Thỏ
Có một chân trời khác lấp lánh cùng thời gian…
Niềm vui không có men Mà làm ta chếnh choáng Lòng tin không năm tháng Mà đổi màu thời gian. Khoảng trời dẫu mênh mang Vẫn nằm trong đức tín Dòng sông dài rộng thế Con đò vẫn đi qua. Cuộc sống dù phong ba Nỗi buồn dù muôn thuở Con người dù bé nhỏ Vẫn khát khao đi tìm. Chín ngọt ...
Bay vào lời ru: ‘À ơi…con quý, con yêu. Mẹ còn lặn lội mấy chiều sang sông…’
Thân cò lặn lội ca dao Mình con lặn lội bay vào lời ru Lời ru ướp gió mùa thu Lũ bưởi đầu trọc đánh đu giữa trời Cái ngủ còn mải đi chơi Nụ hoa mải đỏ, khoảng trời mải xanh Mà nghe mẹ hát ngọt lành Cái ngủ về đậu trên vành mắt con Nắng hồng ...
Văn minh trong mắt người thổ dân: Chúng ta không hứng thú, thứ văn minh của anh!
Một du khách người Pháp Đi vào rừng châu Phi Nơi đây vốn thuộc địa Cha ông mình trước kia. Thấy thổ dân quần tụ Bên đống lửa rực hồng Tiếng tù và nổi nhạc Hòa tấu cùng chiêng cồng. Với nụ cười thân thiện Chàng tiến vào đoàn người Tháo ba lô, và nhảy Tất cả dừng cuộc chơi. Chàng ...
Thao thức trông ngóng nhớ cố hương xa vời vợi…
Mây không có nhà Mây rơi xuống đất? Gió không có nhà Bay về đâu gió? Núi có nhà không Mà rừng cứ mất ? Biển có nhà không Bạc đầu trắng sóng? Cha có nhà không Vuông hai thước đất? Mẹ có nhà không Cỏ gà gió bấc? Ngôi nhà tiên tổ Bây giờ còn đủ? Đựng lời hát ru Lẫn trong quên nhớ? Ú ...
Trái tim thức: Ai biết rồi mai sau, có còn yêu được nữa?
Đừng thức nữa tim ơi Đêm dài, đêm sâu quá Thoi thóp từng bước nhỏ Đập về đâu, về đâu... Từng giọt buồn, giọt đau Nuôi thương yêu bé bỏng Lần lần trong vô vọng Đi hoài không hết đêm Nhắm mắt ngủ đi tim Bàn tay xoa tiếng nấc Tin yêu này có thật Của riêng mình ...
Giật giành, thù hận, đua tranh… Ghét ghen cũng nấm cỏ xanh vuông tròn
Cỏ non xanh sắc thanh minh Bao nhiêu kiếp trước của mình dưới kia? Tổ tiên chài lưới, tát đìa Ông cha dời núi cũng về nơi đây? Bỏ buông đồng dở luống cày Quên đi năm tháng những ngày đói no ! Dở dang xưởng máy, hầm lò Cuộc đời người ...
Những nàng thơ phố núi, nhẹ nhàng nụ cười duyên
Những nàng thơ phố núi Nhẹ nhàng nụ cười duyên Tìm niềm vui đánh rớt Từ một buổi trưa chiều… Đường xương rồng hoa đỏ Thềm nhà kia gió bay Chiếc lá vàng tội nghiệp Lăn lóc giữa ban mai. Như mây về đêm tối Đi tìm ánh trăng trong Như hương từ cơn gió Đi tìm chốn thanh cao. Có chăng ...
Nắng hồ Nhật Nguyệt nắng sa mạn thuyền…
Treo trên núi giống mặt trời Hoàng hôn tỏa ánh trăng vời vợi buông ? Ấy hồ Nhật Nguyệt Đài Trung Bóng người tu giữa trập trùng non cao Tay người vươn tới trời sao Chân người chùng xuống tựa vào mây bay ? Người tu dưỡng thế gian này Trở về với ...
