Đại Kỷ Nguyên

Đời người: Đến ngẫu nhiên, đi tất nhiên và thuận theo tự nhiên

Thời gian như dòng sông, miên man chảy không ngừng. Cuộc đời như con thuyền, dập dềnh nổi trôi phiêu dạt. Thời gian như là hoa, thản nhiên đơm bông, thản nhiên hé nụ. Cuộc đời như là trái, đong đầy cay đắng ngọt bùi. 

Thời gian tặng cho mỗi người món quà ‘từng trải’ 

Con người đến thế gian mang theo nhiều ước vọng, nhưng cuộc đời luôn ngang trái, vừa có một phần vui vẻ, lại có một phần ưu phiền. Những va vấp trên đường đời thì thầm với chúng ta rằng: chỉ cần giữ gìn sự lương thiện thuần khiết ban sơ, tâm thái lạc quan và cởi mở, thì con đường đời đầy mưa gió rồi cũng sẽ xuất hiện ánh mặt trời. 

Mỗi người cần có trải nghiệm, mới không phải là một đời trắng xoá. Chúng ta luôn muốn năm tháng tĩnh lặng, nhưng năm tháng đâu phải lúc nào cũng lặng yên? 

Đằng sau vẻ hào nhoáng của thế gian là những thăng trầm và sóng gió. Đằng sau sự dũng cảm của đời người là những trái tim che giấu sự kiên cường. Đằng sau tất cả thành công là nỗ lực và sự kiên trì không mệt mỏi. Đằng sau sau tất cả sự quyến rũ và tươi sáng là một thời gian dài từng trải và luyện rèn. 

Năm tháng có lúc ồn ào, náo nhiệt, có lúc lại đơn sơ, tĩnh lặng. Khi đã dần quen rồi thì nơi phồn hoa cũng trở nên đạm bạc, nơi an tĩnh cũng thành nơi nuôi dưỡng tâm hồn.

Thêm một chút thờ ơ, thêm một phần yên tĩnh

Trên hành trình của cuộc đời, có một vài giấc mơ khiến ta đắm chìm, rồi chợt tỉnh. Có một số người đến bên khiến ta lưu luyến, rồi chợt lìa xa. Có một số mối tình từng nồng nàn sâu đậm, rồi phai nhạt. Có một số vết thương khiến ta đau nhói, rồi cũng lành. Cuộc sống là như thế, luôn có những cuộc chia ly và hội ngộ, luôn có những gập ghềnh cao thấp ngăn cản bước ta đi. Ai mà không có cả tiếng cười lẫn nước mắt? Nửa đời trước mải miết kiếm tìm, nửa đời sau học cách buông tay. 

Ảnh: Chartwell.

Có một số việc, bạn càng muốn quên thì càng không thể quên, bạn càng nắm giữ thì lại càng rời xa. Đừng quá cố sức, học cách buông tay, thứ gì đến rồi sẽ đến, thứ gì cần đi thì hãy để nó ra đi.

Đời người có bốn cái “nhiên”: đến ngẫu nhiên, đi tất nhiên, hết sức là đương nhiên, thuận theo là tự nhiên. Vì thế chúng ta phải học cách đối đãi với nhau trong thế giới mềm mại này.

Đời người chỉ có ba ngày: hôm qua, hôm nay và ngày mai. Đừng để hôm qua đi xa rồi mới học cách trân trọng, đừng để hôm nay đang dần trôi qua mới biết nắm giữ từng phút giây, và đừng để ngày mai đang đến mà chưa chuẩn bị được gì.

Khó khăn khiến cuộc sống càng thêm màu sắc

Đời người có đôi lúc mờ mịt, mọi thứ không như ta mong muốn, nhưng những năm tháng vội vã đã đi qua là không thể quay lại. Cuộc sống là cánh buồm giương cao, có gió, có sóng, có đá ngầm. Nhưng cho dù đường đời có cực khổ thế nào, cuộc sống cũng khiến bạn luôn tiến về phía trước. Cho dù cảnh vật có hỗn loạn thế nào, bạn cũng phải tự mình bước đi.

