Đại Kỷ Nguyên

Buông kỷ niệm: Chỉ một phút giây lặng sóng, kỷ niệm dập dềnh như bèo hợp vừa tan…

Vài nét sơ lược về tác giả: Nhà thơ La Vinh là người thầy giáo dạy văn vô cùng tận tâm và đáng kính của nhiều thế hệ học trò. Anh là đồng tác giả của rất nhiều đầu sách như Tuyển Chọn Những Bài Văn Hay nhiều tập, Để học tốt Ngữ văn, Những bài văn chọn lọc…vv của các nhà xuất bản lớn trên cả nước như Nhà Xuất Bản Đại học Quốc gia Tp. HCM, Đại học Quốc gia Hà Nội, NXB Đại học Sư Phạm…

Bạn bè thân thiết gọi anh là “Đại nhân” bởi năng lực sáng tác văn thơ nhanh và nhiều đến kinh ngạc của anh. Thơ anh đa màu sắc, nhiều khi sắc cạnh, gai góc, với những ý thơ, tứ thơ “lạ lùng” mãnh liệt, nhiều khi lại tha thướt êm ái như một thiếu nữ dịu dàng, khi thì lại hừng hực cuộn dâng như dòng thác đổ…Thơ văn của anh đong đầy những suy tư về kiếp nhân sinh, về thân phận con người, luôn chân thành bộc bạch chính con người anh, mà chúng ta có thể đúc kết trong hai từ: “sóng biển”, vốn vừa ồn ào và mãnh liệt, vừa lắng đọng và dịu êm…

Buông kỷ niệm

Bao kỷ niệm luyến lưu ta cất giữ,
Gom hết tháng năm mà vẫn chưa đầy …

Xuân đem khoe,
Hạ xếp cất,
Thu tần ngần,
Chưa kịp phơi phong,
Đông đã về bên cửa sổ..

Gió đã lay bức màn the nỗi nhớ,
Ngút ngát thời xa xưa,
trăng rơi lạnh cuối thềm…

Tiếng Vạc Sành ra rả suốt đêm,
Ôm kỷ niệm tươi hồng,
Ràn rạt sóng Xuân trào.
Mặt trời nồng,

Và gió quạt bờ ao,
Sen Trắng, sen Hồng
Lồng lộng Nồm căng gió…

Sen Trắng, sen Hồng. Lồng lộng Nồm căng gió…(Ảnh: Pinterest.com)

Kỷ niệm bỗng lìa cành,
Cả rừng thu lá đỏ,
Hương cốm nào cuối phố,
Nắng bỗng bừng lên,
trong ngọn gió hanh…

Sụt sùi Đông về,
Kỷ niệm ướt mong manh,
Xin chút gió Xuân,
Xin hầm hập gió Lào,

Xin mùa thu một chút,
chút hanh hao,
Làm trắng lại,
tờ úa vàng cứ cũ..

Làm tím lại nét mực xưa,
Niềm vui vô tư đã từng nhảy múa,
Ngấn lệ rưng, mùa phượng đang vào…

Làm tím lại nét mực xưa. Niềm vui vô tư đã từng nhảy múa (Ảnh: Pinterest.com)

Bao năm trời ngụp lặn sóng ba đào,
Biển đẩy ta lên những chóp sóng cao,
Chỉ một phút giây lặng sóng,
Kỷ niệm dập dềnh như bèo hợp vừa tan …

Ta chẳng nghĩ về bờ,
Chẳng nghĩ tới Đông sang,
Sinh, Lão, Bệnh…
Ừ thì cửa Tử…

Cứ muốn gom những gì xưa cũ,
Để thổn thức nhiều hơn,
Cõi Mê muội trăm năm…

Quên hết đi Người,
Tất cả những tháng năm!
Ta đóng kịch cho mình mà tưởng là sự thật,
Mọi an bài trong Càn Khôn,Trời Đất,
Đã có rồi khi thân phận giáng sinh!

Mọi an bài trong Càn Khôn,Trời Đất. Đã có rồi khi thân phận giáng sinh! (Ảnh: pinterest.com)

Thuyền Pháp óng vàng,
muôn triệu bình minh
Chờ ta đấy
Ôm chi nhiều kỷ niệm!?

Thắc thỏm chữ Tình,
Bao nhiêu tạp Niệm,
Ôm hết bấy nhiêu,
Làm sao thênh thênh bước nhẹ lên Thuyền?

La Vinh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Exit mobile version