Nước non mang dáng đàn bầu, vì thương mà nốt nhạc sâu lắng trầm
Cây đàn chỉ có một dây Âm thanh rung mấy ngàn đời chưa tan Cần tre cong níu thế gian Lóng tre bật núi nâng ngàn lên cao Nghe mưa lắc rắc mặt ao Nghe thác nước đổ ào ào xuống thung Nghe như tiếng nấc nửa chừng Nghe rơi nước mắt khóc mừng gặp nhau Tiếng đàn ...
Hạt mưa rắc bạc, rắc vàng, mênh mang đất nở, ngút ngàn cây xanh
Hanh hao gió bụi ám mờ Cây mơ rửa lá bất ngờ… non xanh Đất khô khát, mưa dụm dành Rễ chiu chắt nhựa lên cành tốt tươi Hạt mưa trong ánh mắt người Đất giăng mùa biếc, nụ chồi ngẩn ngơ Hạt mưa có tự bao giờ? Mà thơm hương đất, mà chờ hương cây Cánh đồng ...
Sinh ra nơi tột cùng khô khát, vẫn nở hoa kết trái cho đời
Mình mãi là cây thông Trần lưng cùng bão gió Hay làm cây liễu nhỏ Rủ xuống bao niềm thương? Thôi cứ là cau vườn Nhích lên từng đốt một Trời chỉ cho một búp Gắng gỏi mà xanh tươi. Chập chùng dốc cuộc đời Càng lên càng thấm mệt Nơi tột cùng khô khát Hoa vươn tay nâng người Duy Thông
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 19): Cùng nhau du ngoạn nhân gian
Chuyên mục Nghệ Thuật của Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới quý độc giả tiểu thuyết “Nước mắt của những vì sao”, tiểu thuyết giả tưởng mang khuynh hướng thần thoại của tác giả Nam Minh, được đăng đều đặn vào thứ 3, thứ 5, thứ 7 hàng tuần. Kính ...
Nha Trang mưa đến bất ngờ, câu thơ tìm thấy bên bờ biển xanh
Lạnh lùng chiều mưa Nha Trang Mưa dai bong bóng, mưa loang thân dừa Biển trần vai gánh gió mưa Long đong hồn cát cuối mùa chưa yên! Đã đâu lỗi hẹn cùng thuyền Câu thơ mắc lụt nằm nghiêng góc trời Ngọn đèn ngày rạng, đêm khơi Ánh vàng ô cửa, gió rơi trước thềm. Hoa cây ...
Tình quê còn chút xốn xang, trong màu nắng nhuộm đồng vàng gần xa
Làng quê giờ đã khác xưa Bây giờ vắng tiếng gà trưa thanh bình. Còn đây bến nước sân đình Tìm không thấy bóng trúc xinh đợi người. Bây giờ giữa phố làng tôi Tàu xe như nước, ngược xuôi đi về. Bây giờ giữa phố tìm quê Tìm hoa xoan tím bờ tre cuối làng. Tình quê ...
Hoa gạo: Đã hóa thân làm lửa, cháy hết mình mới thôi
Bốn phía trời mịt mờ Riêng nơi này ráng đỏ Bập bùng trong chiều gió Hoa gạo cháy trong mưa Thản nhiên và vô tư Gieo mình vào núi đá Một bông hoa gạo rơi Như trái tim đang vỡ Phải rồi, hoa nhắc ta Đã hóa thân làm lửa Cháy hết mình mới thôi Dù trong mưa trong gió Thành Nghị
Cõng em cùng đi học, ngày mai khôn lớn một chân trời sáng tươi
Em đi học con chữ Cõng trên lưng em mình Bé em say sưa ngủ Quên đất trời xung quanh Sức có gánh được không? Con chữ và đứa em Gió rừng đâu không giúp Chim ca đâu hết rồi? Giúp em đuổi cái nghèo Giúp em đuổi cái đói Cho em bớt nhọc nhằn Nuôi con chữ lớn lên Nhìn dáng ...
