Đại Kỷ Nguyên

Nỗi nhớ Thiên Quốc

Thiên quốc bầu trời xanh thăm thẳm
Mặt đất hoa cỏ ánh vàng kim
Chim chóc khắp nơi kêu ríu rít
Dòng sông trong vắt chảy dịu êm…

Mấy cô thiên nữ ra múc nước
Sóng gợn lăn tăn lấp lánh quang
Tà áo lung linh nương theo bước
Đâu đó khẽ rơi một lá vàng…

Tà áo lung linh nương theo bước. Đâu đó khẽ rơi một lá vàng…(Ảnh: shenyun.com)

Thế giới này đây đẹp rực rỡ
Nhưng sao sinh mệnh vẫn bơ vơ?
Nương theo năm tháng dài đằng đẵng
Trong tâm ai cũng đợi cũng chờ!

Trên một chiếc ghế tựa pha lê
Miện vàng, áo ngọc cùng lời thề:
Vương chủ ra đi vạn năm trước
Độ chúng sinh xong mới trở về!

Vương chủ ra đi vạn năm trước. Độ chúng sinh xong mới trở về… (Ảnh: Minhhue.net)

Thời gian mỗi lúc một xoay vần
Càn khôn biến đổi đã bao lần
Tầng tầng vị thần cùng hạ thế
Theo đức Di Lặc ban hồng ân

Trong cõi nhân gian xa thăm thẳm
Bầu trời cũng đã ngả ráng vàng
Một người ngồi tựa bên chiếc ghế
Ngồi ngắm mùa thu mà xốn xang.

Trong cõi nhân gian xa thăm thẳm. Bầu trời cũng đã ngả ráng vàng. (Ảnh: Wikipedia.org)

Lang thang trong mê nghìn năm nay
Kiếp này kiếp trước chịu đọa đày
Đến khi có duyên với Phật Pháp
Chợt hiểu vì sao mình đến đây!

“Đại Pháp hồng truyền khắp thế giới
Nguyện đem chân phúc đến muôn nhà”
Gió bụi đầy mình chẳng lùi bước
Hoàn thành thiên sứ, trở về nhà!

Hy vọng

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Exit mobile version