Một hôm anh chủ quán
Thấy người đàn bà nghèo
Vác chai dầu, bao gạo
Với nụ cười bần hàn:
“Chị muốn góp công sức
Cho những người như mình
Mong quán tồn tại mãi
Giúp những kiếp cùng đinh”.
Quanh năm chìm khốn khó
Ngày kiếm vài chục ngàn
Ốm đau chỉ nằm đó
Không có người thở than
Chị đi lượm ve chai
Ăn suất cơm năm ngàn
Tại quán cơm nhân ái
Dành cho kiếp trần ai
Bao gạo chị đặt đó
Rồi lại dời đi ngay
Tên tuổi ai chẳng rõ
Để đời bài học hay
Một khi đã uống nước
Thì nên nhớ lấy nguồn
Vì đời chẳng biết trước
Sẽ gặp bao chuyện buồn
Hy Vọng
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.