Người ta cứ nhắc mãi về yêu và thương…
Nhưng chắc mấy ai biết yêu, biết thương
và liệu có bao nhiêu người tỏ tường về nó?
Việc con người ta ngày lại ngày vẫn làm… Quen như hơi thở!
Chính là… Vì bản thân!

… Sắp nửa cuộc hành trình trên chặng trăm năm!
Cứ ngỡ cuộc đời không gì bao la hơn tình mẹ!
Nhìn lại mình… hỏi có bao đứa con rơi lệ?
Nhận ra mình …vô tình, vô tâm!

Nhưng chắc mấy ai biết yêu, biết thương và liệu có bao nhiêu người tỏ tường về nó? (Ảnh: Facebook.com)

Đa phần con người ta bất cứ khi nào, bất kể nơi đâu…
Cũng thích nói về mình!
Mà …trời cao… và đời… thì rộng lớn!
Giữa mênh mông ngỡ mình là cái rốn..
Che mắt tự lừa ,huyễn hoặc bản thân!

Mọi thứ từ đó bắt đầu quay tròn trong một kiếp trầm luân!
Đau khổ trầm thăng càng dày vò càng rối
Cái móc câu mắc mồi : ‘ tình – danh – lợi ‘
Thiên hạ giật dành… Cười – khóc – hận … Miên man!
Yêu – thương có lẽ nào lại là dục vọng và lòng tham?

Mọi thứ từ đó bắt đầu quay tròn trong một kiếp trầm luân! (Ảnh: Khoalinh)

Yêu – thương nhiều vẫn trầm luân?
Có chăng tại chút hiểu lầm mà thôi!

Hồi Tâm

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.