn này…
Cách trở bao năm nay trở về, Rộn ràng ký ức chuỗi dài thê, Xa nghe vạn kiếp chìm lưu lạc, Lay chuyển tâm can giữa vô thường. Phật Pháp đèn soi chỉ dẫn lối. Dòng đời hư ảo vốn vô minh, Cổ nhân lưu dấu trên hang động, Diễn nghĩa quảng khai lắng tâm bình. Lữ khách ...
Tản văn: Bài thơ một chữ
Tản văn "Bài thơ một câu" của tác giả Nguyễn Quốc Văn đề cập đến cách giáo dục con cái của người xưa. "Yêu cho roi cho vọt", tuy nhiên ngọn roi ấy rất "lành" bởi nó xuất phát từ yêu thương và đức hạnh. Thuở tôi còn nhỏ, nhà tôi ...
Chiều Hàm Luông…
Một ngày thả lưới giăng câu Được cá thì ít mất nhau thì nhiều... Lưỡi câu vướng phải mồi yêu Giật lên chỉ được nửa chiều Hàm Luông... Nguyễn Quốc Văn
Thiên địa phong trần, mệt bước đa truân?
Gió vũ trụ chỉ vừa hiu hắt, Muôn vì sao riu ríu rủ nhau trôi, Ta theo gió , Bỏ mây ở cuối vòm trời... Thiên khung mở , Đại khung lớp lớp, Thấy mờ xa, Trái Đất tẻo teo.... Cả hệ Ngân Hà như chấm bụi, Đỏ hồng hoang, He hé chút mặt trời... Thửa xưa , Ta từng ở loài ...
Một kiếp hồng trần thôi đã tận, tàn tro khói bụi phủ mây ngần
Ác nhân chỉ nghĩ điều nông cạn Lưỡi độc tay sắt cùng xuất trận. Một kiếp hồng trần thôi đã tận Tàn tro khói bụi kiếp lụi tàn Mưa gió liên miên trời đất tối, Ý chí vững vàng tâm kiên định, Sấm dữ vang rền chấn thiên nộ, Bao nhiêu ân oán cảnh biến thiên. Hạ Ước
20 năm dài với gió giông, niềm tin vững chắc mãi trong lòng
20 năm dài với gió giông Niềm tin vững chắc mãi trong lòng Ma nạn trùng trùng không lay chuyển Lừa dối truyền loan vẫn vững tâm Sát bước bên Thầy tu Đại Pháp Thân tâm đạo đức được hồi sinh Rời xa xấu ác tồn thiện niệm Tỉnh giấc mộng dài thoát vô minh 20 năm dài ...
Mây trắng hồn ai viễn xứ, nào hay thăm thẳm cuộn đời ly hương
Mây Trắng hồn ai viễn xứ Nào hay thăm thẳm cuộn đời ly hương Chén quan hà trót vấn vương Nửa chìm đất mẹ nửa nương đất người Sóng xưa từng lớp đầy vơi Triền sông mãi đứng chưa ngơi tấc lòng Xuân qua phố thị chờ mong Mơ hồ người bước ...
Tri giao là khúc vô thường, biệt ly gieo phút đoạn trường tìm ai
Trăm năm lỡ cuộc phong trần Trót là dệt mộng phù vân dâng đời Sơn khê mấy nẻo chơi vơi Cốc xưa lần đến hồn phơi mây ngàn Xót xa chút mảnh hồng nhan Nữa đêm chuông gọi hương vàng cố nhân Tri giao là khúc vô thường Biệt ly gieo ...
Kiếp người tựa áng phù vân, phiêu bạt tha phương nhớ quê nhà
Kiếp người giống tựa áng phù vân Phiêu bạt tha phương nhớ quê nhà Nhiều lúc chén cơm lệ lưng tròng Mấy khi bát nước đượm tình thân Chẳng lo nào sợ đời kẻ xấu Không nghĩ đâu màng chuyện thế nhân Cám cảnh người đời luôn ác vận Nên thời vẹn giữ tấm lòng chân. Ái Vân
Hoa Ưu Đàm nở, trong vô minh thắp lại ánh sao trời
Nơi ảo vọng tìm mãi chốn yên thân Ngoảnh đầu lại hạnh phúc ở trong tâm Mộng ái ân thực thể vấn ưu phiền Xoá muộn phiền giọt Liễu trải nghìn nơi Từ kiếp trước nhân duyên vun vén trồng Duyên kiếp này may mắn gặp chân Tiên Nợ trần ai hóa giải bằng tâm Thiện Duyên ...
Hàn Mặc Tử: Em có mua trăng tôi bán lại, cả trăng Vỹ Dạ gió lắt lay?
Tôi nhớ ngày xưa tôi mười sáu Người bán cho tôi một mảnh trăng? Trên cành liễu rủ trăng thiếu nữ Sóng soãi nằm nghiêng ngủ ngon lành? Từ đấy tôi đi mọi nẻo đường Linh hồn tóc liễu gái quê vương? Em có mua trăng tôi bán lại Cả trăng Vỹ Dạ gió lắt ...
Em ơi, hãy nuôi hy vọng giã từ cõi mộng thế gian!
