Phận người có sinh ly tử biệt
Có sang – hèn , khoẻ – mệt , khổ – vui…
Thế nhân ngơ ngác trong trời
Khóc – cười phó mặc cho đời giật dây!
Người bi luỵ mê say tình ái
Kẻ vì danh vì lợi bon chen
Hỡi ôi!… Danh – lợi – tình – tiền…
Ngày xuôi tay, vứt lại thềm thời gian!
Mấy ai đã thư nhàn ngẫm thử
Cả một đời lao tứ vì đâu…?
Đua tranh mà tự chuốc sầu
Giật giành nên nỗi khổ đau nhọc lòng!
Thử hỏi sống ở trong trời đất
Ai bắt mình…Tất bật hơn thua?
Tham lam, đố kị, a dua…
Tâm hư, thân trọc mới thừa nghiệt duyên
Bệnh từ nghiệp, luỵ phiền từ nghiệp…
Tạo nghiệp rồi chịu kiếp trầm luân!
Mấy ai có thể hay rằng…
Nghiệp kia duy chỉ giải bằng… tu tâm ?!
Người tầm đạo biết chăng … Đại đạo?
Đã khai truyền khắp nẻo muôn phương!
Bao năm chìm nổi đoạn trường..
Đợi ‘ Chân – Thiện – Nhẫn ‘ hồng dương về trời
Đừng mê mải sống đời mê muội
Thôi luỵ tình đắm đuối lợi danh
Cửa trời đã mở rộng thênh
‘Pháp Luân Đại Pháp’ …phúc lành trời ban!
Xin đừng lỡ mất cơ duyên!
Thụy Du