Nhật Lệ con sóng chao cửa biển, cánh buồm lênh đênh tháng năm dài
Con sóng chao cửa biển Cánh buồm chiều lênh đênh Rừng thông xanh Nhật Lệ Níu chiều về trăng lên. Xôn xao kìa con sóng Ru mãi mùa trăng vàng Anh đi chiều xa vắng Cánh buồm buồn rẽ ngang Anh đi anh có nhớ Rừng thông xanh chiều quê Nghe mặn mòi hơi thở Sóng biển xô vỗ về. Gió chao ...
Hương sen: Thơm vàng từ nhụy thơm ra, thơm trong vắt nước thơm qua đất bùn
Thơm vàng từ nhụy thơm ra Thơm trong vắt nước thơm qua đất bùn Thơm xanh lên mặt lá tròn Thơm trắng dọc ngó ngọt ngon cho đời... Nở tươi hơn một nụ cười Hai bàn tay mở nâng trời chạm sao Chốn nghèo sen vẫn thanh cao Tâm ru giấc ngủ, hạt nao lòng người... Em ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 18): Mụ già ăn mày và câu chuyện về thời mạt kiếp
Chuyên mục Nghệ Thuật của Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới quý độc giả tiểu thuyết “Nước mắt của những vì sao”, tiểu thuyết giả tưởng mang khuynh hướng thần thoại của tác giả Nam Minh, được đăng đều đặn vào thứ 3, thứ 5, thứ 7 hàng tuần. Kính ...
Ngàn năm nối gót chân nhau, cõi thiền thăm thẳm mai sau vẫn đầy
Chùa Tiêu (*) một sớm tôi về Trắng mây Kinh Bắc, thị xòe bóng trưa Ngước lên “Bất nhị môn” (**) xưa Thiền tâm một lối, nắng mưa mấy tầng. Nghìn năm rêu ngấn bàn chân Nghe trong thanh vắng thoảng ngân chuông vàng Vạn đêm trăng lọt mắt sàng Xoay tròn hạt gạo thênh thang đất ...
Con ơi con ngủ cho say, trăng lên mẹ cấy mai này nuôi con
Trăng non ngoài cửa sổ Mảnh mai như lá lúa Thổi nhẹ thôi là bay Con ơi ngủ cho say Để trăng thành chiếc lược Chải nhẹ lên mái tóc Để trăng thành lưỡi cày Rạch bầu trời khuya nay Trăng thấp thoáng cành cây Tìm con ngoài cửa sổ Cửa nhà mình bé quá Trăng lặn trước mọi nhà Vai mẹ ...
Lắng nghe một tiếng nhạc trời, khúc tri âm được gặp lại người tri âm
Giữa không gian trong vắt lặng im Bỗng mọc lên những bông sen màu tím Những hòn đá im lìm biết nói Nước qua khe róc rách góc tai đời Tiếng chân ngựa phi thảo nguyên hẹp lại Một nhành mai vừa hé mấy nụ mai Người thiếu phụ chờ chồng lên lầu hát Đôi bồ câu ...
Tôi vẽ em nồng nàn, tươi thắm, chấm ngàn năm con mắt thời gian…
Tôi vẽ em Tay năm thìn, năm dậu Mắt năm thân, dáng của năm dần Chân năm ngọ, duyên như là năm tuất Nụ cười xuân, khuôn mặt của trăng rằm Tôi vẽ em Vẽ nồng nàn, tươi thắm Chấm ngàn năm con ngươi mắt thời gian... Tôi vẽ tôi Tóc năm mùi, năm mão Năm tý ngang ngang, ...
Đêm đông trong cõi Ta Bà, lời than hòa điệu đồng ca tiếng trùng…
Trùng kêu rả rích đêm mưa Một, muôn kỷ niệm dây dưa dẫn về Dàn đồng ca quá não nề Tiếng cao, tiếng thấp, nhiều bè, bâng khuâng Trở nghiêng, chăn cuộn trong chăn Rét thấu xương, Rét buốt lần thịt da Đêm đông trong cõi Ta Bà Lời than hòa điệu đồng ca tiếng trùng Tưởng rằng ...
