Ta đến rồi rời nơi quán trọ
Bình an tự tại với tấm lòng
Giàu sang cũng chỉ đời tạm bợ
Phú quý vinh quyền vẫn số không
Tình người đậm sâu nào giữ mãi
Yêu Thương Giận Ghét chỉ nhất thời
Hạnh phúc ở đời rồi sẽ mất
Miệt mài ngày tháng mệt tấm thân
Trăm năm ngắn ngủi cõi Hồng Lâu
Ngược dòng lặn lội xuất thời gian
Hôm qua đã mất – Hôm nay có
Chân tính hiển lộ thấy cố hương
Ta đến rồi rời nơi quán trọ
Vui sống sao cho khỏi thẹn lòng
Không nghèo tình nghĩa đời thanh tịnh
Hạnh phúc ngàn năm tựa biển Đông!
Trang Tự