Đại Kỷ Nguyên

Ta quên rồi rượu và trăng, muốn viết bài thơ tuyệt cố nhân tình

Độ trước thích rượu và trăng
Thường hay ví là ba kẻ tri âm
Lâu rồi tu luyện rượu không uống
Mấy năm bận rộn không nhìn trăng

Hôm muộn qua cầu bất giác thấy
Trăng trong gieo bóng xuống lòng sông
Cảnh đẹp dừng chân, mê mải ngắm
Biết đâu bên đó là người quen.

Hôm muộn qua cầu bất giác thấy. Trăng trong gieo bóng xuống lòng sông. (Ảnh: Pinterest.com)

Lòng giờ dửng dưng không lưu luyến
Mới hay con người thật vô tình
Sóng dưới chân cuồn cuộn ra biển
Không dữ dội bằng dòng người trên cầu

Cuốn người ta theo năm tháng mê mờ hết
Còn ai nhớ đến lời thề ước năm nào
Chợt thấy muốn dừng lại mãi khoảnh khắc ấy
Mà tiếc nuối thời gian ở nhân gian.

Chợt thấy muốn dừng lại mãi khoảnh khắc ấy. Mà tiếc nuối thời gian ở nhân gian. (Ảnh: Pinterest.com)

Lên xe chạy nhanh kịp thêm việc
Không còn ủy mị với bồi hồi
Năm tháng cuốn đi như dòng nước
Con thuyền nhỏ nhoi một kiếp người

Ai còn mãi ở trong đời!
Chẳng còn muốn vui thú nhàn tản
Dốc sức vì đại nghĩa, không thôi.
Định viết một bài thơ đoạn tuyệt cố nhân tình.

Định viết một bài thơ đoạn tuyệt cố nhân tình. (Ảnh: pinterest.com)

Mà nhiều việc lòng phiền loạn không viết nổi.
Đành viết theo điệu nhạc trong lòng,
Hình như là thứ vang vọng từ ngàn xưa.

Vạn Lý Khách

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa – Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Exit mobile version