Thương mẹ những buổi ngày xưa, còng lưng mẹ cấy, bóng trưa tảo tần
Con về lặng gió, chiều rơi Phơ phơ tóc mẹ trắng trời nắng mưa Con về nhớ buổi cày bừa Còng lưng mẹ cấy, bóng trưa tảo tần. Trăng xưa còn sáng sân đình Hàng cau thêm đốt cho mình lạ quen Xóm Chùa giờ chẳng gặp em Mơ đôi tay dẻo hái sen thuở nào. Xa bao ...
Bụi mưa bay khắp đất trời, như tranh thủy mặc hư vô gợi thiền
Mưa xa tiếp nối mưa gần Mưa bay thong thả trắng ngần tự do Đồng xanh thêm những cánh cò Như tranh thủy mặc hư vô gợi thiền Từ ta chơi với thiên nhiên Khu vườn nho nhỏ rất nên thơ này Cỏ cây coi thế mà hay Đã thơm cuộc sống lại say tình người Bụi mưa ...
Bão mùa đông: Nửa đêm thức phố phường nổi gió, những căn nhà cửa sổ va nhau
Nửa đêm thức, phố phường nổi gió Những căn nhà, cửa sổ va nhau Hàng cây cao, ngả nghiêng trút lá Nước sông lên ào ạt dưới chân cầu. Biết chẳng thể êm đềm mãi được Những mảng đêm vỡ vụn trước hiên nhà Cả góc phố tròng trành trong gió lớn Sửa soạn buồm làm một ...
Vịnh Côn Sơn: ‘Họa vô đơn chí’ qua nhiều nạn, vạn kiếp Côn Sơn vạn cổ sầu
Tới Côn Sơn thăm nền nhà Nguyễn Trãi Nghe tu hú giục trong vườn vải Người rũ bụi trần lại phía sau “Họa vô đơn chí” qua nhiều nạn Vạn kiếp Côn Sơn vạn cổ sầu Sao Khuê lấp lánh trên trời biếc Nhân nghĩa ngời ngời ngọn đuốc soi Hào hoa chi để người ganh ghét Tài ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 17): Đây cảnh cũ, đâu người xưa?
Chuyên mục Nghệ Thuật của Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới quý độc giả tiểu thuyết “Nước mắt của những vì sao”, tiểu thuyết giả tưởng mang khuynh hướng thần thoại của tác giả Nam Minh, được đăng đều đặn vào thứ 3, thứ 5, thứ 7 hàng tuần. Kính ...
Nhớ: Mẹ tôi quét lá bên đường bụi, thấy chuyến xe qua đứng ngóng người
Vườn cũ bình yên im bóng tre Sung rụng bờ ao nhãn trước hè Mái lá nắng mưa người thưa vắng Xoan chín vàng ươm tiếng chích chòe Bố bảo trồng hoa đợi trẻ chơi Đón dâu đã sẵn bụi măng mai Em có sang nhà ba bốn bận Tôi mải lang thang tận cuối trời Theo mãi ...
Ta ước một lần về tuổi thơ, với miền quê xanh thắm năm nào
Chiều nay ra bờ sông Gặp mạ non không tuổi Gặp vầng trăng hoang dại Gặp mây trời ngây thơ Đất ngậy mùi bùn non Tỏa theo mùa thương nhớ Cánh diều đôi môi hé Háo hức ngôi sao mờ Nguyên vẹn chiều năm xưa Một lần không trở lại Dấu chân ai mờ bụi Phù sa về đọng son Ước được ...
Tâm đặt ở đâu để chỉ đường, hay đặt trên ngực để yêu thương!
Tâm đặt ở đâu để chỉ đường? Đặt ngay trên ngực để yêu thương Đặt trên khóe mắt nhìn đau khổ Trên tai để nghe nỗi đoạn trường. Tâm đặt trên tay là giúp đỡ Trên môi là an ủi mọi người Trên vai là để cùng chia sẻ Trên chân để tới chỗ đang cần. Cái tâm ...