Thinh không vẳng một tiếng chuông, đành làm cát bụi, không buồn được sao?
Người trùng tên với Quảng Hàn*, Hay hồn trăng dạo thế gian thành Người. Lời thơ lạnh buốt cõi đời, Thịt da gai điếng, tiếng cười lảnh vang. Hồ trăng rót, rượu trăng tan, “Tiên hành khất” với thế gian hưởng cùng. Đâu đây một tiếng côn trùng, Nghe ...