Tôi nhớ một loài hoa
Nở trắng đồng năm ấy
Tâm hồn tôi như gió
Tan vào giấc mơ xa
Tôi nhớ một niềm vui
Cùng với người năm ấy
Bao đắng cay ngọt bùi
Giờ người đâu chẳng thấy.
Tôi nhớ một làn mây
Trôi âm thầm, lặng lẽ
Trong bầu trời hiu quạnh
Giữ mùa gió heo may
Tôi nhớ niềm đắng cay
Cùng bao điều xa xót
Ở giữa mùa thu này
Chia tay một lần chót.
Cuộc đời như bài hát
Nốt thăng và nốt trầm
Yêu thương cùng chua chát
Chỉ còn lại bâng khuâng
Chú cún con ngủ yên
Giữa thu vàng lấp lánh
Thỉnh thoảng mê ú ớ
Giật mình tỉnh ngoài hiên.
Hy vọng
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.