Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Quán trọ

Thầy tâm linh nổi tiếng

Đứng trước cửa lâu đài

Lính canh chặn ông lại

Vua truyền lệnh hỏi ai?

Như một cơn gió lốc

Khách đã đứng truớc vua:

– “Ta muốn được giấc trưa

Ngai vàng này, quán trọ”.

– “Lâu đài này của ta!”

– “Vậy thì, thưa bệ hạ

Truớc khi ngài sinh ra

Ai là người sở hữu?”

– “Hiển nhiên là Vua cha

Ngài đã về chín suối”

Sụt sùi Vua con khóc

Ai oán lẫn xót xa.

– “Truớc Cha ngài đã chết

Ai là chủ lâu đài?”

– “Ông nội ta,Thầy ạ

Giờ là Thần hay Ma

Ta cũng không biết nữa”

Nhìn di ảnh lệ nhòa.

– “Ngài có biết ông Cố?”

Lắc đầu, vua trả lời :

– “Đó là người thiên cổ

Trong ký ức thẳm sâu

Thật tình ta chẳng biết

Huống con cháu mai sau?”

– “Rồi thời gian lặng lẽ

Sẽ đưa ngài ra đi

Con cháu ngài đến trọ

Ngài mang theo những gì?

Lâu đài và quyền lực ?

Đời này và đời sau

Vòng luân hồi kế tiếp

Vô thường cõi bể dâu ?

Mọi vật chất của cải

Ngài tưởng là vĩnh hằng?

Sinh,Tử đều trần trụi

Đâu biết đâu là đâu?

Trong va-li hành lí

Rời quán trọ cuộc đời

Chỉ mang theo hai thứ

Đức và Nghiệp mà thôi…

Ôi, Ngài Vua nông nỗi

Trong vòng quay luân hồi

Ngài biết không thằng lính

Cản đường tôi vừa rồi

Lại quỳ mọp xin lỗi

Từng một thuở lên ngôi?”

La Vinh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version