Đại Kỷ Nguyên

Dập vùi mưa gió bao phen, đem sầu ai gánh chất lên từng đồi?

Đôi lời về tác giả: Tác giả Trần Tích Thiện là hội viên Hội nhà văn Hải Phòng, thơ của ông đã in trong tập ‘Tiếng lòng sóng đời’ của Nhà xuất bản Hội nhà văn. Nỗi niềm trong thơ ông có lúc xót xa, nuối tiếc, đau đáu thế sự; nhưng trên tất cả vẫn là sự chân mộc, lạc quan đầy tin tưởng vào tương lai.

Thưa với mẹ cha

Ngày con còn bé tẻo teo
Mẹ thương, mẹ quý, mẹ yêu nhất nhà
Bố rằng: con số đào hoa
Lớn vơ tay trái được ba, bốn người

Gót lê cuối đất, cùng trời
Trong lòng chất chứa đầy vơi nỗi niềm
Dập vùi mưa gió bao phen
Đem sầu con gánh chất lên từng đồi

Bố rằng: con số đào hoa. Lớn vơ tay trái được ba,bốn người. (Ảnh: Pinterest.com)

Vui con khóc, buồn con cười
Âm thầm tiếc nuối một thời ngu ngơ
Giờ con thành gã nhà thơ
Nhặt, gom thương nhớ vẩn vơ dâng đời

Bao giờ rũ bỏ kiếp người
Chỉ mong để lại vài lời thơ riêng
Cho ai “cùng hội, cùng thuyền”
Sẻ chia vơi bớt nỗi niềm trong con

Vui con khóc, buồn con cười. Âm thầm tiếc nuối một thời ngu ngơ. (Ảnh: Pinterest.com)

Trần Tích Thiện

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Exit mobile version