Chỉ khi nội tâm tĩnh lặng, mới không bị xáo trộn giữa thế gian bộn bề. Vì thế tâm cần phải ổn định, muốn đạt được thứ gì thì phải bỏ ra nỗ lực, đừng vì cái lợi trước mắt, cũng đừng coi nhẹ bản thân mình. Tiếp tục cố gắng, cuộc sống tươi đẹp, trong nhấp nhô va vấp, vẫn cứ đối đãi với cuộc sống bằng sự nhiệt tình.

Có một số con đường là lộ trình của đời người, có một số gập ghềnh là sự kiên cường của trái tim. Tương lai tươi đẹp là không hướng đến nơi có ánh sáng mặt trời. Những nơi mà gió sương chậm rãi đi qua là nơi có phong cảnh đẹp nhất.

Mỗi người hãy viết lời cảm ơn lên cánh hoa, thu nhặt những phong cảnh đẹp dọc đường. Trạng thái đáng có của đời người không phải là vội vã chạy như bay, mà là không bỏ lỡ mỗi dịp hoa nở, không thất hẹn mỗi khi trăng tròn. Hãy tử tế gom góp mỗi cánh hoa rơi, thu nhặt từng làn gió phong sương, từng ánh trăng mờ sáng. Tư thế đúng đắn của cuộc sống là đem bản thân mình trả lại cho bản thân mình.

Ảnh: Pxhere.

Cuộc sống lý tưởng là lấy trầm mặc mà viết thành ý thơ. Hãy thử mỗi ngày đều tặng cho bản thân một nụ cười, bạn sẽ khám phá vẻ đẹp ngọt ngào của thế giới. Đời người đi đi dừng dừng, bạn không thể biết được mình sẽ gặp những gì trên đường. Hồi đáp tốt nhất với số phận là vui vẻ, hồi báo tốt nhất với cuộc sống là nỗ lực, để mỗi ngày trôi qua đều là một ngày ta mong muốn.

Dùng trái tim an nhiên, yêu thương mỗi ngày tươi đẹp, hướng về tương lai sắp đến. Cho dù vận mệnh cho chúng ta thứ gì, chỉ cần có tấm lòng lương thiện thì sẽ tìm ra vẻ đẹp trong những thứ khô cằn.

Trồng thiện ý, thu hoạch tâm hồn đầy hương thơm

Ngày tháng là những hạt giống hoa, trồng dưới ánh mặt trời sẽ nở ra những bông hoa rực rỡ. Gieo trồng sự lương thiện, sẽ thu hoạch một tâm hồn tràn đầy hương thơm. Gieo trồng sự ấm áp, sẽ chạm đến sự mềm mại của trái tim. Cuộc sống bình thường và vụn vặt, nhưng đôi khi bạn sẽ gặp được những điều bất ngờ, để bạn tìm lại cho mình một thoáng ý thơ dung dị, một chút ký ức ngọt ngào.

Giống như gió sẽ nhớ hương thơm của một bông hoa, năm tháng sẽ nhớ đến những gì mà chúng ta để lại. Có thể mọi ngõ ngách trong cuộc sống của bạn đều có một vẻ đẹp tinh tế và lặng lẽ. Nguyện xem nhẹ những thăng trầm để có một trái tim an nhiên, rửa sạch những bụi bặm để đối đãi với năm tháng một cách nhẹ nhàng.

Phong cảnh bên đường giống như một biển hoa, những bông hoa lung lay trong gió, rơi vào tim chúng ta, để lại hương thơm phảng phất trong cuộc đời. Tim hướng về thái dương, tất sẽ sinh ra ấm áp, gom nhặt tất cả ánh nắng và dịu dàng. Trên con đường tiến về phía trước, có mảng sáng, có mảng tối, nhưng sẽ không bao giờ tối đen vĩnh viễn. Trái tim nguyên sơ đáng quý sẽ giống như hoa nở trong ánh mặt trời.

Ngọc Linh
Theo Sound Of Hope

Exit mobile version