Đất trời tỏa nắng mênh mông. Tâm ta rồi hóa cánh đồng đầy hoa…
Không nghe, không nói, không nhìn Có khi rung đủ trái tim người đời? Sầu không khóc, vui không cười Mây bay chầm chậm lên trời trắng mây... Người đến đó, kẻ qua đây Sông kia có lúc vơi đầy tháng năm? Ý không động được thân tâm Cơn mưa cứ mát mãi phần mát trong! Đường đời ...
Thăm Ngũ Hành Sơn: ‘Cờ Tiên’ thơ mộng sương mờ phủ, ‘Động Phật’ linh thiêng đá tạc thành
Mây trắng ôm ngang dải Ngũ Hành Thiên nhiên ưu đãi vẽ nên tranh “Cờ Tiên” thơ mộng sương mờ phủ “Động Phật” linh thiêng đá tạc thành Mây khói quyện hoà khơi ước vọng Suối khe róc rách cuốn hư danh Tao nhân mặc khách còn lưu luyến Nửa mảnh trăng ngà chiếu mỏng manh. Đỗ Thận
Đức Phật: Từ bi thiện giải bao ân oán, gọi tỉnh muôn loài trong si mê
Bàn tay Đức Phật giơ lên Hồi chuông nhịp mõ vang rền Từ bi thiện giải bao ân oán Gọi tỉnh muôn loài trong si mê. Năm vị Thiền Sư lòng cao như núi Và rỗng không như mõ ấy, chuông này. Gỗ rung rung, Vàng réo Lửa Đất nước cảnh tình chan chứa... Gươm đao mặc bọn ...
Tình quê nhớ tiếng võng đưa, hoà theo tiếng hát giọng ầu ơ năm nào…
Ai yêu nước Việt Nam hơn người Việt, Nhau rốn chôn sâu giữa đất lành. Hoa trái muôn mùa không ngớt chín, Sông đầy nước biếc, núi xanh xanh. Luống cày màu mỡ thơm mùi đất, Vun bón rẫy vườn hoa trái thơm. No ấm cũng nhờ cây với trái, Áo đời vẫn ấm, hột cơm ngon. Kìa ...
Ninh Bình quê tôi: Hoa Lư cổ kính là đây, cố đô lừng lẫy những ngày năm xưa
Ai về Tam Cốc cùng ta Nhớ vào Bích Động, nhớ ra Kênh Gà Những hòn núi nhỏ nguy nga Hạ Long trên cạn chính là nơi đây Tràng An suối cuộn bao ngày Bên kia Bái Đính, bên này Đền Đinh Trường Yên bóng núi lung linh Đồi Mã Yên mãi in hình trong mây Hoa Lư ...
Cảm tại Yên Sơn: Hành hương trên đất Phật, bụi phàm như cách xa
Vua thiền ở am mây (*) Giải Oan cả suối đầy Đời người bao may rủi Đắp đổi hai bàn tay Gác phàm về với núi Ngai vàng xem nhẹ tênh Trúc Lâm chiều tĩnh tại Khoả nỗi niềm chênh vênh Hành hương trên đất Phật Bụi phàm như cách xa Chim hót vang đầu núi Sương buông trong nắng tà. Đình ...
Sông nước Hương Giang đẹp diệu huyền, mơ màng cứ tưởng lạc cung Tiên
Sông nước Hương Giang đẹp diệu huyền Mơ màng cứ tưởng lạc cung Tiên Đèn lồng rực rỡ chao nghiêng ngả Rặng liễu âm thầm đứng lặng yên Giọng Huế “Dạ thưa” khơi ước vọng Tiếng đàn trầm bổng xoá ưu phiền Đôi bờ sông vắng tình chen cảnh Cảnh ấy tình này chẳng dễ quên Cảnh ấy ...
