Biển mặn chát ngàn năm vẫn thế
Đuổi từng con sóng biếc vỗ bờ
Nắng và gió muôn đời vẫn thế
Đến và đi không hẹn không chờ
Bỏ lại mình bờ cát bơ vơ
Suốt năm tháng gồng mình trăn trở
Sóng triều dâng lúc bồi lúc lở
Gió gội mòn bạc trắng thời gian
Thương dã tràng cần mẫn siêng năng
Bên bờ sóng miệt mài xe cát
Dẫu biết rõ biển đời mặn chát
Nhưng đời còn còn cát cứ xây
Anh và em trước biển chiều nay
Đón ngọn sóng bạc đầu ầm ã
Để hiểu riêng những gì mới lạ
Giữa dòng sâu biển cả khôn cùng.
Duy Thơm