Đại Kỷ Nguyên

Hương sắc Việt Nam: Đâu rồi cái thuở chân son, đâu rồi gương mặt trăng tròn đôi mươi?

Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời gian…

Chiều xuống trên cánh đồng xa

Mẹ còn mải gặt, sương sa khắp đồng.

Thân lúa gày nặng trĩu bông
Như lưng còng mẹ in trong ráng chiều.
Cơm tôi ăn vị đậm nhiều
Thấm mồ hôi mẹ bao nhiêu tháng ngày.
Thì con gái, lúa tròn đầy
Mà nay thân lúa hao gầy nắng sương.
Như hình bóng mẹ thân thương
Nhựa thanh xuân mẹ chắt dồn cho con.
Đâu rồi cái thuở chân son
Đâu rồi gương mặt trăng tròn đôi mươi.
Nhọc nhằn tất tả ngược xuôi
Hằn lên nét mặt, một đời lo âu .
Dãi dầu bạc phếch áo nâu
Khô rồi suối tóc, mái đầu bạc phơ.
Chợt nhìn dáng mẹ cuối bờ
Ngổn ngang thóc rạ, câu thơ nghẹn lời.
Chúng con, hạt lúa, mẹ ơi
Kết tinh từng giọt nắng đời mẹ đong.
Nắng mưa, thân lúa làm đòng
Nắng mưa, đời mẹ chờ mong tháng ngày.

Lúa ơi, những hạt tròn đầy
Đừng phụ lòng mẹ, nghe này, lúa ơi!

Lương Bảo

Xem thêm:

Exit mobile version