Anh sợ cơn mưa nhớ đêm Sợ nắng ban trưa thương gió ? Sợ biển mến con sóng vỗ Sợ rằng anh sẽ yêu em ! Sợ mưa còn hy vọng quên Sợ nắng hoàng hôn sẽ đến ? Sợ thủy triều tan sóng lặng Sợ rằng em sẽ yêu anh ! Anh sợ sớm mai gió hanh Anh ...
Chân tu: Người đời đến chốn chân tu, mới mong thoát khỏi nhà tù xác thân!
Tự ta thanh lọc thân ta Bằng tu, bằng luyện hài hòa thế nhân. Tu là tu tính, tu tâm Luyện là thanh lọc xác thân tục phàm... Tu là rũ bỏ cái Tham Cái Gian, cái Ác, cái làm hại ta. Luyện là từng bước bay xa Đem muôn vũ trụ chói lòa gột thân... Lần từng ...
Bão đã về rồi ư? Khoảng trời bình yên xanh, bỗng chìm trong giông tố…
Chẳng phải vô tình đâu Khi lòng người bão nổi Cơn mưa chiều rong ruổi Ướt nhòe lời cho nhau. Nào phải tại ai đâu Mà từ đâu đâu đó Nơi hình thành muôn thuở Tâm bão khởi giành tranh. Khoảng trời bình yên xanh Bỗng chìm trong giông tố Chịu đựng và tha thứ Là mầm đời sinh sôi. Bão chỉ ...
Trường cũ: Trời xanh đầy ắp tiếng ve, có gì náo nức mùa hè, bạn ơi
Trường ơi em đã đi xa Nhớ năm học, nhớ diết da mùa hè. Trời xanh đầy ắp tiếng ve Có gì náo nức mùa hè, bạn ơi. Nhớ về kỷ niệm xa xôi Lòng em thêm mãi bồi hồi khi xa Con đường đến lớp đây mà Những bông điệp nhỏ trắng ngà như mưa. Cổng trường ...
Đêm xuống trăng lên, giật mình tỉnh giấc, vẫn còn ở nơi kiếp người…
Đêm xuống, trăng lên rọi cõi trần Gió buông khe khẽ lệ pha sương Vẳng đây còn chút dư hương Màn che vương vấn kiếp tiền nhân Bỗng sực nhớ giật mình xoay lại Tỉnh giấc mơ ảo mộng "phiêu diêu" Chập chờn trong cõi hư vinh Bùn dơ thấy bẩn, lăn lộn chi ...
Luân hồi ngày tháng năm trôi, luân hồi xuân hạ tới rồi thu đông?
Luân hồi ngày tháng năm trôi Luân hồi xuân hạ tới rồi thu đông? Luân hồi có có không không Luân hồi bế bế bồng bồng trên tay? Luân hồi đêm cạn ngày đầy Luân hồi xiềng xích mở ngày tự do? Luân hồi hình sắc lá cờ Luân hồi được mất cơ đồ về ai? Luân ...
Sen Trong Mộng Vàng: Ơi những cánh sen hồng, gói nắng chiều quê mẹ
Mượn sen hồng gói nắng Một chút quà phương nam Gửi tới vùng tuyết trắng Cho tình thân ấm lòng. Ơi những cánh sen hồng Gói nắng chiều quê mẹ Ơi cánh hoa trắng muốt Gói ngọn gió quê cha. Nắng mẹ pha dòng nước Cho tắm mát tuổi thơ Gió cha ...
Vạn kiếp vân du đâu hẹn gặp, mây chiều buông xuống lạnh sơn khê
Hàng cây ngã bóng rủ chim về. Thấu nghĩa sinh thành, rảo bước quê… Kẽo kẹt lưng cong bày khắp ngõ, Đong đưa gối mỏi thấm trăm bề. Vô tri mộ đá nghe sâu thẳm, Lặng lẽ âm dương chạnh tái tê. Vạn kiếp vân du đâu hẹn gặp, Mây chiều buông xuống lạnh sơn khê. Minh Đạo
Mênh mang Cổng Trời mở, ánh sáng từ bi chiếu rọi khắp đất trời
Đĩa Pháp Luân xoay tròn Óng ánh giữa thiên không Triệu Mặt Trời bỗng ngừng ánh sáng Dõi mắt trông... Cõi tịnh Chỉ còn nghe tiếng nhạc ... Bao vòm sao ngơ ngác Mắt trẻ thơ Xanh mãi những Ngân Hà... Sao trời xô vào xao xác Vũ trụ lồng trong nhau Rạng rỡ hào quang.... Tít tầng cao Từng nốt ...
Lọc mê tỉnh giữa trong đục nhân gian
Lọc sương sớm Lọc nắng chiều, lọc tối Lọc đêm khuya Lọc gà gáy bình minh... Lọc tí tách Lọc người chờ, người đợi Hương cà phê Không lọc trắng nổi mình! Lọc mê tỉnh Lọc thân tình, quen lạ Người lọc người Giữa trong đục nhân gian! Trời lọc đắng Lọc cay rồi lọc chát Nhấp ly đời Nhân quả mật ánh trăng... Nguyễn Quốc ...
End of content
No more pages to load