Đại Kỷ Nguyên

Mường Lát nơi anh đến, hoa cỏ xoe mắt tròn

Nơi anh đến là núi rừng sương trắng
Hoa lá nhiều ngan ngát gió đưa hương
Mỗi sớm mai dậy ngắm nắng nhẹ vương
Rồi rảo gót dạo quanh đường đất đỏ.

Ồ nhìn kìa, những mắt tròn hoa cỏ
Nó đùa anh và quấn quýt cùng anh
Suối róc rách mang vị ngọt trong lành
Về với bản, dâng hương đời thuần khiết.

Nơi anh đến là núi rừng sương trắng. Hoa lá nhiều ngan ngát gió đưa hương. (Ảnh: KhoaLinh)

Trong nhà sàn, dưới ánh đèn mải miết
Tiếng đàn em chăm chỉ học bi bô
Đồi bạt ngàn nào là mía, là ngô
Là khoai, sắn là keo, tràm, lim, lát.

Bên lửa trại ta cùng dân bản hát
Điệu múa xòe theo nhịp trống, nhịp chiêng
Không ngại ngần, không e lệ chung riêng
Rượu cần uống chung một vò…ta cạn.

 

Đồi bạt ngàn nào là mía, là ngô. Là khoai, sắn là keo, tràm, lim, lát. (Ảnh: KhoaLinh)

Miền sơn cước tuy nhọc nhằn chai sạn
Nhưng đượm tình lưu luyến khách gió trăng
Dùng dằng ơi! Sao mãi cứ dùng dằng
Anh đã đến! rồi phập phồng anh kể.

Miền sơn cước tuy nhọc nhằn chai sạn. Nhưng đượm tình lưu luyến khách gió trăng. (Ảnh: Saobiz-net)

Thanh Bình

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Exit mobile version