Bí ẩn những giấc mơ: Hư hư, thực thực và quên lãng…
Giấc mơ nào không lạ kỳ... Nếu chẳng cho người ta một điều gì bí ẩn? Những giấc mơ sẽ trốn vào vùng quên lãng Của bóng đêm và cõi nhớ hừng đông! Những giấc mơ dắt díu mình vào chốn mông lung Bước ngập ngừng giữa hư hư, thực thực... Có hôm chúng thả mình ...
Sóng hồ Ba Bể: Thuyền đi núi cũng phiêu bồng, đáy sông lẫn sắc cầu vồng trao nghiêng
Thuyền đi núi cũng phiêu bồng Đáy sông lẫn sắc cầu vồng trao nghiêng Thoảng mùi hương lạ cao nguyên Thuyền ơi! có chở ngàn thiêng đi cùng? Chèo đưa mây dáng ngập ngừng Lao xao hoa nắng, thuỷ cung in hình Sông sâu chớp mắt thần linh Thuyền qua thạch động, thấy mình cao bay Tóc rừng ...
Trong kiếp người bao ân oán xin lắng xuống, cho tôi thành giọt sương trong
Nếu trong kiếp người mai sau Người gửi hồn tôi trở lại Thì những cay đắng đời này Chẳng còn cùng tôi đi mãi Ước vọng ngông cuồng mê mải Hay niềm mơ chưa thỏa lòng Và những ân tình dang dở Xin cũng gửi vào hư không Bao ân oán xin ...
Trúc Lâm mong gặp Phật, hiện lên trong ráng chiều…
Đà Lạt hoa vừa nở Trong hồn ta sớm nay Đà Lạt thông còn mọc Chờ ta sau ngàn cây Chiều đã từng than thở Nơi xanh xao hồ đầy Rừng vẫn nghe thông trúc Tuyền Lâm theo gió mây Lên núi gặp Thiền viện Vào rừng hóa thông reo Trúc Lâm mong gặp Phật Hiện lên trong ráng chiều Mây bồ ...
Hòn Tre, Phú Quốc dù xa bãi, vẫn nhớ phù sa, mảnh đất liền…
Hậu Giang ơi! Hậu Giang! Đây là khúc ruột của miền Nam Nằm trong lòng đất, trong lòng nước... Đất của miền Tây, nước Hậu Giang. Hậu Giang ơi! Hậu Giang! Con sông yêu quý của miền Nam, Đây dòng nước bạc dài rung cảm, Khói sương vương vương dáng xóm làng. Nơi đây dân sống no lành ...
Câu chuyện rét nàng Bân: May xong áo mới trời thôi rét, thất vọng nàng Bân tái tê lòng
Nàng Bân may tấm áo cho chồng Trời đất âm u như sắc đông Nàng cứ loay hoay kim với chỉ Sợi vào thoi hỏng, suốt… rơi long Thời gian gửi vội vào khung cửi May áo nàng may cả tấm lòng Người dạo Tây Thiên, xuân tỏa ngát Riêng nàng cuống quýt ở ...
Bóng núi: Lũ trẻ chăn trâu thả diều trên khuông nhạc, nắng xôn xao gió hát núi xanh mơ
Người đứng đây với vầng mây ấm Nắng xôn xao gió hát núi xanh mơ Ơi, nhành lau phơ phất. Ai đọc thơ Núi trầm mặc. Nghiêng mình hoa tim tím Ta hay bạn hay gió sương bịn rịn Trầm ngâm đi. Lặng lẽ núi ông Đùng Ba vành khăn - bức lập thể mông lung Chiều ...
Khúc giao mùa: Tháng Ba rực rỡ nắng vàng, ào ào trở rét cho nàng Bân vui
Tháng Ba cái tháng lạ lùng Đèn chùm thắp lửa - lộc vừng nở hoa Hồ Gươm sương phủ nhạt nhòa Bồng bềnh sắc đỏ vỡ oà cơn mưa Ven hồ liễu rủ mộng mơ Sắc xanh quyện với non tơ dịu dàng Tháng Ba rực rỡ nắng vàng Ào ào trở rét cho nàng Bân ...
End of content
No more pages to load