Đại Kỷ Nguyên

Hạt bụi phù du: Hãy về đi thôi, về phía không Anh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Trái đất này đâu được là hạt bụi,
Em mong manh,
Như phấn thổ phù du…

Như trái đất này mong manh, trăm triệu tuổi.
Nhỏ nhoi sau đám bụi Tinh Vân…

Ngược sóng Luân Hồi, anh vừa nhìn thấy,
Những kiếp người phiêu dạt đã trăm năm,
Chỉ thoáng chốc,
mà nụ cười em nở mãi…
Nó bền lâu hơn cả đóa trăng Rằm …

Ngược sóng Luân Hồi, anh vừa nhìn thấy. Những kiếp người phiêu dạt đã trăm năm. (Ảnh: Pixabay.com)

Thì Trăng ấy xa xăm như vạn cổ
Được đưa lên từ sinh mệnh thế gian này.

Em đã đến từ tinh cầu khác,
Có biết nơi đây vỡ nát mấy lần thay?
Cả vũ trụ trong em
Trái Đất nhẹ đường bay…

Em mang hết hệ Thiên Hà xa lạ,
Xuôi dòng Ngân,
Sao xao xác từng đàn…

Thì Trăng ấy xa xăm như vạn cổ. Được đưa lên từ sinh mệnh thế gian này. (Ảnh: Thegioivanmau.com)

Bao cuộc hóa thân,
Em vẫn là đốm bụi,
Mang dấu hài xưa,
Mến rừng luyến suối,

Cõi hồng trần,
Tình ghé bến hờ
Chèo gác mái mấy phân vân?

Trái đất mỏng manh vì là hạt bụi
Em mỏng manh mà chứa hết thế gian này
Một chữ Tình, tỷ tỷ điều Mê Muội.

Cõi hồng trần. Tình ghé bến hờ. Chèo gác mái mấy phân vân? (Ảnh: Pinterest.com)

Hãy về đi thôi
Về phía không Anh…

La Vinh

Vài nét sơ lược về tác giả: Nhà thơ La Vinh là người thầy giáo dạy văn vô cùng tận tâm và đáng kính của nhiều thế hệ học trò. Anh là đồng tác giả của rất nhiều đầu sách như Tuyển Chọn Những Bài Văn Hay nhiều tập, Để học tốt Ngữ văn, Những bài văn chọn lọc… của các nhà xuất bản lớn trên cả nước như Nhà Xuất Bản Đại học Quốc gia Tp. HCM, Đại học Quốc gia Hà Nội, NXB Đại học Sư Phạm…

Bạn bè thân thiết gọi anh là “Đại nhân” bởi năng lực sáng tác văn thơ nhanh và nhiều đến kinh ngạc của anh. Thơ anh đa màu sắc, nhiều khi sắc cạnh, gai góc, với những ý thơ, tứ thơ “lạ lùng” mãnh liệt, nhiều khi lại tha thướt êm ái như một thiếu nữ dịu dàng, khi thì lại hừng hực cuộn dâng như dòng thác đổ…Thơ văn của anh đong đầy những suy tư về kiếp nhân sinh, về thân phận con người, luôn chân thành bộc bạch chính con người anh, mà chúng ta có thể đúc kết trong hai từ: “sóng biển”, vốn vừa ồn ào và mãnh liệt, vừa lắng đọng và dịu êm…

 

 

Exit mobile version